Vô Thường
Chương 1137 : Âm thầm tập kích
Ngày đăng: 21:49 21/04/20
Người tọa trấn phía sau chỉ huy đám người kia chính là một cao thủ Linh Giai trung phẩm.
Cũng không biết bọn họ đã chiến đấu với chim điêu được bao lâu, âm thanh người kia vang lên:
- Phía sau, ngăn cản tại phía sau, đừng cho nó chạy thoát!
- Nó định bay lên, ba vị trưởng lão, làm phiền rồi!
Ba cao thủ Linh Giai đứng lăng không nhất tề xuất thủ đánh chim điêu không lồ đang muốn bay lên phải hạ xuống, tiếp tục rơi vào trong vòng vây của đám người. Công kích mạnh mẽ đánh vào người cự điêu khiến cho thân thể nó gồ ghề, thỉnh thoảng có linh thạch cấp cao bay ra nhưng không một ai đi nhặt chúng, thu phục một hoạt mạch có lực mê hoặc hơn rất nhiều những linh thạch này.
- Mạnh lên, nghiệt súc sắp trở thành vật trong tay của Vương gia!
Mắt vị cao thủ Linh Giai trung phẩm thấy thắng lợi sắp tới, thần sắc không khỏi kích động đứng đậy, đôi mắt nhìn chằm chặp vào chim điêu lớn, rất sợ đột nhiên nó bộc phát khiến đám người phe mình bị thất bại trong gang tấc.
Hơn một nửa tâm thần của hắn bị cuộc chiến trước mặt hấp dẫn căn bản không có biện pháp cảnh giác động tĩnh bên ngoài. Huống chi hành động của dược thi vô thanh vô tức, căn bản không có chút dấu hiệu của sinh mệnh, cho dù hắn có cảnh giác thì sợ rằng cũng không cảm giác được.
Hắn không cảm giác được, nhưng có vài người trong đám người Vương gia đang vây công chim điêu thấy được.
Một chuỗi bóng đen có tốc độ vô cùng nhanh chóng lẻn vào phía sau người này, mấy người kia nhìn thấy vậy không khỏi kinh hô:
- Thiếu chủ cẩn thận!
Thiếu chủ Vương gia gọi thêm một lần nữa nhưng không hề có ai trả lời, hắn lập tức biết được chắc chắn là do cừu nhân gây nên. Chỉ là hắn nghĩ mãi vẫn không rõ rốt cuộc là gia tộc nào dám lớn mật như vậy, tất cả tinh nhuệ của Vương gia đang ở đây còn dám ra tay tranh đoạt hoạt mạch.
Danh tiếng của Thiên Nam Vương gia luôn không tồi, cũng không hề đắc tội người nào a, hơn nữa gia tộc có thể ganh đua chiếm thượng phong với Vương gia trong thiên hạ cũng chỉ có mấy nhà mà thôi.
Bốn thế lực lớn sẽ không có khả năng đi làm khó gia tộc của chính mình, vậy thì còn lại ai đây?
Trong lúc thiếu chủ Vương gia đang suy nghĩ không biết giải quyết như thế nào thì tiếng hét thảm thiết thứ ba truyền tới, cao thủ Vương gia bị trúng chiêu này kêu gào lên:
- Thiếu chủ... cẩn thận, là hắc y...
Lời nói còn chưa hết đã tắc nghẽn dừng lại, hiển nhiên là đã lành ít dữ nhiều.
Nghe thanh âm nhắc nhở của hắn, thiếu chủ Vương gia nhướng mày, hắc y? Cái gì hắc?
Có gia tộc nào có trang phục màu đen sao?
Chính vào lúc này, bão cát khắp trời dần dần tiêu tán, đến khi tầm mắt mọi người dần dần khôi phục, đám người Vương gia mới nhìn thấy rõ ràng địch nhân tập kích bọn họ có bộ dáng như thế nào.
Một thân áo bào đen bao phủ toàn bộ người và khuôn mặt vào trong bóng tối, nhìn có chút không rõ ràng, hơn nữa những người này đều không có chút cương khí ba động, thậm chí ngay cả khí tức sinh mệnh cũng không có, hành động như gió, vô cùng mạnh mẽ.