Vô Thường

Chương 1183 : Điện thứ chín

Ngày đăng: 21:50 21/04/20


- Không sai, chính là dùng sức mạnh để phá trận.



Đoạn Vô Ưu gật đầu:



- Chỉ là biến cố về ngươi không ở trong dự liệu của ta, lần này ít nhiều cũng nhờ vào tiểu hữu, mới có thể phá trận sớm như vậy, bằng không nhất định phải cần thêm nửa ngày nữa, lão phu mới có khả năng đánh vỡ ***g giam này.



Đây là chuyện nằm ngoài dự liệu, nhưng cũng là chuyện tốt.



- Bây giờ cách thời điểm Hư Thiên Điện đóng chỉ còn một ngày, tiền bối, hay là chúng ta nhanh chóng đi ra ngoài, nếu không đi thực sự không còn kịp rồi.



Trong lòng Đường Phong nóng như lửa đốt, lúc này hắn cũng bất chấp đi tìm nơi phát ra tiếng nỉ non kia nữa, phải biết rằng từ điện thứ tám chạy ra ngoài cũng cần phải có thời gian.



- Không vội, đợi lão phu khôi phục sơ sơ.



Đoạn Vô Ưu vừa dứt lời, liền trực tiếp ngồi xuống vận công.



Nhìn vẻ mặt “vân đạm phong khinh” của hắn, dường như nắm chặt tất cả mọi việc trong tầm tay, tâm tình Đường Phong cũng trở nên bình tĩnh. Khẳng định lão đầu này có phương pháp đi ra ngoài, bằng không sẽ không thản nhiên như vậy.



Không hổ là lão quái trăm năm, ngay cả tiêu hao quá nhiều, lúc khôi phục lại cũng vô cùng nhanh chóng, chỉ cần khoảng nửa canh giờ, Đoạn Vô Ưu liền đứng lên, phất ống tay áo, đi trước dẫn đường:



- Đi, chúng ta lên điện thứ chín nhìn xem sao!



- Đi điện thứ chín?



Đường Phong vô cùng ngạc nhiên.



- Không sai.




- Đợi đến lúc đó tiểu hữu sẽ biết.



Đoạn Vô Ưu đáp lại một câu, lập tức lại nghiêm túc dặn dò:



- Tiểu hữu, khi đến điện thứ chín, tiểu hữu trực tiếp tìm kiếm cánh cửa kia rồi rời đi, đừng quản bất kỳ chuyện gì xảy ra trong điện.



Đường Phong nhướng mày, Đoạn Vô Ưu nói thật không rõ ràng, thực sự làm cho người ta mơ màng, đang muốn mở miệng hỏi cho tỉ mỉ, lối vào điện thứ chín liền hiện ra trước mặt.



Đoạn Vô Ưu làm đầu tàu gương mẫu, trực tiếp đi vào, bất đắc dĩ Đường Phong đành phải theo sát phía sau.



Lối vào điện thứ chín không dài như lối vào các điện khác, điện thứ tám đi vào điện thứ chín, phảng phất chỉ trong nháy mắt liền đi tới.



Bên tai bỗng nhiên vang lên tiếng nỉ non quen thuộc, mà lúc này, tiếng nỉ non phảng phất giống như ở gần ngay bên cạnh.



Đưa mắt nhìn lại, Đường Phong không khỏi giật nảy người!



Điện thứ chín này, hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của mình, ở đây chính là một cung điện to lớn, chiếm diện tích khoảng hơn mười dặm, nhưng vô cùng vắng vẻ, bên trong nhìn một cái không sót chút gì, ngoại trừ đầy đủ linh khí, trên cơ bản không có vật khác.



Một điều để cho Đường Phong giật mình chính là, ở trong cung điện này có không ít người quen của mình.



Ở ngoài mấy dặm, Chu Tiểu Điệp và Cổ U Nguyệt khoanh chân ngồi dưới đất, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt, mà hai bên hai người, còn có một nam tử trung niên cũng như vậy.



Đường Phong chưa từng gặp qua vị nam tử trung niên này, nhưng Đường Phong lại có thể đoán được người đó là ai.



Tông chủ Trảm Hồn Tông, Lệ Khinh Dương! Một trong bốn thế lực lớn, thực lực của Chiến Khôn cực mạnh, tốc độ Liễu Như Yên nhanh nhất, mà nói về thần bí, vị tông chủ Trảm Hồn Tông này chắc chắn xếp hàng đệ nhất, bởi vì hắn vẫn ru rú trong nhà, việc cơ bản trong tông hắn đều không nhúng tay, trước kia chưa từng có người nhìn thấy bộ mặt thật của hắn, coi như là cao tầng Trảm Hồn Tông, một năm cũng chỉ có thể thấy hắn một hai lần mà thôi.