Vô Thường
Chương 1134 : Hai nữ nhân một cái chợ
Ngày đăng: 21:49 21/04/20
Lời vừa dứt, bàn tay ngọc vươn lên ôm mặt, dáng vẻ nhìn thương tâm tới cực điểm.
- Là sơ sót của ta, từ khi tiến nhập vào bên trong Hư Thiên Điện đến giờ đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Đường Phong biết lúc này nhận sai là tốt, nha đầu này đang ghen đây.
Linh Khiếp Nhan nhoẻn miệng cười, phảng phất như vứt những ủy khuất trong lòng lên chín tầng mây, nũng nịu nói:
- Trong lòng Phong ca ca có ta là tốt rồi.
Vừa nói, đôi mắt của nàng nhìn về phía Chung Lộ qua vai Đường Phong, khẽ mở đôi môi mềm mại ôn nhu hỏi:
- Vị muội muội này xưng hô thế nào nha.
Bản thân Chung Lộ vẫn còn đang bị hoảng sợ, dù sao một màn vừa rồi có chút quá mức không tưởng tượng nổi, đến khi nghe được câu hỏi của Linh Khiếp Nhan không khỏi phục hồi tinh thần, đánh bạo đi từ phía sau Đường Phong ra, dịu dàng thi lễ với Linh Khiếp Nhan:
- Nô tỳ Chung Lộ ra mắt tỷ tỷ, nô tỳ là nha hoàn thiếp thân của công tử.
Nói xong đôi mắt nhìn về phía Đường Phong, muốn nghe một lời giải thích hợp lý từ hắn.
Đường Phong lấy tay gãi trán, cảm giác xương sống đang phát lạnh. Bộ dáng của Linh Khiếp Nhan, thần thái của nàng hiển nhiên muốn phát ra tinh hồn quyến rũ, đây là một loại mị thuật có thể so sánh với Chung Lộ nha, hơn nữa trước đây nàng vào sinh ra tử cùng mình, không hề xa cách, vốn biết rõ Chung Lộ, hiện giờ đã biết còn cố tình làm vậy, hiển nhiên có chút mùi vị uy hiếp.
Hai nữ nhân một cái chợ, đã biết là có phiền toái lớn.
Bên này Chung Lộ và Linh Khiếp Nhan đã giao phong với nhau xong, nghe được câu trả lời của nàng không khỏi cười nhạt :
- Nha hoàn thiếp thân? Tỷ tỷ vẫn cùng ở một chỗ với Phong ca ca, chỉ biết hắn có hai nha hoàn thiếp thân là Bảo nhi và Mộng nhi, lúc nào lại ra thêm một người nữa.
Chung Lộ nói:
- Thân phận của nô tỳ thấp, công tử có chút không thích, có lẽ không muốn cho người ngoài biết để khỏi mất thân phận.
- Ha ha...
Linh Khiếp Nhan khẽ cười một tiếng, thầm nghiến răng nghiến lợi, nàng thầm nghĩ mồm mép của nữ tử này cũng rất lưu loát, nói một hồi cuối cùng chung quy bảo mình là người ngoài.
- Nhân vật như muội muội chịu thiệt đi làm một nha hoàn, sợ rằng có chút ủy khuất.
Linh Khiếp Nhan vẫn giữ nụ cười tươi trên mặt, dáng vẻ như rất quan tâm tới Chung Lộ.
Chung Lộ chậm rãi nói:
- Không có ủy khuất, nô tỳ có thể sống đến được ngày hôm này toàn bộ do công tử ban cho, chỉ cần công tử muốn thì nô tỳ nguyện hầu hạ hắn suốt đời.
Linh Khiếp Nhan cười nói:
Trong tưởng tượng của Đường Phong, Linh Thạch Điện hẳn sẽ không khác biệt so với các động phủ khác, đều là những gian nhà bị phong bế kín, bên trong có đặt linh thạch để người tiến nhập vào lấy.
Nhưng mà ở đây dĩ nhiên có chút giống như bên trong Linh Thảo điện.
Diện tích và không gian vô cùng lớn, bầu trời mờ mịt không thấy rõ chân trời, khắp nơi đều là núi non trùng trùng điệp điệp, đá lạ lởm chởm, vừa mới tới đây trong nháy mắt Đường Phong liền cảm giác được linh khí bao quanh chính mình vô cùng nồng nặc, trong nhất thời có cảm giác giống như đang ngâm mình trong nước nóng, lại có chút giống như đang trong tay tình nhân bé nhỏ của mình.
Độ dày của linh khí đã không thể dùng bất kỳ từ ngữ nào để hình dung được. Cho dù thân ở bên trong linh mạch hình rồng của Sơn Hà Đồ thì cũng không thể bằng được nơi đây.
Trong nháy mắt bước vào Linh Thạch Điện thứ sáu, hai người Đường Phong và Chung Lộ không tự chủ được vận dụng Linh Quyết, hơn nữa tốc độ vận chuyển vô cùng nhanh.
Cương khí vừa mới tiêu hao để chạy tơi nơi đây chỉ mất thời gian vài hơi thở liền khôi phục hoàn toàn.
- Độ dày của linh khí nơi đây!
Đường Phong âm thầm líu lưỡi, hắn hoàn toàn không nghĩ ra trên đời còn có địa phương thần kỳ như vậy.
- Nơi đây thật sự là một chỗ tu luyện tốt.
Chung Lộ hít sâu vào một hơi, nàng cảm thấy không khí đều do linh khí biến thành, khiến tinh thần sảng khoái.
Lời nói này quả thật không sai, tu luyện tại đây căn bản không cần các phương pháp phụ trợ khác, loại linh khí nồng nặc như vậy đủ để giúp cho tốc độ người tu luyện tăng lên mười lần.
- Đáng tiếc, Hư Thiên Điện chỉ mở một tháng. Nếu như quanh năm mở ra thì chắc chắn nơi đây sẽ kín người.
Đường Phong thổn thức một tiếng, có ai không muốn tốc độ tu luyện của mình tăng lên? Tu luyện một tháng tại đây không khác gì so với tu luyện ở bên ngoài một năm, hơn nữa Đường Phong còn có thiên địa chí bảo La Thạch Ngọc Tâm thu hút thiên địa linh khí để phụ trợ, nếu có thêm nhân tố này thì tốc độ tu luyện sẽ đề thăng một cách kinh khủng.
Chung Lộ hé miệng cười nói:
- Nếu nơi đây mở ra quanh năm thì sợ rằng máu sẽ chảy thành sông.
Đường Phong sửng sốt, chợt suy nghĩ cẩn thận. Nơi tu luyện quý báu như thế này tất nhiên người người đều muốn tranh đoạt, tuy rằng Linh Thạch Điện thứ sáu vô cùng rộng lớn nhưng bản tính con người vô cùng tham lam, ai sẽ để tiện nghi cho người khác?
Dựa vào ý niệm độc chiếm trong đầu, nếu như nơi đây mở ra quanh năm thì chắc chắn các thế lực trong thiên hạ sẽ quyết chiến sinh tử để giành được quyền sở hữu tại đây.
Đường Phong quay đầu nhìn Chung Lộ, nàng không khỏi thè lưỡi:
- Nô tỳ lắm miệng rồi.
Trước đây nàng nói muốn làm một phụ nữ ngốc, hiện giờ so với Đường Phong còn thấy xa hơn, đây không phải việc của một nô tỳ nên làm.
- Nàng không nói sai.
Đường Phong lắc đầu, hắn cũng không phải nam nhân khó tính, vì vậy không lưu tâm tới những chuyện này.