Vô Thường

Chương 1116 : Duyên niên đan

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


Đoạn Tây Lâu nói việc này cho Đường Phong nghe, Đường Phong cũng cẩn thận nhìn lại, phát hiện xác thực giống như lời hắn nói, lấy bình thúy ngọc làm trung tâm, trong phương viên một trượng xung quanh có chín phiến đá khắc chín chữ số khác nhau, những chữ số được khắc bao gồm từ một đến chín được sắp xếp không có quy luật nhưng kỳ thực có liên quan tới nhau, hoàn toàn tương ướng.



Đường Phong cảm thấy có chút quen mắt, không khỏi mở miệng nói:



- Đây không phải...



- Cửu Huyền Đồ?



Thần sắc Đoạn Tây Lâu chấn động.



- Mang cửu lý một tả tam hữu thất, nhị tứ vi kiên, lục bát vi đủ, lấy ngũ ở giữa, ngũ phương bạch quyển giai dương sổ, tứ ngung điểm đen vi âm sổ, là Cửu Huyền Đồ không sai, đại ca có nhận ra loại đồ này sao?



- Ừm.



Đường Phong gật đầu, chẳng qua cái tên này cũng lần đầu tiên mình nghe được, có lẽ do cách gọi của hai thế giới khác nhau.



- Ở đây không thể vô duyên vô cớ xuất hiện một Cửu Huyền Đồ, có thể đây chính là mấu chốt để phá giải cục diện tại đây.



Đoạn Tây Lâu nhíu màu, tuy rằng cơ quan then chốt bên ngoài hắn chỉ cần liếc mắt là thấy, nhưng cơ quan then chốt bên trong cơ quan then chốt thì hắn có chút không rõ ràng. Làm sao để phá trận Cửu Huyền Đồ này? Đoạn Tây Lâu suy nghĩ một lát cũng chỉ nghĩ đến một khả năng duy nhất.



- Đại ca, cứ thế này cũng không phải biện pháp hay, ta nghĩ chúng ta phải thử một phen.



Đoạn Tây Lâu trầm ngâm nói.



- Thử thế nào?



Đường Phong hỏi.



- Thủ pháp ám khí của đại ca tinh diệu, ta nghĩ đại ca hãy dùng ám khí để đánh tới những phiến đá kia, lấy trình tự từ nhỏ tới lớn, đầu tiên là số một, nếu như ta đoán không sai thì đây chính là phương pháp phá giải cơ quan then chốt tại đây.



- Được.



Phương pháp của Đoạn Tây Lâu nói cũng chính là phương pháp Đường Phong nghĩ tới, chẳng qua không dám xác nhận mà thôi. Đường Phong còn hỏi thêm một câu:



- Nếu như phương pháp này không được?



- Vậy thì chỉ có thể buông tha.



Đoạn Tây Lâu cười khổ một tiếng, không thể phá giải cơ quan then chốt, cho dù bình thúy ngọc có chứa linh đan quý trọng thế nào thì hai người cũng đừng mong lấy được.



- Ngươi đợi một lát, ta để cửa phòng mở, vạn nhất có điều gì không thích hợp thì hai huynh đệ chúng ta cũng có đường thoát.




Nhưng mà Đoạn Tây Lâu lại như cầm một củ khoai lang nóng bỏng tay đưa bình thúy ngọc trở lại.



- Đại ca đừng hại tiểu đệ.



Đoạn Tây Lâu cười khổ liên tục.



- Tuy Duyên Niên Đan là vật báu vô giá nhưng tiểu đệ không dám lấy. Thất phu vô tội, hoài bích có tội, gia tộc của tiểu đệ sa sút, nếu như có người khác biết Đoạn gia cất giấu loại linh đan này thì mười người còn lại cũng đừng mong sống. Hơn nữa trước đây tiểu đệ đã lấy không ít linh đan hữu dụng cho nên viên Duyên Niên Đan này đại ca hãy cầm lấy đi, tiểu đệ chỉ lấy những linh đan hữu dụng với Đoạn gia, như vậy là đủ rồi.



Lời nói của Đoạn Tây Lâu thành khẩn, Đường Phong nghĩ cũng có chuyện như thế, tuy rằng viên Duyên Niên Đan này chỉ có chính mình và Đoạn Tây Lâu biết nhưng nếu quả thực hắn cầm về Đoạn gia thì khó tránh khỏi lộ ra tin tức, tai vách mạch rừng khắp nơi trong thiên hạ, ai dám đảm bảo thứ này sẽ không mang tới tai họa ngập đầu cho Đoạn gia?



- Vậy cũng được, nếu lúc sau tìm được linh đan hữu dụng thì ngươi cứ mở miệng là được.



Đường Phong gật đầu thu bình ngọc màu xanh vào trong Không Gian Mị Ảnh.



Đoạn Tây Lâu cười nói:



- Đại ca thật có lòng tốt, tất nhiên tiểu đệ sẽ không khách khí.



- Đi ra ngoài trước đã.



Tìm được một viên Duyên Niên Đan bên trong gia nhà, có thể nói đó là chuyện vui ngoài ý muốn. Giá trị của viên linh đan này thậm chí còn quý trọng hơn viên Kiền Nguyên Sinh Linh Đan Đường Phong lấy được từ bên trong Hư Thiên Thủy Điện.



Có lẽ cũng do Đoạn Tây Lâu đã nói qua từ trước, tuyệt thất xuất hiện bên trong Hư Thiên Thủy Điện cho nên bảo bối bên trong cũng không quá quý trọng.



Mở cửa phòng, hai người đều chưa kịp đi ra ngoài thì thấy một người đang đứng trước phòng, tuổi tác của người này nhìn qua không lớn, có lẽ chỉ khoảng chừng hai mươi lăm hai sáu, dáng vẻ nho nhã tuấn tú, tuy không được gọi là mỹ nam nhưng lại có khí chất khiến người khác muốn bái phục.



Người này muốn vào trong phòng, còn Đường Phong và Đoạn Tây Lâu muốn đi ra ngoài, suýt chút nữa đụng vào nhau.



Sáu con mắt nhìn nhau, tất cả đều sửng sốt trong chốc lát.



Phòng ốc trong Hư Thiên Điện có vô số, có thể gặp nhau trùng hợp như vậy cũng khiến cho tất cả có chút ngoài ý muốn. Mà xác thực Đường Phong và Đoạn Tây Lâu rất may mắn, nếu như không phải hai người tiến vào trong phòng sớm một bước thì không chừng viên Duyên Niên Đan bên trong đã bị người khác lấy đi.



- Thì ra là đã có người a.



Người nọ khẽ mỉm cười một tiếng liền nghiêng người tránh qua một bên.



Đường Phong và Đoạn Tây Lâu gật đầu nhanh chóng bước ra ngoài.



Đứng ở giữa cửa phòng, nam tử trẻ tuổi cười mỉm cười nhàn nhạt, hắn nhìn Đường Phong và Đoạn Tây Lâu từ trên xuống dưới, tuy rằng khuôn mặt bình thản nhưng trong ánh mắt có một loại cảm giác cao cao tại thượng không hề che giấu.