Vô Thường
Chương 1019 : Ta chỉ giết người
Ngày đăng: 21:48 21/04/20
Lúc Đường Phong thu phục Sơn Hà đồ, tên họ Tư Đồ đã từng nói qua, trước đây hắn bị Thọ Đồng Tử một chiêu bắt luôn, khi đó tên họ Tư Đồ râu cá trê này đã có thực lực Linh Giai thượng phẩm nhưng mà đối mặt với Thọ Đồng Tử cũng có thực lưc Linh Giai thượng phẩm lại bị một chiêu đánh hạ, có thể biết được thực lực của đối phương cao thâm tới chừng nào.
Cho dù Thọ Đồng Tử này có phải là người năm xưa trong lời nói của tên họ Tư Đồ kia không thì tuyệt đối cũng không phải loại mà Đường Phong có thể trêu chọc tới.
Thân là một trong những sát thần của Thiên Cốc, sở tu suốt đời của Thọ Đồng Tử là những chiêu thức dùng để giết người, có thể nói hắn vì giết chóc mà tồn tại, không ai có can đảm vì hình dạng non nớt của hắn mà khinh thường hắn.
Thọ Đồng Tử xuất hiện làm cho bầu không khí càng trở nên quỷ dị, cho dù có đánh chết Đường Phong và các thế lực bên ngoài cũng không dám lỗ mãng trước mặt sát thần này, người từ thế lực bên ngoài nói khe khẽ với nhau không ngớt, ai nấy đều hỏi vì sao Thọ Đồng Tử lại tới đây, nhưng cuối cùng vẫn không có một lời giải thích hợp lý nào.
Người khác không biết được nguyên nhân nhưng mà Đường Phong lại biết. Chỉ sợ người này tìm đến bởi vì trận pháp Thiên Cơ ở trên người mình, mà trận pháp Thiên Cơ này chính là vật của đệ tử Thiên Cốc Thiên Cơ Tử.
Càng làm cho Đường Phong muốn hộc máu chính là hiện giờ Thiên Cơ Tử đang đứng ở ngay bên cạnh mình, chẳng qua là bị điều chế thành dược thi mà thôi.
Đối với Thiên Cốc Đường Phong cũng không có nhiều lý giải, nhưng mà một ít tin tức lộ ra đều nói rằng thế lực này cực kỳ cường đại, không phải là Thiên Thánh Cung hay Huyết Vụ Thành có thể bằng được, nếu như chống đối lại thế lực này Đường Phong căn bản không có nửa phần thắng,
Phong ấn thiên địa bị phá, Linh Mạch Chi Địa cùng thế giới bên ngoài giao hòa với nhau, Đường Phong cũng muốn hòa hoãn với Thiên Cốc, mà với khả năng tính toán của Phúc Đồng Tử thì rất nhẹ nhàng có thể suy tính ra được vị trí của bản thân mình.
Sát thần Thiên Cốc có thể tìm được mình chắc chắn là do chuyện này.
Trong lúc mọi người còn đang trầm mặc thì Thọ Đồng Tử mở miệng nói trước:
- Ngươi chính là người Phúc Đồng Tử nói đến?
Thanh âm vừa mới vang lên, trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo tới tận tâm can, thoạt nhìn Thọ Đồng Tử trông còn non nớt nhưng mà thanh âm của hắn lại làm cho tim đập cực nhanh, giống như là âm thanh kim loại ma sát với nhau mang tới một loại khí tức chết chóc lạnh lẽo.
- Phải.
Đường Phong gật đầu. Hôm nay cũng không cần phủ định nữa. Nếu như đối phương đã khẳng định như vậy, hẳn là đã xem qua bức họa về mình.
- Ừm.
Thọ Đồng Tử lên tiếng.
- Xem ra ta không tới tìm nhầm người.
Đường Phong nhướng mày mở miệng hỏi:
- Các hạ tới là muốn thứ đó sao?
- Nếu như ngươi nghĩ ta thắng không xứng đáng thì ta có thể chờ tới khi ngươi khôi phục tới đỉnh phong rồi tới giết cũng được.
Đường Phong nhướng mày:
- Tình huống của ta mà muốn khôi phục đầy đủ lại chỉ sợ cũng không phải là chuyện tình một hai ngày.
- Ta có thể chờ.
Tên đồng tử này bấu víu thật chặt nha! Đường Phong cực kỳ phiền muộn. Đừng nói là thân thể hiện tại như thế này, cho dù có khôi phục thực lực tới đỉnh phong cũng không thể thoát khỏi Thọ Đồng Tử được, dù sao thực lực Linh Giai thượng phẩm của mình cũng là mượn mà thôi, căn bản không phải là thực lực vốn có.
- Ngươi muốn sống không?
Trong đôi mắt không hề có tình cảm của Thọ Đồng Tử thoáng qua một tia trào phúng.
- Ai lại muốn chết?
- Chỉ cần ngươi có thể đả thương được ta thì bản đồng tử tha cho ngươi một mạng!
Trong lời nói nhàn nhạt của Thọ Đồng Tử lộ ra một vẻ tự tin cường đại.
- Mạng của ta, ta tự giữ nó trong tay!
Thần sắc Đường Phong nghiêm túc lại.
- Vậy phải xem ngươi có bổn sự này hay không!
Trong lúc Thọ Đồng Tử nói thì thân thể nhỏ bé của hắn di động, không chờ cho Đường Phong kịp phản ứng đã tới sát bên cạnh hắn rồi.
Tốc độ thật nhanh, Đường Phong chưa bao giờ thấy ai có thể sở hữu được tốc độ nhanh như vậy cả, cho dù là mình toàn lực bạo phát cũng không thể được như thế, còn đối phương thì thi triển ra trông rất nhẹ nhàng.
Thân hình Đường Phong lui lại rất nhanh nhưng mà thân ảnh đối phương cũng như tàn ảnh đuổi theo sát nút, cùng lúc đó, một quyền khác lại đánh ra ngoài.
Một quyền này khác với quyền đầu tiên, tốc độ của quyền này nhanh vô cùng, hầu như chỉ nhìn thấy tàn ảnh ở trên hai nắm tay nhỏ.
Trong nháy mắt đối phương phát ra chiêu thức thì Đường Phong cũng lấy ra một thanh trường kiếm khác từ trong không gian Mị Ảnh. Độc Ảnh Kiếm đã không thể kham nổi chiến đấu tiếp mà lần này Đường Phong lấy ra một thanh trường kiếm, đây là một trong những thanh thứ thần binh mà hắn cất kỹ.
Kiếm thế múa lên, Đường Phong không thể quan tâm tới thương thế và tình huống thân thể của chính mình mà phát huy thực lực của cảnh giới Linh Giai thượng phẩm tới đỉnh, chống lại một kích hung mãnh của đối phương.