Vô Thường
Chương 1212 : Tiểu nương tử vẫn còn xấu hổ
Ngày đăng: 21:50 21/04/20
Tâm phúc kia nhanh nhảu nói:
- Đại thiếu gia, có nên mang theo một ít cao thủ của gia tộc tới không? Tiểu nhân nhìn không ra thực lực của bọn họ, xem ra có chút không tốt lắm.
Hồ Thiên trừng mắt:
- Trò cười, tại đây là đất của Hồ gia ta, ai dám làm càn?
Hồ Hải nói:
- Đại ca, cẩn thận một chút vẫn hơn. Hiện giờ bốn thế lực lớn đang khai chiến, khó tránh khỏi đối phương cho người tới dò la tin tức.
- Cũng đúng.
Hồ Thiên khẽ gật đầu:
- Vậy thì mang theo những người này cùng đi, nếu bọn chúng dám phản kháng, nam giết nữ lưu lại!
- Đại thiếu gia anh minh!
Tâm phúc tuân lệnh, vội vã đi bố trí nhân thủ, không bao lâu sau, hơn ba mươi hộ vệ cao thủ theo sát hai vị thiếu gia đi khỏi Hồ phủ.
Bên trong hơn ba mươi người đều là cao thủ Linh Giai, thậm chí còn có hai Linh giai trung phẩm, đó đều là cao thủ được gia tộc bồi dưỡng.
Cả đám người hùng hổ đi trên đường, dân chúng thành Cát Tường thấy vậy vô cùng sợ hãi, né tránh liên tục, rất sợ chọc giận hai vị thiếu gia. Chỉ là trong lòng mọi người có chút bi ai, không biết cô nương nhà ai lại bị bọn chúng coi trọng nữa.
Hai thiếu gia của Hồ gia mang theo một đám nhân mã, dưới sự dẫn đường của tâm phúc liền đi một mạch tới khách sạn bình dân, không bao lâu sau, khách sạn bình dân liền gần ngay trước mắt.
Hai vị thiếu gia mê sắc đến tận xương tủy, thường ngày tác oai tác quái bên trong thành Cát Tường, không ai dám phản kháng cho nên không biết trời cao đất rộng, chỉ cho rằng lão tử lớn nhất trong thiên hạ, Hồ gia là lớn nhất, cái gì bốn thế lực lớn đều là lũ chó má trong mắt bọn họ cũng không hơn gì dân thường, ngay cả Chiến gia trên đầu Hồ gia cũng không được hai vị thiếu gia đặt ở trong mắt.
Nhưng những hộ vệ do hai người bọn họ mang tới đều có kinh nghiệm phong phú trên giang hồ.
Trong lúc cả đám người đi trên đường, một cao thủ Linh Giai trung phẩm hướng tâm phúc của Hồ Thiên hỏi tỉ mỉ về tình huống của đám người Đường Phong.
Tên tâm phúc kia trả lời thành thực, vừa nghe xong, tên hộ vệ cảm giác mơ hồ có chút không ổn. Chỉ sợ bên trong đám người này có cao thủ.
Ngay lập tức, tên hộ vệ liền nhắc nhở hai vị thiếu gia:
- Hai vị thiếu gia, ta cảm giác đối phương tới đây có ý định không tốt.
Ánh mắt Hồ Thiên có chút lờ mờ không rõ nhìn thoáng qua tên hộ vệ, mỉm cười nói:
- Tôn quản sự, thực lực của ngươi cao thâm, có ngươi và những huynh đệ này che chở, chúng ta phải sợ cái gì?
Trong lòng Tôn quản sự vui vẻ nhưng cũng không dám phớt lờ:
- Đại thiếu gia vẫn phải cẩn thận một chút.
Thần sắc Hồ Thiên biến hóa chỉ trong chốc lát liền hỏi:
- Vừa rồi tiểu tử này muốn đánh lén ta?
- Vâng. Nếu đại thiếu gia tiến thêm một bước nữa thì chiếc đũa này sẽ đánh vào đan điền.
Hồ Thiên giận dữ:
- Thằng nhóc con cũng dám đánh lén bản thiếu gia. Được được được, có can đảm! Đã rất nhiều năm không ai dám làm vậy đối với ta, ngươi sẽ hối hận cả đời. Tôn quản sự mau tóm lấy hắn cho ta, để cho hắn nhìn thấy rõ ta sẽ làm nhục nữ tử của hắn hung hăng như thế nào.
- Đại thiếu gia cứ yên tâm.
Tôn quản sự hướng Đường Phong cười nhạt.
- Nhị đệ, chúng ta cũng tiến lên, xem ra thực lực của tiểu nương tử này cao hơn chúng ta. Một mình đại ca không ứng phó nổi.
Hồ Thiên hô gọi huynh đệ của chính mình.
- Đại ca cứ phân phó.
Khóe miệng Hồ Hải cũng nhếch lên cười dâm đãng không ngừng.
Tôn quản sự lại nói:
- Mặc dù hai vị thiếu gia có lớn mật một chút nhưng nếu có Tôn mỗ ở đây thì nàng đừng mong làm tổn thương tới các ngươi.
Được Tôn quản sự bảo vệ, nhất thời tinh thần hai người Hồ Thiên Hồ Hải chấn động, vội vã lao về phía Chung Lộ, một trái một phải, phối hợp khăng khít.
Đường Phong cũng không cấp bách, hắn đang đợi.
Hai tên thiếu gia Hồ gia này chẳng qua chỉ có cảnh giới Thiên Giai mà thôi, chỉ cần tên Tôn quản sự không nhúng tay vào thì bọn chúng đừng mơ tưởng động vào được một sợi tóc của Chung Lộ. Tuy rằng trong phòng nhỏ nhưng nếu một cao thủ Linh Giai muốn dịch chuyển thì cũng không có trở ngại gì.
Trong nhất thời, thân ảnh Chung Lộ mập mờ, hai vị thiếu gia đuổi bắt phía sau đến gà bay chó chạy, trong miệng phun ra vô số lời dâm đãng, Chung Lộ nghe được liền phát ra sát khí trong lòng, nhưng nếu Đường Phong không hạ lệnh thì nàng cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Đường Phong ngồi ngay ngắn trên bàn, nhàn nhạt nhìn Tôn quản sự, mở miệng hỏi:
- Ngươi là người của Hồ gia?
Tôn quản sự có chút thương cảm lại có chút hả hề liếc mắt nhìn Đường Phong, lạnh lùng nói:
- Không phải.
- Vậy thì ngươi chính là hộ vệ Hồ gia nuôi trong nhà?
- Không sai.
Tôn quản sự gật đầu, tuy rằng hắn không biết vì sao Đường Phong ở trước mặt trấn định như vậy nhưng cũng không hề sợ hãi, hiện giờ chính mình mang gần ba mươi người qua đây, đối phương chỉ có mười mấy người sao có thể phản kháng lại? Nếu như bọn họ là người của Cổ gia hoặc Trảm Hồn Tông thì tự nhiên không phải bàn, nhưng hiện giờ nhân mã của hai đội đang khai chiến cùng với Chiến gia, sao còn dư thừa người chạy tới nơi này?