Vô Thường
Chương 1040 : Hồn binh hình gương
Ngày đăng: 21:48 21/04/20
- Phong ca ca làm sao vậy?
Linh Khiếp Nhan nhìn thấy Đường Phong chau mày không khỏi mở miệng hỏi.
- Không có việc gì, chỉ là cảm giác có chút kỳ quái.
Đường Phong lắc đầu, hắn đang muốn đi thăm dò ký ức thời gian của người này đột nhiên một cỗ linh khí ba động truyền từ trong bụng người này đi ra, cỗ linh khí ba động vô cùng tinh khiết, nó hoàn toàn không giống với linh khí thiên địa lại càng không giống với cương khí mà người tu luyện sở hữu.
Cùng lúc cỗ linh khí ba động này xuất hiện thì một đoàn quang mang yếu ớt cũng bay ra từ trong bụng người kia.
- Này…
Đường Phong và Linh Khiếp Nhan đều lấy làm kinh hãi, lúc nãy người này chết ở dưới kiếm của Đường Phong cũng không hề đại chiến qua một hồi nhưng giờ lại có loại phản ứng này, tự nhiên khiến cho người khác nghi hoặc không giải thích được.
Đoàn quang mang yếu ớt ở kia dần dần sáng rực lên, một ít ánh huỳnh quang hội tụ lại ở trên bụng hắn bỗng nhiên thu lại, nó từ từ ngưng tụ thành một vật, lẳng lặng phiêu phù ở trước mắt không hề nhúc nhích, quang mang nhanh chóng tiêu tán, ngay cả linh khí ba động cũng triệt để biến mất đồng thời vật thể này rơi xuống.
Thứ này đại khái chỉ to bằng bàn tay trẻ con, nhìn qua là một cái gương nhỏ.
Đường Phong đưa tay cầm cái gương nhỏ này lên phóng mắt nhìn lại, vừa mới nhìn đã khiến hắn không khỏi chấn kinh.
Cái gương bình thường tự nhiên đều có công năng phản xạ, có thể chiếu lại được cảnh tượng trước mắt vào trong gương nhưng cái gương nhỏ mới bắt được này căn bản không phải như thế, Đường Phong không nhìn thấy được gì, không thấy hình ảnh của mình phản lại trong gương, cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì trong đó, mặt gương tựa như mặt hồ nước đang yên ả bị rung động rồi gợn sóng lăn tăn.
Sự rung động này cũng giống cảnh tượng mà người kia trước lúc biết mất sinh ra.
- Hồn binh?
Linh Khiếp Nhan hưng phấn mà đề nghị.
Đường Phong cười khổ nói:
- Tuy rằng hồn binh này tốt nhưng ta đã dung hợp một cái rồi, không có khả năng dung hợp thêm nữa.
Trong đan điền của Đường Phong đã dung hợp hồn binh Bạch Đế Ấn, lực lượng hồn phách của mỗi người đều có hạn tất nhiên không thể dung hợp cùng các hồn binh khác nữa.
- Nếu thích cứ mang đi chơi đi.
Đường Phong cười cười.
- Cảm tạ Phong ca ca.
Linh Khiếp Nhan vô cùng vui vẻ nhanh tay thu hồi cái gương hồn binh lại.
Rốt cuộc làm sao để hồn phách dung hợp với hồn binh Đường Phong cũng không biết, trước đây Bạch Đế Ấn dung nhập vào trong đan điền cũng là cơ duyên xảo hợp mà thôi, nhưng mà đã có người có thể dung hợp với cái gương này vậy thì chắc Linh Khiếp Nhan cũng có thể làm được.
Thực lực hiện giờ của nàng không cao, nếu như có cái gương hồn binh này hộ thân thì độ an toàn không thể nghi ngờ tăng lên rất nhiều, cái gương này không chỉ giúp con người ta ẩn tàng thân hình một cách hoàn mỹ mà còn có thể che dấu đi cương khí ba động.
Giải quyết hết việc trước mắt ra thì trời cũng đã sáng .
Đường Phong thu thi thể trên mặt đất vào trong không gian Mị Ảnh, sau đó để mấy cỗ Dược Thi thanh tẩy vết máu trên mặt đất, hắn còn chưa kịp nói lời sai khiến thì đột nhiên có một cỗ cương khí ba động truyền từ ngoài cửa tới.