Vô Thường

Chương 177 : Trời khô dễ cháy, phòng cháy phòng trộm phòng ... phong thiếu gia! (thượng)

Ngày đăng: 21:40 21/04/20


Tiếu thúc đưa tay lên mân mê cằm, ra dáng trầm tư, vẻ mặt bí hiểm, chậm rãi mở miệng nói:



- Chuyện đã rõ ràng rồi, Phong thiếu... Aizzz. chúng ta đã nhìn lầm Phong thiếu gia rồi, Phong thiếu gia lại là dạng người không biết liêm sỉ, tiểu nhân hèn hạ thế này! Ngay cả tiểu cô nương khả ái, nhỏ bé đáng yêu như thể cũng không tha! Tứ nương, sau này nàng nên trông coi Manh Manh cẩn thận một chút, tuyệt đối không được để nó ở một mình cùng với Phong thiếu gia.



Nói xong, Tiếu thúc lại tiếp tục phán như chém đinh chặt sắt:



- Không được, chúng ta phải nói cho toàn bộ đệ tử Thiên Tú biết bộ mặt thật của Phong thiếu gia, với tư sắc cùng thủ đoạn và mức độ cầm thú của hắn, nếu thực sự hạ thủ với đám đệ tử Thiên Tú không may kia, thực không ai có thể thoát khỏi ma chưởng của hắn được!



Thở dài một hơi, Tiếu thúc giương vẻ mặt bi thương đau đớn cùng với vẻ thương người:



- Trời khô dễ cháy, phòng cháy phòng trộm phòng Phong thiếu gia!



Vừa mới dứt lời, Tứ nương đã véo hắn một cái rõ mạnh:



- Nói bậy cái gì đó? Phong thiếu là ai ngươi còn không rõ hay sao? Ta thấy ngươi không ăn được nho nên mới bảo nho chua đúng không?



Tiếu thúc vội chối bay chối biến:



- Ta chỉ tùy tiện nói một chút, sao lại đánh ta?



Đoạn Thất Xích chậm rãi nói:



- Các ngươi có nhận ra không? Lúc tiểu cô nương kia đi ngang qua bên cạnh chúng ta, cương khí trong cơ thể chúng ta dường như có khuynh hướng tự phóng ra!



Đoạn Thất Xích nói vậy là có dụng ý gì? Thang Phi Tiếu và Tần tứ nương sớm cảm nhận được, tình trạng như vậy chỉ có thể nói lên một vấn đề, đó chính là tiểu cô nương thoạt nhìn khả ái tới cực điểm, trông như vô hại ấy có bản lãnh có thể thương tổn tới bọn hắn! Cương khí tự động phóng ra, chính là vì phòng ngừa con bé đột nhiên hạ thủ.



Nhưng mà... điều này làm sao có thể chứ?



Nhìn niên kỷ của tiểu cô nương kia, nhiều lắm cũng chỉ lớn hơn Manh Manh ba bốn tuổi, cũng chỉ là tiểu nha đầu mà thôi, cho dù bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ thì cũng không thể nào có thực lực có thể uy hiếp tới ba vị cao thủ đứng đầu được mới đúng?



Huống hồ gì, ba người cũng không hề cảm nhận được trên người cô bé có bất kì sự hiện diện nào của cương khí cả, cô bé giống như một tiểu cô nương không có thực lực gì cả.



Thế nhưng, ba người cũng biết, sương chiếu ra chỉ là ảo ảnh, có thể dưới sự trông chừng của ba người mà lẻn vào trong gian phòng Đường Phong được, nội bản lĩnh này không cũng đủ để người ta phải e dè rồi. Bọn họ không phát hiện ra được thực lực của đối phương, khả năng thứ nhất chính là đối phương chưa từng tu luyện qua. Khả năng thứ hai, chính là thực lực của đối phương không hề kém so với bọn hắn!



Nếu như vừa nãy mà tiểu cô nương này lộ ra một chút địch ý, hoặc là Đường Phong ở trong phòng không còn một chút động tĩnh gì, vậy thì ba người lập tức sẽ ra tay xuất thủ với cô bé ngay lập tức. Sở dĩ còn chưa có ra tay với con bé, cũng bởi vì Đường Phong hãy còn đang ngủ say, cũng không hề có chút thương tổn nào.



Vậy rốt cuộc cô bé từ đâu tới? Vì sao lại ngủ trong phòng của Đường Phong? Mục đích của cô bé là gì? Nhất thời ba người nghĩ đến đau cả đầu.



Có ý muốn gọi Đường Phong dậy mà hỏi cho rõ, nhưng không ai có da mặt đủ dày để đi vào.



Tiểu Manh Manh ôm Đậu Đậu, bình bịch chạy tới trước mặt Tứ nương cùng Thang Phi Tiếu, ngẩng đầu lên, cong môi hỏi:



- Mẫu thân, tỷ tỷ kia là do người cùng với phụ thân làm ra để chơi đùa cùng với con sao?



Tần tứ nương đỏ mặt, hận không thể tìm được một cái hầm để chui xuống.



Thang Phi Tiếu cùng mang vẻ mặt không được tự nhiên cho lắm, Đoạn Thất Xích ở bên canh chỉ biết cười, cười đến vô cùng mờ ám.



Tiểu Manh Manh lại hỏi:



- Nhưng mà... hai người nói là muốn có đệ đệ cơ mà?




- Trong núi...



Thang Phi Tiếu nheo mắt nhìn Linh Khiếp Nhan, vẻ mặt có chút khẩn trương.



Đường Phong thậm chí có thể cảm thấy lúc Tiếu thúc nói mấy chữ này thì thanh âm cũng có chút run rẩy, khí thế trên người dâng lên mãnh liệt, thế nhưng bị ông mạnh mẽ đè nén, áp chế xuống.



Chẳng những một mình Tiếu thúc, Đoạn Thất Xích và Tần tứ nương cũng y hệt vậy, thần sắc trên mặt khi nhìn về Linh Khiếp Nhanh hiện đầy nét e dè, cảnh giác.



- Nếu như tới từ trong núi, vậy thì mọi việc đều đã thông.



Đoạn Thất Xích chậm rãi nói. Cũng chỉ có ở trong núi ra, mới có thể ở cái tuổi này mà có được thân thủ khiến cho cao thủ thiên giai thượng phẩm đỉnh phong cũng không thể phát hiện, lại còn kích phát phản ứng của cương khí bên trong cơ thể họ.



- Có ý gì?



Đường Phong nghi hoặc mở miệng hỏi.



- Phong thiếu, lúc này còn chưa phải lúc ngươi có thể biết được chuyện này, đợi cho thực lực của ngươi phát triển đến một bước này, ta sẽ nói cho ngươi biết.



Thang Phi Tiếu thần sắc nghiêm túc, nói.



- Ta lại hỏi ngươi một chuyện.



- ừm.



Đường Phong gật đầu.



- Ngươi có chắc chắn con bé sẽ không gây nguy hiểm gì cho ngươi không? Không những là ngươi, còn có những người bên cạnh ngươi nữa!



Vẻ mặt của Thang Phi Tiếu hết sức nghiêm trọng, lời nói ra như để lại di ngôn.



- Ta nói cho ngươi biết, nếu như con bé muốn hãm hại ngươi, ngay cả ta và lão Đoạn liên thủ cũng không thể ngăn cản được.



Đường Phong không khỏi có chút ngạc nhiên, thầm nghĩ Linh Khiếp Nhan cùng lắm cũng chỉ là Thiên giai thượng phẩm mà thôi, lần trước bản thân hắn đã đánh với một “Linh Khiếp Nhan” khác một trận, nhưng hiện tại cho dù hai sợi tinh hồn dung hợp lại, có thể nói là lợi hại hơn xưa, nhưng cũng không thể nào thắng được hai đại Sát thần liên thủ được chứ?



Song đối diện với câu hỏi của Thang Phi Tiếu, Đường Phong vẫn kiên định trả lời:



- Yên tâm đi, cái khác ta không dám cam đoan, nhưng ta dám khẳng định, con bé rất nghe lời, ít nhất là nghe lời của ta.



Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích nghe xong không khỏi thở ra một hơi thật dài, gánh nặng trong lòng rốt cuộc cũng đã được gỡ xuống:



- Vậy thì được!



Khóe môi Đoạn Thất Xích có chút co giật:



- Vận số quái gì? Một cái Yên Liễu các nho nhỏ thế mà trở thành trại tập trung cao thủ mất rồi!



Mấy tháng trước, lợi hại nhất Thiên Tú chẳng qua cũng chỉ là Bạch Tố Y cùng Lâm Nhược Loan, mà thực lực của các nàng cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới Thiên giai hạ phẩm thôi. Xét trong hàng các cao thủ đứng đầu, các nàng cũng chỉ là hạng kế cuối.



Nhưng hôm nay thì sao? Trong Thiên Tú, Lâm Nhược Loan hôm qua đã đột phá đến Thiên giai trung phẩm, trong Yên Liễu lại còn có hai vị cao thủ đỉnh cấp như Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích, lại còn có Tần tứ nương nắm Viêm Nhật kiếm trong tay. Mà lúc này, lại có thêm một cô bé mà ngay cả hai vị Sát Thần cũng phải vạn phần kiêng kỵ.