Vô Thường

Chương 1162 : Khẩu vị nặng

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


Chỉ chốc lát sau, các Dược Thi liền hoàn tất cướp đoạt, đưa bảo bối tìm được mang đến trước mặt Đường Phong, thấy vậy Đường Phong âm thầm mừng rỡ.



Số lượng những bảo bối này không nhiều lắm, nhưng mỗi một loại đều là kỳ trân dị bảo trân quý vô cùng, thứ tốt mà người bình thường căn bản không thể nhìn thấy.



Lén lút thu những kỳ trân dị bảo này vào trong Không Gian Mị Ảnh, trong đầu Đường Phong không khỏi tuôn ra ý nghĩ đánh cướp. Hiện tại đám người Chiến gia và Tư Đồ thế gia như chó nhà có tang, không hề có ý chí chiến đấu, nếu như chính mình đuổi qua, sợ rằng còn có thu hoạch!



Bất quá những điều này cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, ở đây mới chỉ là điện thứ bảy Dị Bảo Điện, phía sau còn có mấy điện phủ chưa đi, thời gian lại không còn nhiều, Đường Phong tự nhiên muốn kiến thức một phen, không cần phải lãng phí cơ hội tốt trên người những người này.



Lần thu hoạch hiện tại đã đủ lớn, không chỉ có rất nhiều kỳ trân dị bảo, hơn nữa còn có nhiều thi thể cao thủ như vậy. Đại quân dược thi của chính mình lặp đi lặp lại nhiều lần ngâm nước, chung quy nên bổ xung một ít mới đúng, tuy rằng muốn pha chế dược thi cần phải có thời gian nhất định, cũng là một quá trình phải chờ đợi, đặc biệt ở đây còn có một bộ thi thể của cao thủ Linh giai thượng phẩm.



Bên phía Đường Phong vừa mới xử lý tốt, bên phía Cổ gia cũng thu thập thỏa đáng rồi, thi thể của đồng tộc bọn họ không có biện pháp vùi lấp, cũng không mang đi được, chỉ có thể tìm một gian mật thất gần đó, chuyển toàn bộ thi thể vào bên trong, để hỏa diễm trong mật thất đốt cháy.



Cổ Trường Phong đã đi tới, thần sắc cực kỳ bi ai, trên mặt mang theo vẻ cảm kích, chắp tay nói:



- Cổ gia đa tạ Đường công tử trượng nghĩ xuất thủ, ân tình này Cổ mỗ ghi nhớ trong lòng, ngày sau tất có hậu báo.



Đường Phong cười cười:



- Cổ trưởng lão khách khí rồi, Cổ gia chủ đối với vãn bối coi như có vài lần giúp đỡ, đây là vãn bối phải làm.



Cổ Trường Phong xấu hổ vạn phần:



- Cổ mỗ còn xin Đường công tử thứ tội, tuy rằng trước đó đã có mệnh lệnh của gia chủ, muốn ngầm hiệp trợ Đường công tử, nhưng nói thực đi, trong lòng mọi người Cổ gia đều cho rằng công tử là một Đại Ma Đầu làm nhiều việc ác mà thôi, đối với mệnh lệnh của gia chủ có chút chống cự. Thế nhưng ngày hôm nay Đường công tử đã khiến Cổ mỗ nhận thức được người nào nên kết giao, người nào cần phải đề phòng.



Đường Phong khẽ mỉm cười, cũng không đáp lời.



Cổ Trường Phong lại nói tiếp:



- Đường công tử nhất định là người hiệp nghĩa, vì sao không biện giải đối với lời nói xấu của người trong thiên hạ đây? Điều này khiến rất nhiều người như Cổ mỗ hiểu lầm, không đề cập tới người khác, cho dù là Cổ gia cũng có đại đa số người thống hận công tử, cho rằng công tử dùng thủ đoạn ti tiện mê hoặc gia chủ, cho nên gia chủ mới che chở công tử.



Đường Phong lắc đầu nói:



- Công đạo tại tâm, biện giải có tác dụng gì? Huống chi, ta xác thực đã giết không ít người.



Cổ Trường Phong nói:



- Thế nhưng người trong thiên hạ hiện nay đều nói công tử là Ma Đầu, miệng nhiều bia đá cũng mòn, ba người thành hổ, phải phòng bị a, đi lại trong giang hồ, tuy rằng thực lực quan trọng, nhưng danh tiếng cũng phi thường quan trọng.
Đường Phong và Chiến gia còn có cừu oán, trước sau tiếp xúc qua hai người của Chiến gia, một người là Chiến Khôn, một người là Chiến Vô Song, cũng không phải thứ tốt gì, thượng bất chính hạ tất loạn, toàn bộ Chiến gia sợ rằng đều là bọn ngụy quân tử, giả danh lừa bịp.



Cho nên lúc này vô luận là vì thù riêng của mình, còn là vì giao tình với Cổ U Nguyệt, Đường Phong cũng không thể cho Chiến gia thành công.



Toàn bộ Dị Bảo Điện hiện tại phi thường im ắng, nghĩ đến người của Chiến gia và Tư Đồ thế gia bị đánh chạy tới phương nào rồi.



Hai người Đường Phong và Chung Lộ dọc đường căn bản không gặp qua bất luận cái gì ngăn cản, không đến hai canh giờ liền đi tới lối vào điện thứ tám. Luân phiên đại chiến sau đó lại đi lại thời gian dài như vậy, Đường Phong không những không thể hiện uể oải, ngược lại tinh thần càng rạng rỡ.



Trong này nguyên nhân là do công của Phong Vương Lộ nghìn năm. Thứ này là thánh phẩm bổ sung cương khí, sau khi sử dụng cương khí toàn thân lập tức khôi phục một nửa, sau đó thời gian hiểu quả còn kéo dài, cho nên tinh thần Đường Phong mới có thể no đủ như vậy.



Chỉ bất quá vết thương trên người còn không có khỏi hẳn, tố chất thân thể Đường Phong xuất sắc thế nào đi nữa, muốn khôi phục chung quy vẫn phải cần có thời gian.



Y mục bị máu chảy ướt đẫm lúc trước đã sớm bị thay thế rồi, nhìn từ bề ngoài, căn bản nhìn không ra chút manh mối nào.



Mở cửa vào, vội vàng tiến lên theo hai cầu thang xoắn ốc, khoảng chừng sau khi uống hết nửa chén trà nhỏ, một tia sáng trên đỉnh chiếu vào mi mắt Đường Phong. Đó là cửa chính đi thông điện thứ tám.



- Lộ nhi, cẩn thận một chút.



Đường Phong chuẩn bị sẵn sàng đón địch, căn dặn Chung Lộ một tiếng.



Tuy rằng Cổ Trường Phong đi đầu một bước, đi điện thứ tám, nhưng Đường Phong không thể lơ là cảnh giác, vạn nhất lối vào còn có một người mai phục, không thể



tránh khói một hồi ác chiến.



Chung Lộ im hơi lặng tiếng, chỉ yên lặng gật đầu.



Đi qua cửa lớn hơi lộ ra ánh sáng kia, Đường Phong bước một bước vào trong điện thứ tám. Người còn không kịp đứng vững, bên cạnh liền kéo tới hai cổ kình khí. Quả nhiên như hắn phỏng đoán, ở đây còn có người mai phục.



Đường Phong hừ lạnh một tiếng, thân thể bất động, vận chuyển cương khí, trường kiếm thứ thần binh rút ra khỏi vỏ, quán nhập lực lượng cương tâm, đánh về phía bên trái một chiêu lửa cháy bát hoang, vừa xoay tay lại, liền lấy kiếm thế Đông Lôi đánh tới bên phải.



Một băng một hỏa, hai loại lực lượng cương tâm hầu như bị Đường Phong điều động trong chớp mắt, lại có thêm trường kiếm thứ thần binh tăng phúc, uy lực chiêu kiếm tăng nhiều.



Những người mai phục tại nơi đây sợ rằng cũng không nghĩ tới phản ứng của Đường Phong nhanh như vậy, còn còn không vọt tới trước mặt Đường Phong, kiếm ý lạnh thấu xương đã đánh qua trước mặt.



Hai người cũng không phải tay vừa, phản ứng vô cùng mau lẹ, vội vàng vận chuyển hộ thân cương khí, thi triển chiêu thức hóa giải công kích của Đường Phong.