Vô Thường
Chương 164 : Người của linh thú đường (thượng)
Ngày đăng: 21:40 21/04/20
Hắn vẫn chưa chết! Qua thời gian dài như vậy hắn vẫn có thể trốn ra khỏi thú mộ! Trong nháy mắt. Cuồng Sát Khiếu Thiên Lang vô cùng phẫn nộ, nó ngẩng đầu tru dài một tiếng. Tất cả Linh Thú nghe thấy thanh âm của Khiếu Thiên Lang đều bỏ chuyện mình đang làm sang một bên, sau một khắc, tất cả bọn chúng từ bốn phương tám hướng chạy về nơi này.
Đường Phong đang an tâm nghỉ ngơi, tự nhiên hắn không biết được sự tình đang phát sinh phía sau, hơn nữa lần này so với lần bị đuổi giết lần trước còn kinh khủng hơn rất nhiều.
Lần trước chẳng qua chỉ là Linh Thú cấp năm cấp sáu trong một phạm vi nhỏ tụ tập lại truy đuổi hắn, nhưng lần này, Khiếu Thiên Lang dẫn dắt cả một đàn Linh Thú, theo mùi vị của Đường Phong để lại đuổi tới, phía sau nó là tất cả những Linh Thú gặp được trên đường truy đuổi.
Khiếu Thiên Lang căn bản không cần tự mình kêu gọi, Linh Thú cấp năm cấp sáu đi theo bên cạnh nó dọc đường chỉ cần gào lên vài tiếng, tất cả những Linh Thú sinh sống trong phạm vi phụ cận đều gia nhập đại quân truy đuổi.
Ngày thứ nhất, phía sau Khiếu Thiên Lang có hơn một trăm con Linh Thú, ngày thứ hai, con số này tăng lên tới năm trăm, ngày thứ ba đã là hơn một ngàn, hơn nữa vẫn còn đang gia tăng, mặc dù càng về sau, càng gần ngoại vi Khúc Đình Sơn, thực lực của Linh Thú càng thấp, nhưng số lượng của bọn chúng lại vô cùng nhiều, chi nhìn qua cũng đã thấy một mảng lớn trùng trùng điệp điệp, làm cho người ta sợ hãi dựng cả tóc gáy.
Ngay thứ tám sau khi Đường Phong rời khỏi thú mộ, rốt cục hắn đã bước vào phạm vi hoạt động của Linh Thú cấp ba.
Linh Thú nơi này đã không thể gây ra bất kỳ nguy hiểm gì cho hắn rồi, tâm tình vốn đang rất khẩn trương cũng được buông lỏng xuống, hắn nhịn không được muốn hét lên vài tiếng.
Bất quá hắn vẫn không thể không duy trì cảnh giác, tâm trạng hưng phấn trong nháy mắt đã thanh tĩnh lại, bất cứ sự chủ quan nào cũng đủ mang tới nguy hiểm trí mạng. Đường Phong vừa thu liễm hơi thở, vừa tiếp tục hướng Thiên Tú chạy về. Dọc đường đi, hễ cảm ứng được Linh Thú là hắn đi vòng qua, tránh không để chúng phát hiện, gây ra phiền toái cho bản thân.
Thời gian một ngày này, Đường Phong đẩy nhanh tốc độ, đoạn đường đi được phải bằng cả hai ngày trước cộng lại. Lúc Đường Phong đang muốn tìm một chỗ để nghỉ ngơi, một tiếng động rất nhỏ đột nhiên truyền vào trong tai hắn, ngay sau đó, lại có thanh âm của nhân loại như có như không truyền tới.
Thần sắc Đường Phong vừa động, hắn ngưng thần nhìn về phía thanh âm truyền tới, lại nhìn thấy thân ảnh của mấy người.
Trên lưng một người trong số những người này lại vác một cái lồng cực lớn, mấy người khác vừa đi vừa tìm kiếm thứ gì đó. Mấy người này đúng là đang đi về phía vị trí của mình.
Đường Phong cũng không nghĩ tới bản thân có thể gặp được người khác ở nơi này, hơn nữa còn là mấy hảo nam nhân.Hắn có chút tò mò muốn biết những người này đang làm gì, cho nên hắn lén lút trốn sau một cay đại thụ, dòng tai lắng nghe.
Theo thân ảnh của mấy người kia càng ngày càng tới gần, một người trong số đó lên tiếng:
- Lần này chúng ta thu hoạch không tệ, mới đi vào hai ngày lại có thể bắt được mười mấy con, xem ra chỉ cần vài ngày nữa là có thể trở về, cả ngày ở nơi này có cảm giác không an toàn cho lắm.
những người khác cùng ha ha nở nụ cười, hiển nhiên họ cũng rất hài lòng đối với kết quả lần này, có một người vừa cười vừa nói:
- Nhưng chưởng quỹ, tại sao chúng ta không đi vào sâu một chút, lần nào chúng ta cũng chỉ vào tới đây. Nếu chúng ta bắt được Linh Thú cấp cao một chút, không phải độ cống hiến của chúng ta càng lớn sao?”
Người mở miệng nói chuyện đầu tiên trả lời:
- Tên nhóc nhà ngươi nghĩ thật dễ dàng a. Nơi chúng ta đang đứng là địa bàn của Linh Thú cấp hai, tùy tiện xuất ra một con đều có thể xé xác ngươi, đi vào trong một chút lại là địa bàn của Linh Thú cấp ba, Linh Thú cấp hai thì chúng ta còn có thể đối phó, nhưng nếu gặp phải Linh Thú cấp ba thì chúng ta chỉ có thể chạy. Nơi đó tự nhiên sẽ có cao thủ của nội đường đi vào.”
Đường Phong hấp thu vô số nội đan Linh Thú, hiện tại trên xương cốt của Tiểu Khô Lâu, số lượng âm hồn đã đạt tới gần vài ngàn, mình cùng cảm thấy những Linh Thú này thân thiết hơn rất nhiều, dĩ nhiên, điều kiên tiên quyết là bọn chúng không đuổi giết mình nữa.
chưởng quỹ ha ha cười một tiếng:
- Nếu bằng hữu đã ăn no uống đủ thì hãy lên đường đi thôi, đề nghị của ngươi ta sẽ xem xét.
Đường Phong nhìn ra được, những lời này của chưởng quỹ chẳng qua chỉ là đối phó cho qua chuyện mà thôi. Linh Thú đường ở Tĩnh An Thành chỉ có một, không có chi nhánh, mỗi lần mở cửa cũng kiếm được không ít tiền, ai lại nguyện ý bỏ qua sinh ý vô cùng tốt như vậy a.
Hơn nữa, bọn họ bắt những Linh Thú có tính công kích kia, nếu có thể bồi dưỡng chúng lớn lên, cùng có thể tạo thành một cỗ chiến lực không yếu.
Đường Phong cũng không muốn dây dưa cùng bọn họ nhiều, hắn gật đầu nói:
- Thiện tất có thiện báo, ác tất có ác báo, bắt nhiều Linh Thú như vậy cẩn thận sẽ bị những Linh Thú lợi hại hơn đến báo thù.
Tên tiểu nhị kia đi tới trước mặt Đường Phong, tức giận đẩy hắn một cái:
- ngươi cho rằng ngươi là ai? Còn có cái gì mà thiện báo với ác báo, tiểu gia ta bắt Linh Thú bốn năm năm nay còn chưa thấy có ai bị báo thù a, chỉ là một tên dã nhân mà cũng dám nói như thế.
Mặc dù muốn dạy dỗ hắn dễ như trở bàn tay, nhưng Đường Phong cũng lưỡi so đo với hắn, sau khi nói xong hắn chẳng để ý tới mấy người này nữa, xoay người hướng Thiên Tú chạy đi, chỉ chốc lát đã biến mất trong tầm mắt của mấy người này.
Sau khi Đường Phong đi khỏi, tên tiểu nhị nghiêng đầu nhìn chưởng quỹ nói:
- chưởng quỹ, cứ để cho hắn đi như vậy sao? Vạn nhất hắn tiết lộ tin tức ra ngoài thì phải làm sao?
chưởng quỹ ngó chừng phương hướng Đường Phong biến mất, một hồi lâu sau mới nói:
- Không để cho hắn đi thì còn có thể làm gì? Chúng ta cũng không giữ nổi hắn. Thực lực của người này ít nhất cũng là Huyền giai, nếu có mấy người phân đường chủ ở đây thì tốt biết mấy.
- Nhưng....lúc này mấy người Phân đường chủ đều ở trong phạm vi hoạt động của Linh Thú cấp ba a.
- Sau khi trở về chúng ta sẽ nói lại với Phân đường chủ. Đi thôi, đã tìm mấy ngày rồi, chúng ta cũng nên trở về phủ thôi, sau lần này, lão già ta có thể trở về tông môn hưởng tuổi già rồi.
chưởng quỹ phất tay một cái nói. Hắn kinh doanh Linh Thú đường đã mười năm rồi, cũng đã đến tuổi thoái ẩn.