Vô Thường
Chương 1078 : Thế của bốn phương
Ngày đăng: 21:49 21/04/20
Chu Tiểu Điệp lại càng không cần phải nói, nàng chỉ là một Thiên Giai thượng phẩm, cương khí trong cơ thể của nàng khôi phục vàcất giữ không thể bằng Đường Phong. Hai ngày trước nàng đãhết cương khí của mình, bất đắc dĩ Đường Phong chỉ có thể cõng nàng trên lưng mà chạy.
Nằm ở trên lưng Đường Phong, Chu Tiểu Điệp cắn chặt môi vận chuyển công pháp khôi phục cương khí để giảm bớt áp lực dồn lên người Đường Phong.
Nhưng mặc dù khôi phục được một ít cương khí cũng không đủđể Chu Tiểu Điệp chống đỡ được trong một thời gian quá dài, sau nửa ngày nàng lại phải để Đường Phong cõng trên lưng.
- Sư phụ.
Chu Tiểu Điệp giống như mèo cọ cọ sau lưng Đường Phong, nhìn mồ hôi trên trán chảy xuống cùng vẻ mặt chăm chú của hắn trong lòng cảm động muốn chết, nàng biết nếu không phải do mình thì Đường Phong căn bản không có khả năng rơi vào cục diện gian khổ thể này.
- Để ta xuống đi.
- Còn khí lực sao?
Đường Phong cũng không quay đầu trở lại, hắn cảm nhận một chút tình huống liền chạy về hướng bên trái, mười dặm phía trước có không ít người đang tiếp cận chính mình, nếu cứ như vậy mà tiến lên sẽ không thể nào tránh né được một hồi ác chiến.
- Vâng.
Chu Tiểu Điệp gật đầu.
Đường Phong đưa tay ôm ngang eo nàng, để nàng nhẹ nhàng ở bên cạnh thân thể mình, bàn tay nắm lấy thắt lưng của nàng, bước chân căn bản không ngừng bước tiếp, thân hình nhoàng một cái đã đi xa hơn mười trượng.
Chu Tiểu Điệp tùy ý để Đường Phong xách đi, thân thể nhịp nhàng lên xuống theo tiết tấu vận dụng cương khí của hắn, nàng lén lút quan sát Đường Phong một chút bất ngờ phát hiện trên khuôn măt kiên nghị của sư phụ trẻ tuổi có một loại cảm giác khiến người ta nhìn vào rất tự nhiên.
- Nhìn cái gì?
Đường Phong liếc mắt quan sát nàng một chút, có chút kỳ quái hỏi thăm.
- Sư phụ thật đẹp trai.
Chu Tiểu Điệp có chút vẻ mặt hoa si.
Đường Phong bĩu môi, làm sao hắn biết được tâm tình hiện giờcủa Chu Tiểu Điệp, mỗi một thiếu nữ bị cảm động rất đơn giản mà lúc trước chính mình nghìn dặm xa xôi chạy tới đây tìm nàng, lại vì tiểu nha đầu này đắc tội với nhiều thế lực như thế, lấy tuổi tác nha đầu này có thể nói là thiếu nữ mộng mơ hoàng tử bạch mã, làm sao có chút nào thờ ơ.
Chỉ là biết thì biết vậy, Đường Phong lại rõ ràng hơn loại cảmđộng mà sùng bài này chỉ là nhất thời, chờ qua đi một ngày mộtđêm thì nhiệt huyết trong đầu tiểu nha đầu sẽ hạ xuống, lúc đónàng sẽ biết mình ấu trĩ tới cỡ nào.
- Nếu như lúc này có thể trở về…
Hàm răng Chu Tiểu Điệp cắn chặt nhẹ giọng nói:
Chỉ có điều khiến cho Đường Phong suy nghĩ không rõ chính là vìsao Cổ U Nguyệt cũng dính dáng tới chuyện này? Lần trước không phải nàng đã giúp mình chặn địch sao, tại sao lúc này lạiđứng đây chặn lối đi của mình đây?
Giương mắt nhìn lại Cổ U Nguyệt, chỉ thấy sự áy náy và bất đắc dĩ trong mắt đối phương, chợt nàng chậm rãi lắc đầu.
Thấy thần thái này của nàng Đường Phong tự nhiên cũng có thểđoán được Cổ U Nguyệt tới nơi này ngăn cản mình chỉ sợ cũng làkhông thể tránh được, cũng không phải ý nguyện của nàng.
Lại nói tiếp chính mình đã là đại địch với toàn bộ thiên hạ, Cổ U Nguyệt là gia chủ Cổ gia, mà Cổ gia là thế lực lớn thứ ba trong thiên hạ cho nên tự nhiên nàng cũng phải góp một chút sức lực trong việc thanh trừ ma đầu như mình, sợ rằng là vì duyên cớ như vậy cho nên mới gặp phải nàng tại chỗ này.
Có lẽ bản thân nàng cũng không muốn làm như thế cho nên biểu hiện vẻ bất đắc dĩ.
Từ khí thế nàng phóng xuất ra Đường Phong cũng cảm nhậnđược nàng không hề có ác ý đối với mình, bởi vì khí thế của nàng rất nhu hòa, khí trùng kích tới chính mình không hề mang tới bất kỳ nguy hại gì ngược lại còn giúp mình hóa giải một chút áp lực, nếu không phải vậy sợ rằng Đường Phong cũng không có khảnăng trấn trụ tại chỗ này,
Chiến Khôn dường như có thâm ý liếc mắt nhìn Cổ U Nguyệt, chợt hướng tới Đường Phong hỏi:
- Ngươi chính là ma đầu Đường Phong tàn sát đệ tử của hơn mười tông môn?
- Hai từ ma đầu xin thứ cho Đường mỗ không đảm đương nổi.
Tuy rằng sắc mặt Đường Phong trắng bệch nhưng vẫn chống lại uy áp tinh thần như cũ.
- Không tồi.
Trong mắt Chiến Khôn hiện lên một tia sáng kì dì, dường như tán thưởng gật đầu nói:
- Một người Linh Giai hạ phẩm lại có thể chống chọi không ngãdưới khí thế của ta, coi như là có chút bản lãnh.
- Chiến tiền bối quá khen, các vị tiền bối liên thủ vây công Đường mỗ tại chỗ này, không bị chết ngay tức khắc đã là vinh quang của vãn bối rồi.
Đường Phong cười lạnh một tiếng.
Lời nói này khiến cho sắc mặt bốn người cao thủ đứng đầu chợt ngẩn ra, cả bốn người đều là nhân vật đã thành danh, bị Đường Phong châm chọc như vậy làm sao không biết xấu hổ mà vẫn duy trì tiếp tục? Duy nhất chỉ có Cổ U Nguyệt nhìn Đường Phong chớp mắt vài cái thầm nghĩ nói rất hay.
Sau một khắc, khí thế uy áp giống như đỉnh núi đè xuống dần dần thu lại, sắc mặt Đường Phong đỏ lên kêu một tiếng đau đớn, nhanh chóng áp chế lại khí huyết cuồn cuộn trong lồng ngực.
- Ngươi đã làm ra chuyện gì thì cũng biết vì sao ta đợi ở đây ngăn cản ngươi.
Thần sắc Chiến Khôn bình thản không hề bận tâm nhìn Đường Phong mở miêng nói.