Vô Thường

Chương 1099 : Mê cục

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


- Chuyện này không ai biết cả, nhìn từ bên ngoài Hư Thiên Điện rất nhỏ nhưng mà bên trong lại khổng lồ dị thường, rốt cuộc làm sao tạo ra công trình này bản công tử cũng không hề biết.



- Thì ra là vậy, vậy thì nhất định nơi này có lưu lại bảo bối từ thời thượng cổ.



Nữ tử vô cùng hưng phấn.



- Công tử, chúng ta vào xem sao.



- Không vội.



Chiến Vô Song vừa nói vừa tiến tới nữ tử trước mặt, dùng ngón tay nâng cằm của nàng lên:



- Bản công tử trăm cay nghìn đắng mới có thể mang ngươi đi lên đây, ngươi phải báo đáp như thế nào?



- Công tử...



Sắc mặt nữ tử càng hồng hào, cúi đầu e thẹn.



- Ngươi để bản công tử tùy ý mang lên trước, lẽ nào không nghĩ tới hậu quả này sao?



Chiến Vô Song mỉm cười ôm nữ tử vào trong lòng, bộ ngực to lớn của nữ tử dính chặt vào ngực của hắn, bàn tay còn lại chậm rãi vuốt ve mông của đối phương.



- Công tử không nên..., đợi lát nữa nếu có người đi lên...



Nữ tử cố nén dục vọng, nàng vốn không phải cô nương đứng đắn, nếu là cô nương đứng đắn cũng sẽ không để Chiến Vô Song tùy ý mang lên đây, chỉ là nàng cũng biết đạo lý lạt mềm buộc chặt, nàng còn muốn Chiến Vô Song đưa nàng vào bên trong Hư Thiên Điện tầm bảo, nếu như bị hắn ăn ở đây thì còn lợi thế nào nữa?



- Yên tâm đi, nhưng người đó không có cách lên, trong vòng ba canh giờ đừng nghĩ tới chuyện lên được, chúng ta có rất nhiều thời gian.



Hô hấp của Chiến Vô Song ồ ồ, đôi mắt cũng dần dần đỏ lên.



- Không nên mà, ở đây trống trải như vậy, không bằng chúng ta tiến vào bên trong Hư Thiên Điện tìm một nơi yên lặng đi...



- Bản công tử thích ở đây,



Đột nhiên thần sắc Chiến Vô Song trở nên dữ tợn, lực đạo trên tay gia tăng rất nhiều,



Nữ tử kinh hô một tiếng, nhíu mày nói:



- Vô Song công tử làm người ta đau quá.
Linh Khiếp Nhan nhẹ giọng hỏi.



Đường Phong chậm rãi lắc đầu:



- Yên lặng xem kỳ biến, hình như những người đó ở bên ngoài đụng phải bộ phận cơ quan nào đó mới bị ám khí tập kích.



Những bộ phận cơ quan này khẳng định có người sớm bố trí, ba người kia không cẩn thận xúc động phải. Mặc kệ những bộ phận then chốt này là do người nào lưu lại, hiện giờ cũng biến thành một phần bảo hộ cho chính mình, có bộ phận then chốt bắn ra ám khí ở phía trước, gian nhà mình đang ở vô cùng an toàn.



Đường Phong vốn còn tưởng rằng nơi này là chỗ ẩn tu của bị tiền bối cao nhân nào, ba người kia vô ý xông vào mới kích thích bộ phận ám khí then chốt nên mới bị chết, thứ này hẳn là để cho người khác không thể quấy rầy.



Dù sao nơi ẩn tu của mỗi người đều vô cùng bí mật, làm sao có thể để nhiều người biết được?



Nhưng khiến cho hắn không nghĩ tới chính là sự tình hắn suy đoán dường như có chút không giống với sự thật.



Từ lúc ba người tới gần ngôi nhà thì có âm thanh người từ bên ngoài tới liên tiếp, có người ở khá xa mà có người lại rất gần, thậm chí có không ít người tiến tới, tất cả đều bao vây quanh gian phòng.



Những người này tuyệt đối không phải cũng một nhóm người, bởi vì cho dù cương khí ba động của bọn họ hay là số lượng người cũng không giống nhau.



Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đường Phong suy nghĩ hồi lâu, mấy ngày trước hắn vẫn chuyên tâm chữa thương, không suy nghĩ nơi đây là chỗ nào, hiện giờ nghe được động tĩnh bên ngoài liền phải thả thần thức ra ngoài điều tra một phen, nhưng Đường Phong lại phát hiện đây là một địa phương kỳ quái, ở chỗ này thực lực của hắn bị áp chế.



Nguyên bản thần thức buông ra có thể nắm rõ được động tĩnh trong phạm vi ba mươi dặm nhưng ở chỗ này thì chỉ có thể nhận biết được động tĩnh trong vòng ba mươi trượng, loại cảm giác này khiến cho Đường Phong thực sự có lòng mà không có lực, hắn nghĩ địa phương này bị hạ cấm chế nào đó mới hạn chế thần thức mở rộng.



Sau một ngày lại có tiếng kêu thảm thiết truyền tới từ bên ngoài, chắc là có người chạm vào bộ phận then chốt của ám khí, nghe được tiếng kêu thảm thiết Đường Phong liền thở dài nói với Linh Khiếp Nhan:



- Đi ra ngoài xem thế nào.



Tuy rằng thương thế của hai người chưa khỏi hắn, nhất là chính hắn, xương cốt và kinh mạch chỉ có thể vận dụng một nửa mà thôi, hiện giờ nếu đi ra ngoài gặp phải địch nhân cương đại thì không thể nghi ngờ rất là nguy hiểm, nhưng nếu cứ tiếp tục ở lại chỗ này cũng nguy hiểm không kém, trước sau đều như vậy không bằng mình nắm giữ quyền chủ động trên tay.



Linh Khiếp Nhan gật đầu, nàng nhảy ra khỏi linh nhũ tiến vào trong lòng Đường Phong.



Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Đường Phong còn kiểm tra tỉ mỉ căn nhà đang ở một chút. Mấy ngày trước đây hắn đã định kiểm tra nhưng thương thế trong người không tiện để hành động cho nên chỉ có thể kiềm chế trong lòng.



Hôm nay điều tra tỉ mỉ, Đường Phong không khỏi phát hiện ở dưới mặt đất của gian phòng này có khắc một đồ án huyền diệu.



Loại đồ án này vừa nhìn qua đã biết dùng để bày bố trận pháp, Đường Phong nhìn hồi lâu cũng thấy có chút quen mắt, tỉ mỉ suy nghĩ không khỏi bừng tỉnh đại ngộ.



- Trân pháp na di?