Vô Thường

Chương 1086 : Chưa dốc hết toàn lực

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


Vừa thấy cảnh này, tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn không chịu nổi, bởi vì bọn họ phát hiện ra ma đầu này cũng giống người thường, hắn bị thương sẽ chảy máu giống như chính mình.



Máu tươi tuôn ra khiến cho hình tượng không thể địch lại được trong lòng mọi người sụp đổ ầm ầm.



- Giết hắn, hắn không còn khí lực nữa.



Có người hô lớn.



Mọi người vây công Đường Phong càng phát ra chiêu thức sắc bén tàn nhẫn, trong nhất thời Đường Phong luống cuống chân tay không ứng phó kịp.



- Cổ tỷ tỷ...



Chu Tiểu Điệp ở bên cạnh vội càng giơ chân múa tay, một tay nắm chặt lấy tay Cổ U Nguyệt cầu xin:



- Người có thể giúp đỡ sư phụ ta hay không?



Cổ U Nguyệt cười khổ nhìn nàng một cái, chậm rãi lắc đầu.



Lần trước nàng có thể xuất thủ cứu người trên tay của Liễu Như Yên thì chẳng qua chỉ là đắc tội một người mà thôi. Nhưng nếu hiện giờ mà nàng xuất thủ thì sẽ đắc tội với rất nhiều người, Cổ gia đúng là thế lực lớn thứ ba trong thiên hạ, nhưng rồi sao nữa? Nếu lần này Cổ U Nguyệt xuất thủ thì sợ rằng Cổ gia cũng sẽ bị liên lụy.



Không đề cập tới những thế lực đang chém giết đỏ mắt tại nơi đây, chỉ riêng ba thế lực lớn còn lại trong bốn thế lực sẽ mượn cớ gây khó dễ, Cổ gia cũng sẽ không sống an nhàn được.



Chu Tiểu Điệp vừa thấy Cổ U Nguyệt lắc đầu, thân thể muốn chạy ào vào chiến trường, nhưng lấy năng lực non nớt của nàng làm sao thoát khỏi bàn tay của Cổ U Nguyệt?



- Đừng đi.



Cổ U Nguyệt vươn tay túm lấy nàng trở về.



- Thực lực của ngươi rất thấp, nếu xông lên chỉ làm cho hắn bị phân tâm, đến lúc đó sẽ khiến hắn bị chết nhanh hơn, yên tâm đi, vết thương của hăn đều là vết thương nhỏ, còn chưa động tới gân cốt. Hơn nữa...



- Hơn nữa cái gì?



Chu Tiểu Điệp vội vàng hỏi.



- Hơn nữa hắn vẫn chưa thi triển hết toàn lực.



Chiến Khôn ở bên cạnh nói tiếp, đoạn đối thoại giữa Cổ U Nguyệt và Chu Tiểu Điệp hắn nghe không sót một chữ, từ khi biết Đường Phong sở hữu ba lực lượng cương tâm đã vô cùng khiếp sợ rồi tỉnh táo lại, trong lúc tỉ mỉ quan sát liền thấy được một số chỗ không thích hợp.
Nguyên bản Đường Phong bị nhiều người vây công chật như nêm cối. Ngay cả bị giết cũng không ít nhưng cục diện vẫn không thay đổi, nhưng mà lấy Đường Phong làm trung tâm, phạm vi năm trượng xung quanh hắn đều bị trực tiếp bốc hơi, tất cả đám người quanh hắn đều trở thành một vũng máu không còn sinh cơ.



Nhìn lại ma đầu Đường Phong, máu chảy đầm đìa toàn thân, cũng không biết là máu tươi trên người là của hắn hay là của địch nhân, khuôn mặt nho nhã bây giờ trở thành một mảnh sát khí băng lãnh, hai mắt lạnh lẽo như đao như kiếm lặng lặng đứng im tại chỗ.



Đột nhiên, thân hình Đường Phong nhoáng lên suýt chút nữa ngã xuống mặt đất, may mà trường kiếm trên tay cắm xuống đất chống lại mới miễn cho gặp phải tràng cảnh xấu hổ này.



Cương khí ba động bên trong người hắn vô cùng yếu ớt hầu như không cảm thụ được, giống như một người bắt đầu tu luyện có giai vị Huyền Giai nhỏ bé vậy. Một kiếm vừa rồi đã dùng hết tất cả cương khí còn sót lại trong cơ thể hắn.



Tất cả mọi người đang nhìn chăm chú vào Đường Phong, ai nấy đều nắm chặt vũ khí trên tay mình ngưng trọng nhìn hắn.



Cảm giác kinh diễm lan tràn trong lòng mọi người, đó là kinh khủng, hỗn loạn, phẫn nộ đan xen vào nhau. Bọn họ đều không nghĩ tới ma đầu này tới thời khắc sắp chết còn có thể phóng xuất ra kiếm chiêu mạnh như vậy, một kiếm lấy đi hơn mười mạng người.



Nhưng mà cho dù là ai cũng đều thấy được tình trạng hiện giờ của Đường Phong, trong lòng đều biết rõ ràng, hắn không tốt, hiện giờ hắn đang rất yếu. một thân cương khí giống như sự phán đoán của Tư Đồ Thiên Hà đã hoàn toàn kiệt khô, một người tu luyện nếu không có cương khí thì chẳng khác nào phế vật, làm sao có thể xuất ra chiêu thức?



Tràng diện đột nhiên trở nên yên tĩnh, không tới mười hô hấp liền bị đánh vỡ.



Phảng phất như là ước định từ trước, tất cả mọi người vây công Đường Phong giận giữ gầm lên một tiếng đánh móc vào phía sau gáy hắn, các chiêu thức đều đã bày ra tư thế sắc bén của mình, chỉ chực chờ xông lên là có thể kết thúc tính mệnh cảu ma đầu kia.



Ma đầu, cuối cũng sẽ chết ở trong loạn kiếm.



Đường Phong vẫn như cũ đứng yên tại chỗ không hề động đậy, nét mặt không có chút thần sắc bận tâm.



Cự ly mọi người càng ngày càng gần Đường Phong, mắt thấy Đường Phong phảng phất không có động tác gì thì ai nấy đều đấy nhanh tốc độ của mình lên, ai có thể đánh ma đầu này một kích cuối cùng thì có thể trở thành anh hùng, cơ hội lớn như vậy làm sao có thể bỏ qua?



Trên mặt Chiến Khôn hiện lên biểu tình vô cùng kinh ngạc, vô cùng kinh ngạc chính là hắn rõ ràng cảm giác Đường Phong không dùng hết toàn lực nhưng tại sao đã đi tới bước đường cùng rồi? Mà nếu cứ như vậy giết chết ma đầu ũng để cho Chiến Khôn cảm thấy nhẹ nhõm, dù sao đại hội đồ ma cũng vì mục đích này.



Không chỉ Chiến Khôn nghĩ như vậy, Liễu Như Yên cũng nghĩ như vậy, Cổ U Nguyệt lại càng nghĩ như vậy.



Duy nhất chỉ có Tư Đồ Thiên Hà không đồng nhất, lão tiểu tử này trước sau đánh hết mặt mũi của mình, hiện giờ vô cùng hưng phấn hướng tới đám người Chiến Khôn khoe khoang phán đoán của mình là chính xác:



- Nhìn xem, ta nói không sai mà, ma đầu này chết chắc rồi.



Vẻ mặt hắn vui mừng hớn hở, ngữ khí rất sinh động phảng phất như muốn giết chết Đường Phong ngay lập tức.



Chỉ trong nháy mắt, hơn mười người đã chuyển vũ khí của mình đánh tới Đường Phong, mắt thấy sắp có máu tươi bắn ra, Đường Phong lại chậm rãi giơ lên một chân.