Vô Thường
Chương 1217 : Chiến gia bách đao hành
Ngày đăng: 21:50 21/04/20
Rất nhiều người của Chiến gia có thói quen sử dụng đao, đao thế rất nặng, người sử dụng đao phải ôm một loại tâm tình và khí thế vô địch thì mới có thể đi tiếp trên con đường dùng đao, một khi lùi bước thì trong lòng sẽ lưu lại bóng ma không thể nào xóa nhòa.
Cho nên người dùng đao đều bá đạo như nhau. Đoạn Thất Xích cũng dùng đao, chỉ là đao pháp của hắn không giống với người thường, bình thường khí phách đều nội liễm không cảm thụ được, chỉ khi nào động thủ thì mới lộ ra khí phách.
Một đao này giống như dải ngân hà, kéo dài từ xa hơn ba mươi trượng tới chỗ Đường Phong, uy lực vô cùng lớn.
Một kích của cao thủ Linh Giai thượng phẩm, Đường Phong cũng không dám khinh thường. Cầm một thanh thứ thần binh trên tay, lực lượng cương tâm hệ băng được vận dụng, một chiêu kiếm thế Ngạo Tuyết che chắn ở trước mặt
- Oanh.
Một tiếng nổ vang lên, toàn bộ Hồ gia đều rung chuyển, thành Cát Tường lay động không ngừng, một kích của cao thủ Linh Giai thượng phẩm có uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Đường Phong đứng bất động sừng sững, kiếm thế Ngạo Tuyết phòng ngự trứ danh, nghênh tiếp một kích của đối phương cũng tan thành mây khói. Đường Phong thở nhẹ một hơi, bởi vì hắn phát hiện ra bây giờ chính mình chống đỡ công kích của cao thủ Linh Giai thượng phẩm đã tốt hơn rất nhiều so với những lần trước.
Trước đây không phải chưa giao thủ với những Linh Giai thượng phẩm khác, trận chiến tại đại hội đồ ma, bên trong điện thứ bảy Dị Bảo Điện, điện thứ tám Thiên Hạ Điện đều có giao phong, nhưng tình huống lúc đó có chút không giống với bây giờ.
Trong thời gian đại hội đồ ma diễn ra, Đường Phong ngăn trở tay của Liễu Như Yên, ngăn trở công kích của nhị trưởng lão Tư Đồ thế gia để cho bọn họ kiềm chế lẫn nhau.
Đoạn thời gian bên trong điện thứ bảy Dị Bảo Điện là đánh lén. Ở Thiên Hạ Điện là bị năm vị Linh Giai thượng phẩm truy kích.
Đường Phong chưa từng chính diện chống lại Linh Giai thương phẩm, mà hiện giờ thì đã có một cơ hội như vậy! Một cơ hội để kiểm nghiệm thực lực của chính mình đã đến mức nào!
Đường Phong không thi triển Tá Thi Hoàn Hồn, đã tới nước này, thi triển hay không thi triển cũng không có khác nhau, hắn thầm nghĩ bằng vào thực lực bản thân chiến đấu với vị hộ pháp của Chiến gia một phen.
- Thực lực không tồi, có thể đỡ được một đao mang của lão phu!
Chiến hộ pháp hừ lạnh một tiếng, giận dữ hét:
Đường Phong nhàn nhạt lên tiếng.
- Đáng tiếc, ngươi lại là địch nhân của Chiến gia! Hôm nay cho dù thế nào đi nữa cũng không thể để ngươi còn sống!
Sắc mặt Chiến hộ pháp biến đổi, sát khí hừng hực.
- Lĩnh giáo cao chiêu!
Đường Phong sẵn sằng nghênh tiếp.
- Ta biết ngươi có chút thủ đoạn, kiếm của ngươi đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhưng đối với lão phu mà nói thì không có tác dụng!
Chiến hộ pháp quát to một tiếng, đai đao đột nhiên lăng không bổ về phía trước, miệng quát lớn:
- Chiến gia Bách Đao Hành!
Trong hư không bỗng nhiên hiện ra vô số đạo đao mang, một một thanh đạo đao hiện ra quỷ dị thuần túy do linh khí cấu thành, tạo hình khác nhau, một một thanh đại đao đều bí mật mang theo một cỗ khí phách vô song.
Trăm thanh đao hội tụ cùng một chỗ tự nhiên sinh ra một loại cảm giác không thể chống đối, chỉ có thể cúi đầu xưng thần.
Thần sắc Đường Phong nghiêm nghị, hắn biết tâm tình của lão gia hỏa này quyết đoán, sợ là không muốn dây dưa cho nên muốn hạ sát thủ ngay lập tức. Uy lực của chiêu này vô cùng lớn nhưng tiêu hao của hắn cũng không nhỏ.
Nghĩ tới đây, trong mắt Đường Phong sáng ngời!
Một màn trước mặt chính mình là một nguy cơ nhưng cũng là một cơ hội rất tốt! Chỉ cần có thể ngăn được một chiêu này thì thực lực của Chiến hộ pháp tuyệt đối bị suy giảm rất nhiều, đến lúc đó chính mình sẽ dễ dàng đánh chết đối phương hơn.