Vô Thường
Chương 1024 : Bị người đoạt đi
Ngày đăng: 21:48 21/04/20
Trước mặt hai vị thủ vệ không cho vào, Chu Chính càng phát ra sự luống cuống không ngớt, hắn đành oán hận cắn răng vận khởi mạnh mẽ một thân cương khí xông thẳng vào bên trong.
- Muốn chết!
Người đầu tiên mở miệng lạnh lùng giơ năm ngón tay chộp xuống đầu của Chu Chính, tuy rằng hắn vừa nói đằng đằng sát khí nhưng một chiêu này cũng không có sát ý như vậy, rõ ràng không hề muốn lấy tính mạng Chu Chính, dù sao Chu Chính cũng chạy đến đây tìm Đường Phong, hắn thân là đệ tử Huyết Vụ Thành cũng không dám đắc tội với Đường Phong.
Tay hắn còn chưa tới đầu của Chu Chính thì bị một đạo chưởng phong đánh dạt sang một bên, chợt thấy trước mắt hoa lên một bóng người, ngay sau đó không thấy hình bóng Chu Chính đâu.
Đến khi kịp phản ứng quay đầu lại thì đã thấy Đường Phong giữ Chu Chính ở trong tay, nhẹ nhàng phiêu phiêu hạ xuống từ giữa không trung.
Hai đệ tử Huyết Vụ Thành thần sắc nghiêm túc, ôm quyền nói:
- Đường công tử, người này nói muốn tìm công tử, ta sợ sẽ quấy rầy công tử thanh tu cho nên chưa dám cho đi.
- Không sao!
Sắc mặt Đường Phong không biểu cảm lắc đầu, hai tên đệ tử Huyết Vụ Thành này cũng không hề làm sai, tất nhiên hắn không thể trách tội được.
Chu Chính còn đang nhắm mắt lại, quyền cước đánh loạn ra lung tung, điệu bộ hung hăng huy động song chưởng. Đường Phong vươn một ngón tay điểm trên người hắn một cái khiến cho hắn bình tĩnh lại.
- Chu huynh!
Đường Phong hô lên một tiếng.
Nghe được tiếng hô lên thì Chu Chính mới mở mắt ra nhìn, khi thấy rõ được khuôn mặt Đường Phong không khỏi kinh hỉ mà khóc:
Chu Gia kinh doanh hai mươi năm cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy.
Ba khối linh thạch cao cấp này có một khối bị tiêu hao linh khí không ít, hẳn là do nữ nhân kia mang theo tu luyện hàng ngày. Một người có thể mang theo ba khối linh thạch cao cấp để tu luyện, sợ rằng địa vị nữ nhân này cũng không hề đơn giản.
Lại nhìn bình đan dược kia một chút, Đường Phong càng khẳng định suy đoán trong lòng mình cực kỳ chính xác, loại đan dược này cũng là dùng để tu luyện, tuy rằng hiệu quả như thế nào phải sử dụng mới biết được nhưng tuyệt đối dược hiệu của nó sẽ không quá kém.
Mà bản bí tịch võ điển kia lại là mặt hàng cực kỳ cao cấp, cho dù các Linh Giai gia tộc trong Linh Mạch Chi Địa chỉ sợ cũng không lấy ra được bí tịch đẳng cấp thế này.
Rốt cuộc đây là ai, vì sao khi bắt Chu Tiểu Điệp lại để lại những thứ này?
- Nữ nhân kia có hình dạng gì? Lúc bắt đi Tiểu Điệp có nói qua cái gì không?
Đường Phong mở miệng hỏi.
- Nữ nhân kia rất lạnh lùng, vẻ bên ngoài rất xinh đẹp nhưng Đường huynh muốn ta miêu tả nàng cũng hơi khó. Chẳng qua nàng nói muốn thu Tiểu Điệp làm đồ đệ, cái bao này là cấp cho Chu Gia ít bồi thường, chờ cho Tiểu Điệp học thành tài thì sẽ an toàn trở về.
- Thu Tiểu Điệp làm đồ đệ?
Đường Phong nghe được dở khóc dở cười. Nữ nhân kia thật sự gan to tày trời, dám đoạt đồ đệ với chính mình. Xem ra trên đời này không chỉ có một mình mình xem trọng đôi tay lung linh của Tiểu Điệp a.
Đôi linh lung thủ vạn người không có một như không có khớp xương kia dùng để tu luyện ám khí Đường Môn là thích hợp nhất, nhưng mà võ học thế gian cũng không chỉ có mỗi công phu của Đường Môn, nữ tử kia cướp đi Chu Tiểu Điệp muốn thu nàng làm đồ đệ chỉ sợ cũng am hiểu võ học về mặt đầu ngón tay.
Chẳng qua nghe đến đây Đường Phong không khỏi thở dài ra một hơi, lúc đầu nghe Chu Chính nói có người muốn cướp đoạt Chu Tiểu Điệp đi, hắn còn tưởng rằng có ai sắc tâm nổi lên, nếu như vậy thì thực sự rất khó. Nhưng mà hiện giờ chẳng hiểu sao nữ nhân này chỉ muốn thu Chu Tiểu Điệp làm đồ đệ, mặc kệ Chu Tiểu Điệp có nguyện ý hay không thì chí ít nàng cũng không có ác ý, Chu Tiểu Điệp cũng không bị nguy hiểm tới tính mạng.