Vô Thường

Chương 180 : Đi thanh lâu!!! (thượng)

Ngày đăng: 21:40 21/04/20


- Phong thiếu gia.



Vu Trung vừa đi vào liền cung kính gọi một tiếng, sau đó mới quay sang Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích hành lễ bảy bước.



Đường Phong gật nhẹ đầu, cười nói:



- không cần quá câu nệ!



Vu Trung ngây ngốc cười một cái, sau đó nói thẳng vào vấn đề:



- Phong thiếu gia, mấy tháng nay người không về, ta muốn báo cáo tình huống mấy tháng nay trong Tĩnh An thành cho người biết.



- Cứ nói ở đây đi, dù sao cũng không có người ngoài.



Vu Trung gật đầu, sau đó lấy ra một xấp kim phiếu từ ngực áo, còn có vài quyển sổ sách đưa tới:



- Dựa theo sự phân phó của ngài trước đây, ta đã thu nạp tất cả những thế lực trong Tĩnh An thành, cũng đã lũng loạn tất cả các song bài ở đó. Đây là lợi nhuận và sổ sách trong hai tháng nay, xin ngài xem qua!



Đường Phong cầm ngân phiếu trên tay, lại rút ra một phần trong đó đưa cho Vu Trung:



- Sổ sách ta không cần xem, phiền phức lắm, chỉ cần ngươi quản lý tốt là đủ rồi. Từ trước ta đã nói với ngươi, ta làm những chuyện này cũng không phải vì tiền. Thứ ta cần chính là mạng lưới tình báo, ngươi chỉ cần đem tất cả tin tức mình tìm kiếm được đưa tới Thiên Tú là được rồi.



Vu Trung chần chừ một lúc mới đưa tay tiếp nhận ngân phiếu, gật đầu nói:



- Chuyện này ta biết, hơn nữa cũng đang tiến hành. Mỗi ngày đều có tin tức trực tiếp đưa tới Thiên Tú, thông qua mấy đệ tử nội tông chuyển lên cho Bạch tông chủ.



- Vậy là được rồi.



- Bất quá...



Vu Trung ngập ngừng nói:



- Tuy tràng diện đã bị ta lũng loạn, nhưng chỉ có một nơi là ta ra tay quá muộn, đã bị Túy Xuân Lâu của người ta giành trước rồi.



Đường Phong nhướng mày:



- ngươi không tung ra tin tức nói là ta muốn chiếm lấy khu vực Tĩnh An thành sao?



Vu Trung xấu hổ nói:



- đã tung tin rồi, nhưng đối phương không sợ!



Đường Phong cười cười:



- lão bản đứng sau là ai?



Nếu không có chút năng lực thì sao có thể dám tranh miếng ăn với Đường Phong dưới trướng Thiên Tú được.



Vu Trung nói:



- Căn cứ theo tin tức ta dò la được thì tòa Túy Xuân Lâu này là sản nghiệp của Lưu Vân Tông.



Lưu Vân Tông? Đường Phong nhíu mày, tông môn này mình cũng đã nghe qua.



tiếp giáp cùng với Thiên Tú, thực lực coi như sàn sàn với Thiên Tú, chỉ có điều không ngờ được bọn họ lại dám thò tới Tĩnh An thành.



- Xem thường Thiên Tú toàn bộ đều là nữ nhân sao?




- Ta thấy Thi Thi cô nương này tướng mạo cũng không có gì đặc biệt cho nên mới phải dùng khăn che mặt.



Đường Phong phỏng đoán.



- Phong thiếu gia.



Gương mặt của Vu Trung thoáng ửng đỏ:



- Thi Thi cô nương này nhất định là một trang quốc sắc thiên hương



- Làm sao ngươi biết, ngươi đã từng thấy sao?



Đường Phong nhìn Vu Trung hỏi.



Vu Trung gãi gãi mặt, nói:



- Có gặp qua một lần, ta chủ yếu là muốn tra ra lai lịch của Thi Thi cô nương kia.



- Vậy sao? Ngươi mới nhìn một lần, ngay cả mặt thật cũng không thấy, làm sao có thể biết được ?



Đường Phong nhất thời cảm thấy thích thú.



- Ta cũng không biết phải nói thế nào, Phong thiếu gia ngươi nếu có thể tự mình nhìn khẳng định cũng sẽ có ý nghĩ như ta. Đôi mắt của nàng ta rất đẹp, nữ nhân có được ánh mắt như vậy tuyệt đối là tuyệt sắc mỹ nhân!



Vu Trung vừa nói, thần sắc lại có chút say mê, có thể thấy được những lời khen ngợi của hắn không hề có điều gì thổi phồng.



Thang Phi Tiếu ở bên cạnh cười nói:



- Có câu nói này, nhìn bóng lưng cấp sát thiên quân vạn mã, mãnh liệt quay đầu lại dọa lùi các lộ chư hầu! nữ nhân à, trước lúc chưa thấy rõ mặt thật thì không nên tùy tiện kết luận.



Đoạn Thất Xích ở bên cạnh cười ha hả.



Vu Trung vội la lên:



- Ta không lừa các ngươi, các ngươi nếu có thể thấy nàng, khẳng định sẽ có cũng cảm giác như ta.



Đường Phong vỗ bả vai Vu Trung:



- Được rồi, vậy hãy để cho chúng ta tơi xem thử xem Thi Thi cô nương đó đẹp tới mức nào, xem trong chúng ta có người nào được nàng ưu ái, như vậy có thể tự hào một phen rồi sao?



Tiếu thúc ở một bên phong tao lắc đầu, vẻ mặt trầm trọng nói:



- Loại việc nguy hiểm này tất nhiên phải để lão Thang ta làm rồi.



Linh Khiếp Nhan híp mắt đưa một quả mơ vào miệng, chuẩn bị chịu cảm giác chua, nghe được câu này thản nhiên nói:



- Ta về sẽ đem những lời này của ngươi nói cho Tứ nương!



Thang Phi Tiếu nhất thời nhụt chí, vẻ mặt đưa đám nói:



- Bà cô nhỏ, ngươi bị Tứ Nương nhà ta mua chuộc từ khi nào vậy?



- Lúc nàng giúp ta chải đầu buộc tóc.



Linh Khiếp Nhan thanh thúy đáp.