Vô Thường

Chương 1152 : Mai phục

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


Chiến Vô Song khiêm tốn nói:



- Mỹ nhân khó có được, tự nhiên nên quý trọng thật tốt, nàng kia sợ là bị ma đầu dùng thủ đoạn gì cưỡng ép, cho nên mới theo hắn, để cho bản công tử đụng vào việc này, tất nhiên là không thể không quản, nhất định phải giải cứu nàng ra khỏi biển khổ.



- Vô Song công tử quả thực nhân nghĩa!



Chiến Vô Song một mặt làm ra vẻ khiêm tốn, một mặt hiện ra thân ảnh xinh đẹp của Chung Lộ. Tuy rằng Chung Lộ đeo khăn che mặt, hắn cũng không biết dung mạo làm sao, chỉ là xa xa nhìn thấy bóng lưng yểu điệu, thế nhưng Chiến Vô Song duyệt vô số nữ nhân, đối với ánh mắt của mình tự nhiên tương đối tự tin.



Nữ tử có thể có vóc người khiến trái tim rung động, tướng mạo tuyệt đối sẽ không kém, huống chi, trong lúc nữ nhân đó giơ tay nhấc chân đều mang theo một cổ tiên linh khí, hết lần này tới lần khác cốt cách lại quyến rũ đến cực điểm, một nữ tử cực phẩm như vậy mà được thưởng thức chắn chắn sẽ làm cho người ta ưa thích không muốn buông tay.



Điều duy nhất để Chiến Vô Song không ngớt hối hận đó là, chỉ sợ nữ nhân này không còn tấm thân xử nữ, điều này quả thật là vết nhơ trên ngọc đẹp.



Nếu như thực sự có thể đánh chết ma đầu, cướp đoạt được nữ nhân đó đến tay là tốt nhất, bất quá Chiến Vô Song mơ hồ nghĩ, cách nghĩ này tuy tốt, nhưng muốn thực hiện được chỉ sợ khó càng thêm khó.



Bất quá cũng không thể nói, có ba mục tiêu để đánh trận này, ma đầu Đường Phong chỉ là mục tiêu thứ yếu nhất mà thôi, mục tiêu thứ hai là người nữ tử mang khăn che mặt kia. Ngay cả hai mục tiêu đều không đạt được, vẫn còn mục tiêu quang trọng nhất.



Mất ở phía đông, thu lại hoàng hôn, chung quy nên có thu hoạch.



Trong lúc hắn đang lạnh lẽo u ám trầm tư, tuyệt thất trước mặt đột nhiên có một tia động tĩnh.



Chiến Vô Song biến sắc, vội vàng vẫy tay ra hiệu cho mọi người! Gần một trăm vị cao thủ Linh Giai không phải người điếc cũng không phải người mù, nghe được động tĩnh tự nhiên là đồng loạt hướng về tuyệt thất, cương khí toàn thân ầm ầm vận lên, chỉ chờ Đường Phong lộ mặt liền đánh qua.



Bên này Đường Phong cũng cảm nhận được dị thường, cương khí ba động hỗn loạn mạnh mẽ như vậy, hắn cảm nhận không đến mới là lạ.



Bất quá mỗi lần từ phòng ốc Hư Thiên Điện đi ra, Đường Phong đều cẩn thận dị thường, phần cẩn thận này rốt cuộc bây giờ xuất hiện tác dụng.



Cửa phòng bất quá mới chỉ hé mở một lỗ nhỏ, Đường Phong liền mơ hồ thấy bên ngoài đứng vô số nhân mã lập thành trận địa sãn sàng nghênh đón kẻ địch, trong lúc nhất thời vội vã quay đầu trở lại, rất nhanh liền hiểu rõ tình thế trước mặt.



Chính mình cẩn thận mấy cũng có lúc sơ sót, đúng là vẫn còn bị người phát hiện ra hành tung, mà trong đó vị chấp sự Cổ Thanh Vân của Cổ gia mật báo là nghi ngờ lớn nhất.



Vô luận là tình huống nào, tình cảnh hiện tại của mình cũng tương đương bất lợi. Đối mặt với loại tình huống này, Đường Phong chỉ biết hỏi một vấn đề trong lòng.


Chính vì nguyên nhân vậy, ngay từ đầu Đường Phong mới nhằm ngay vào Phong Tiếu Thiên, sau đó ra tay vào nhược điểm của hắn làm hắn tức giận. Nhưng không nghĩ tới Chiến Vô Song lại vào thời khắc mấu chốt đánh thức Phong Tiếu Thiên, để Đường Phong thất bại trong gang tấc.



Bất quá nếu Đường Phong quyết định chủ ý giết địch trước giết tướng, làm sao dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy? Phong Tiếu Thiên yêu mến Liễu Như Yên, việc này lúc Đường Phong tại Trảm Hồn Tông đã nghe được đệ tử Dược Viên Phương Kiệt nhắc tới, điều này cho Đường Phong có chỗ để lợi dụng.



Một nam nhân yêu mến một nữ tử, đối với nữ tử này quan tâm không gì sánh được, nhất là thân thể của người yêu, nếu để người nam nhân khác đụng vào hoặc là nhìn thấy, vậy thì chắc chắn khiến hắn mất đi lý trí.



Cho nên tuy kế hoạch của Đường Phong bị Chiến Vô Song quấy rầy, nhưng cũng không có nghĩa là nửa đường đã thất bại.



Khẽ mỉm cười, môi Đường Phong khẽ nhúc nhích, truyền âm nói cho Phong Tiếu Thiên một câu. Lời này rốt cuộc là gì không ai nghe thấy, chỉ bất quá khi nghe xong những lời này, sắc mặt Phong Tiếu Thiên đột nhiên tái nhợt, khí thế và thực lực của Linh Giai thượng phẩm không lưu lại chút nào, giống như một con trâu đực tức giận, ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng:



- Ma đầu, nhận lấy cái chết!



Âm thanh này cực kỳ bi thương, giống như Đường Phong là người có thù giết cha với hắn, lời nói còn chưa dứt, người đã vọt đến trước mặt Đường Phong.



Sắc mặt Chiến Vô Song đại biến, vội vã hô:



- Không thể, Phong phó tông chủ!



Lời này vừa gọi lên hiển nhiên đã muộn, Phong Tiếu Thiên là Linh Giai thượng phẩm, toàn lực phát huy tốc độ tự nhiên nhanh chóng không gì sánh được, trên hai quyền bộc phát ra lực lượng làm cho tim đập chân run, giống như thái sơn áp đỉnh, mang theo cuồng phong xé gió đánh tới Đường Phong.



Hai mắt hắn đỏ sậm, hiển nhiên là đã phẫn nộ tới cực điểm.



Cơn phẫn nộ của một vị Linh Giai thượng phẩm, cho dù là ai cũng không thể khinh thường.



Lúc phẫn nộ sẽ làm lực chiến đấu của hắn tăng cao, nhưng đồng dạng cũng có thể ảnh hưởng đến sức phán đoán của hắn.



Đường Phong chờ đợi chính là giờ khắc này, đối mặt song quyền của Phong Tiếu Thiên, dĩ nhiên không tránh không né, trực tiếp nghênh đón, trường kiếm đưa ra, đồng thời phát ra ám khí.



Phong Tiếu Thiên quả nhiên có thực lực rất cao, nắm tay cứng như sắt thép, quyền phong gào thét, khiến ám khí đều mất hướng đi, cánh tay như sắt và thứ thần binh trên tay Đường Phong chạm vào nhau, dĩ nhiên không bị thương một chút nào, ngược lại truyền đến một tiếng đinh đinh đang đang.



Đường Phong biến sắc, trong lòng biết trên song chưởng của Phong Tiếu Thiên khẳng định là đeo thứ gì tốt, bằng không làm sao có thể chống đỡ trường kiếm thứ thần binh?