Vô Thường

Chương 168 : Hàn phong khởi, quần thú hiện (thượng)

Ngày đăng: 21:40 21/04/20


Hàn Đông cười gằn một tiếng.



- Tục danh của Tiểu thành chủ là để ngươi gọi sao? Tiểu tử ngươi quá đề cao mình quá rồi.



- Ta gọi Lại tỷ thì liên quan gì với ngươi?



Đường Phong cười lạnh một tiếng.



Thu Dịch Túy nhìn Đường Phong ôn nhu nói.



- Đường Phong, chúng ta chẳng qua là muốn hỏi ngươi vài câu, ngươi đừng nên quá kích động.



- Đây là thái độ hỏi chuyện sao?



Đường Phong quay đầu nhìn Thu Dịch Túy.



- Nhìn khí thế của Đông thành chủ, nếu ta không hợp tác có phải muốn bắt ta đi nghiêm hình tra khảo một phen? Bạch Đế Thành chẳng lẽ cũng chỉ biết ỷ thế hiếp người sao?



Trên mặt Thu Dịch Túy hiện lên vẻ lúng túng, theo lý mà nói thì một Thiên giai cao thủ muốn hỏi một Huyền giai đúng là không cần khách khí sỉ, chỉ cần hỏi la được. Nhưng bọn họ không phải là độc hành hiệp, bọn họ đại biểu cho Bạch Đế Thành, nhất định là không thể tùy ý làm bậy được.



Cách làm của Hàn Đông thì Thu Dịch Túy có thể hiểu được, chẳng qua thứ khiến nàng không nghĩ tới chính là thiếu niên chỉ mới là Huyền giai hạ phẩm này lại ương ngạnh như thế, kết quả là hai người chỉ mới nói vài câu đã mích lòng nhau. Đổi lại là người khác ở tuổi và cảnh giới của Đường Phong, còn không phải bị dọa sợ tè ra quần, kể hết tất cả đầu đuôi sự việc sao?



- Muốn ta trả lời câu hỏi của các ngươi thì còn phải coi tâm tình của thiếu gia ta có tốt hay không, có nguyện ý nói cho các ngươi biết hay không.



Đường Phong lúc nói những lời cứ nhìn chằm chằm vào Hàn Đông. này rõ ràng là nhằm vào hắn.



Trong Tứ Quý thành chủ, thì Thu Dịch Túy làm Đường Phong có hảo cảm nhất, nữ nhân này cũng coi như là một nữ nhân thiện lương, Đường Phong tự nhiên không thể một sào lật úp cả một thuyền người.



- không muốn cũng phải muốn, đừng tưởng rằng ỷ có Thang Phi Tiếu che chở là ta không dám làm gì ngươi.



Hàn Đông cười lạnh.



- Nếu ngươi dám đã sớm động thủ, nào còn ở nơi này khua môi múa mép? ngươi không động thủ nói rõ là ngươi sợ?



Đường Phong mỉm cười nhàn nhạt.



- ngươi đánh ta không sao, khi dễ ta cũng vậy.. .nhưng ngươi đánh cô cô của ta ngươi sẽ phải trả giá thật nhiều.



Câu thứ hai Đường Phong đã khàn giọng gầm nhẹ lên.



Lâm Nhược Diên thấy thế liền vội vàng khuyên can.



- Phong nhi, ta không sao, lần trước chẳng qua là cùng Đông thành chủ luận bàn kiếm pháp một chút, không có việc gì.




Đường Phong tùy tiện nói ra một câu.



Nếu sự thật cho bọn hắn biết, chính mình đả thương Khiếu Thiên Lang, còn đem nội đan trong thú mộ cướp sạch, đoán chừng bọn hắn cũng sẽ không tin tưởng. Tốt nhất là không nói!



- Làm sao bây giờ?



Tần tứ nương đứng một bên hỏi. Hàn Đông lạnh nhạt nói:



- Kẻ nào gây họa, kẻ đó đi thu thập!



- Ta đi cùng được, bất quá, ta đi rồi, ngươi nghĩ rằng mấy con Linh Thú kia sẽ buông tha cho ngươi sao.



- Ta không chạy được sao?



Hàn Đông cười nhạt.



Vài ánh mắt khinh thường lập tức xuất hiện trên người hắn, Hàn Đông cắm tức nói:



- Chuyện này cùng Bạch Đế thành có liên quan gì chứ? Các ngươi có thể đánh thắng được đàn Linh Thú này sao? Đánh không lại tự nhiên là phải chạy rồi.



những Lời Hàn Đông nói không phải là không đúng, mọi người đều biết, nhưng lại không dám nói ra.



Nếu Đường Phong nói ra những lời như thế hắn cũng không bị khinh bỉ như Hàn Đông.



Dương Xuân vung tay lên cắt đứt lời nói của Hàn Đông:



- Đừng cãi nhau nữa, bây giờ tốt nhất là nghĩ biện pháp giải quyết cái đại phiền toái này đi đã.



Tự nhiên bị cuốn vào vũng nước đục này, Dương Xuân cũng muốn thoát thân.



- Xú tiểu tử, chờ ta giải quyết xong chuyện này sẽ thu thập ngươi!



Hàn Đông tức giận nhìn Đường Phong một cái, phun ra mấy lời hăm dọa. Hết thảy tất cả đều do hắn mà ra, nếu không phải hắn, mình tự nhiên cũng sẽ không lưu lại ở Thiên Tú, tất nhiên là sẽ không phải gặp phiền phức gì rồi.



Đường Phong haha cười một tiếng:



- Ta sẽ chờ ngươi... Nếu ngươi còn sống!



Vô số Linh Thú náo loạn gây ra động tĩnh thật lớn, lúc này đã kinh động đến không ít đệ tử Thiên Tú, những nữ nhân này đều tụ tập một chỗ, trên mặt tất cả các nàng đều là thần sắc sợ hãi.



Chẳng những Thiên Tú bị kinh động, mà ngay cả người dân ở Tinh An Thành cũng kinh động, không ít người đã chạy tới Thiên Tú, đứng đằng xa xem náo nhiệt.