Vô Thường
Chương 1080 : Bốn bề thụ địch
Ngày đăng: 21:49 21/04/20
- Cảm tạ Cổ gia chủ.
Đường Phong cảm kích nói, Cổ U Nguyệt không hề có một chútác ý với chính mình, điều này Đường Phong cũng có thể cảm nhận được, lần này nàng cùng hành động với ba người kia, mụcđích lớn nhất sợ rằng cũng không phải đi ngăn cản chính mình mà là xuất thủ vào thời khắc mấu chốt và chăm sóc hắn nhiều hơn.
Chỉ là Đường Phong có chút không thể hiểu được vì sao nàng lại làm như thế! Không có việc gì sao đi giúp đỡ, đạo lý này lại không thích hợp trên người Cổ U Nguyệt.
Hiện giờ nàng căn bản không thể kiếm được bất kỳ chỗ tốt gì từtrên người chính mình.
Phục dụng xong đan dược Cổ U Nguyệt đưa cho, Đường Phong cũng cất cho Chu Tiểu Điệp một viên.
- Cổ gia chủ, trên người ngươi có linh thạch không?
Đường Phong ngẩng đầu hỏi.
- Có, chẳng qua chỉ có năm khối!
Cổ U Nguyệt gật đầu, lập tức lấy năm khối linh thạch từ trong lòng đưa ra, nàng không có không gian Mị Ảnh giống như Đường Phong, mang theo năm khối linh thạch tùy thân đã là cực hạn của nàng rồi, nếu mang nhiều hơn cũng không có chỗ cất giữ.
Thể tích năm khối linh thạch này không lớn, nhưng nhìn qua chỉthấy một màu sắc đơn thuần, đó là loại linh thạch thượng đẳng, vừa cầm trên tay Đường Phong liền cảm thấy được, quả nhiên làlinh thạch cao cấp.
- Cho ta mượn dùng trước, nếu sau này có cơ hội sẽ trả lại cho Cổ gia chủ.
Đường Phong nói một tiếng sau đó nhanh chóng dùng một loại phương thức huyền diệu này đưa tới bên cạnh mình, một mặt bố trí một mặt dùng cương khí xây dựng một trận pháp nối qua các linh thạch.
Bày binh bố trận không chỉ phải đưa linh thạch tới vị trí của nómà còn phải dùng tới thủ pháp đặc thù đánh một ít tiêu ký vào trong linh thạch. Nếu không như vậy thì trận pháp chi đạo cũng không có gì phiền phức.
- Trận pháp?
Vẻ mặt Cổ U Nguyệt sáng ngời, mặc dù nàng có tâm kiểm traĐường Phong động tay động chân vào linh thạch như thế nào nhưng cũng không thể nào hiểu nổi, chỉ có thể thấy năm khối linh thạch kia phóng tới các phương vị khác nhau mà thôi.
- Ha ha,
Đường Phong cười cười:
- Chỉ là chút tài mọn.
Nếu Chiến Khôn nói sẽ chờ những người kia tụ tập tới đây truy sát chính mình thì hiện giờ mình chỉ có một việc làm duy nhất đólà nhanh chóng khôi phục thực lực, cố gắng đưa thực lực trở lại thời kỳ đỉnh phong còn chuẩn bị để đại chiến. Có thêm linh đan và trận pháp trợ giúp, cả hai cũng tăng tốc hấp thu khiến cho hắn khôi phục vô cùng nhanh.
Nếu mang theo một trong hai cái Sơn Hà Đồ hay La Ngọc Thạch Tâm trên người thì Đường Phong cũng không cần tiêu phí nhiều tay chân như thế.
Nghe xong lời của Đường Phong Cổ U Nguyệt cáu giận nhìn hắn nói:
- Chút tài mọn của ngươi khiến cho người khác học theo muốn gãy cổ.
Đường Phong nghe vậy ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tư Đồ Thiên Hà ở bên kia đang vươn cổ nhòm sang, đôi mắt nhìn chính mình không hề chớp mắt một cái.
- Chiến tiền bối.
Người nọ lại mở miệng hỏi:
- Nếu đã chặn lại hắn thì vì sao còn không đánh chết hắn luôn, còn phải lưu lại tính mệnh cho hắn.
Chiến Khôn nói:
- Ma đầu giết người vô số, nợ máu không kể xiết, tất nhiên phảiđể cho người trong thiên hạ cùng giết, để chấn chỉnh nhân tâm.
Thần sắc người của Thiên Nam Vương gia chấn động:
- Các vị tiền bối suy nghĩ chu toàn, hiện giờ vô số thế lực trong thiên hạ đang tìm đuổi ma đầu này, xác thực phải cấp cho người trong thiên hạ một cái công đạo trước mặt mọi người.
- Ngươi đã biết rồi thì hãy để thủ hạ của mình truyền tin tức này ra ngoài đi, để cho tất cả mọi người tụ tập lại nơi này. Có thùbáo thù, có oán báo oán!
Chiến Khôn phất phất tay.
- Vâng, vãn bối đi làm ngay.
Ma đầu Đường Phong bị cao thủ đứng đầu của bốn thế lực lớn vây bắt trên một cánh đồng hoang vu rộng lớn, xung quanhĐường Phong liên tục có người của các thế lực không ngừngđuổi theo từ bốn phương tám hướng chạy tới.
Tên đệ tử của Thiên Nam Vương gia kia cũng rất biết tạo thế, hắn biết lần này có cao thủ của bốn thế lực lớn nhúng tay vào,Đường Phong có chắp cánh cũng không thể thoát được cho nên lập tức thay Chiến Khôn tạo ra một cái Đồ Ma Lệnh, kêu gọi tất cả hào kiệt trong thiên hạ tới đây để cùng nhau giết ma đầuĐường Phong, báo lấy huyết hải thâm cừu của chính mình.
Mà việc các thế lực trong thiên hạ tụ tập lại đây cũng bị truyền bá sôi lên sùng sục, thiên hạ to lớn có vô số thế lực, rất khó cócơ hội để tụ tập mọi người lại một chỗ, mà loại náo nhiệt này nghe qua liền biết có điểm tốt cho nên tên đệ tử Nam Vương gia liền lấy việc trọng đại của lần này gọi là đại hội đồ ma.
Đại hội đồ ma phải nhận được sự tán thành của mọi người, tin tức được quảng bá ra ngoài, càng truyền càng nhanh.
Không đề cập tới những thế lực có cừu oán với Đường Phong. Ngay cả những thế lực căn bản không có chút trục trặc vớiĐường Phong cũng đã chạy tới đây, cho dù không tham gia đồ ma thì xem náo nhiệt cũng tốt, huống chi cao thủ của bốn thếlực lớn cũng đã ở nơi này, ngày thường cho dù đệ tử trong tông môn của bọn họ cũng rất khó có thể nhìn thấy mặt, cơ hội gặp mặt lần này tốt như vậy, làm sao có thể bỏ qua.
Trong thời gian này, toàn bộ thiên hạ đều bắt đầu rục rịch, các thế lực tập kết đông đảo, hô gọi các bằng hữu kết bạn thành đàn vọt tới địa phương này.
Vừa vặn hai ngày trôi qua, nguyên bản trên vùng đất hoang dãtrống trải đã có tròn hai ngàn người tụ tập! Số lượng này không chỉ vượt qua dự liệu của Đường Phong mà cũng vượt qua dự liệu của Chiến Khôn.
Đường Phong lại có thể kết thù oán với nhiều thế lực như vậy, hiện giờ bị toàn bộ thiên hạ đuổi giết tới đây, Đường Phong cảm thấy thổn thức không ngớt.
Các thế lực ùn ùn kéo tới nơi này, dàn trải ra đóng quân tại bốn phía xung quanh cánh đồng bát ngát, bao vây địa phương Đường Phong đả tọa ba tầng bên ngoài cả dặm.
Hiện giờ cho dù bốn vị cao thủ đứng đầu không ra tay thì chỉ sợĐường Phong cũng không chạy trời khỏi nắng, cho dù hắn cócương đại hơn đi chăng nữa thì cũng không thể địch lại nhiều người như vậy.
Chu Tiểu Điệp lo lắng cả ngày, nàng căn bản không nghĩ tới sựtình sẽ phát triển thành như vậy. Ngược lại vẻ mặt Đường Phong vẫn khinh đạm bởi vì hắn biết cho dù sốt ruột cũng vô dụng.
Mỗi một thời khắc đều có vô số âm thanh chửi bới và phỉ nhổ truyền từ bốn phương tám hướng vào trong tai Đường Phong vàChu Tiểu Điệp. Đây đều là những người có cừu oán với Đường Phong mắng hắn, kể cả những kẻ không thâm thù thậm chíkhông nhận ra Đường Phong cũng muốn mắng, nguyên nhân cũng vì Đường Phong là ma đầu cho nên bọn họ mắng để trút giận.