Vô Thường

Chương 203 : Vô thượng âm công bí pháp (thượng)

Ngày đăng: 21:40 21/04/20


Nói Khiếu Thiên Lang hiện nguyên hình cũng được, nhưng ở đây nhiều người như vậy, Khiếu Thiên Lang với mình không thể giết sạch toàn bộ được, một khi có cá lọt lưới, như vậy bí mật của Khiếu Thiên Lang không thể giữ được nữa, về sau sẽ có hại cho mình.



Xem ra chỉ có thể dùng độc dược.



Như Mộng Tự Huyễn xem ra là lựa chọn thích hợp nhất để đối phó với bọn họ, lúc này ánh nắng rất mạnh, Như Mộng Tự Huyễn chỉ cần ở dưới nắng mạnh trong thời gian ngắn là có thể phát huy được dược tính.



Nhưng cô cô đang ở trong sơn giả, mà sơn giả cũng không hoàn toàn kín kẽ, người của ba tông môn nếu trúng Như Mộng Tự Huyễn thì đệ tử Thiên Tú cũng có thể.



Trong tay Đường Phong không có nhiều giải dược, mà muốn một lúc giải quyết nhiều địch nhân như vậy, phải dùng độc khác mới được.



Đang suy nghĩ, Đường Phong liền kéo kéo áo của Hoa Túy Đa, thấp giọng nói:



- Hoa sư huynh, ngươi xem hôm nay trời rất nóng, huynh đệ của chúng ta cũng các phân đường chủ cũng phơi nắng khát khô rồi, chúng ta có nên đi chuẩn bị ít nước cho bọn họ uống không?



Hoa Túy Đa quay đầu nhìn Đường Phong một cái:



- Vì cái gì? Bọn họ muốn uống nước không phải là tự đi hay sao? Dựa vào cái gì mà muốn chúng ta nước dâng tới miệng?



Đường Phong nói:



- Hoa sư huynh, ngươi ngẫm lại a. Đệ tử Thiên Tú chỉ có mấy chục người, cho dù toàn bộ ra đây, ba nơi chia đều thì từng tông môn chỉ có hơn mười hai mươi người, chia cho mấy huynh đệ phía trên xong lẽ nào còn phần của ngươi? Chúng ta đi lấy nước, không phải cho mấy huynh đệ này, mà là cho Sở đường chủ uống, nếu Sở đường chủ cao hứng, đến lúc chia mỹ nhân không phải ngươi cũng có phần sao? Cho dù lần này không có được mỹ nhân cũng không sao, ngươi làm Sở đường chủ ưng ý, ngày sau còn sợ không được chiếu cố sao?



Hoa Túy Đa nghe thế mắt liền sáng bừng, mỉm cười nói:



- Hắc hắc, sư đệ, ngươi quả nhiên tâm tư hơn người, ta thế nào lại không nghĩ ra chứ?



lặng lẽ quay đầu nhìn thoáng qua, Hoa Túy Đa mặt mày hớn hở nói:



- Này toàn là lũ bạch si, chỉ biết ở trong này xem chuyện vui, không nghĩ đến đi lấy lòng phân đường chủ, đầu bị cửa kẹp gảy mất rồi, ngày sau nhất định không có tiền đồ.



Vừa nói vừa hướng Đường Phong vẫy vẫy tay:



- Sư đệ, chúng ta đi.



Đường Phong nhanh chóng đuổi theo



Ra khỏi đám người, Hoa Túy Đa nghiêng nghiêng đầu, lúng túng nói:



- Giếng của Cự Kiếm Môn ở đâu đây?



Hắn cũng lần đầu tiên đến Cự Kiếm Môn, căn bản không biết giếng ở đâu mà lấy nước.



Đường Phong nhớ lại một chút trong Biên Vô Huyết, nói:



- ở bên cạnh, lúc này ta đi ngang qua có thấy.



Có Đường Phong dẫn đường, một lát sau hai người tới bên giếng nước, Đường Phong mang theo một cái thùng nước, thả vào bên trong, một bên múc nước một bên nói với Hoa Túy Đa:



- Sư huynh, ngươi qua bên kia tìm xem thử có bát hay không, chúng ta không thể để phân đường chủ uống như vậy, cái này là quá phận.




Lâm Nhược Diên kích động gọi:



- Phong nhi, là con sao?



Đường Phong hướng về phía sơn giả, ôn nhu nói:



- Cô cô, là con.



Lâm Nhược Diên hỏi:



- Là Thang tiền bối mang con tới?



Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Thước vẫn thường đi theo Đường Phong, Lâm Nhược Diên còn tưởng rằng hai đại sát thần mang Đường Phong đến đây. Nếu hai đại sát thần đến đây, nguy cơ cỡ nào cũng có thể hóa giải.



Đường Phong trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn là lắc đầu, thú thật nói:



- chỉ có mình con!



Vốn hắn còn muốn nghi binh, khiến cho địch nhân khủng hoảng một chút, nhưng nghe cô cô hỏi vậy, ý niệm trong đầu cũng đánh mất. bởi vì nếu mình nói có nhiều người đến, cô cô cùng với các nàng không còn sợ hãi mà lao thẳng ra ngoài, sự tình lúc đó sẽ không dễ dàng, cho nên đành ăn ngay nói thật.



Lâm Nhược Diên nghe thấy, liền nói:



- Phong nhi, nghe cô cô nói, mau rời khỏi đây ngay....



- Cô cô.



Đường Phong ngắt lời, chậm rãi nói:



- Nếu con không nắm chắc thời cơ thì đã không tới đây. Yên tâm đi, chỉ cần có con ở đây thì không ai có thể gây thương tổn cho mọi người. Nếu có người dám làm vậy, con sẽ khiến cho bọn chúng hối hận vì đã sinh ra trên đời này!



Nói xong câu cuối cùng, Đường Phong nhìn chằm chằm ba vị phân đường chủ, ngữ khí cực kì lạnh lùng thốt ra.



Câu nói này đầy ý càn rỡ, vừa thốt lên liền khiến ba vị đường chủ cười ha ha, Sỡ Phiêu Vân nói:



- ở đâu ra tên Xú tiểu tử miệng còn hôi sữa này đây, năng lực không lớn nhưng khẩu khí thì thật không nhỏ.



Khúc Thập Bát cùng Tiêu Hàm Trí cũng cười đến nỗi muốn lăn ra đất.



Một tên Huyền Giai, chính là một Huyền Giai, dù quơ đại một cái trong này cũng có thể nắm được một mớ, đối mặt với hơn một trăm kẻ địch mà vẫn lớn lối như vậy, đầu óc thiếu niên có vấn đề sao?



Ba vị phân đường chủ cuồng tiếu, Đường Phong chi cười lạnh, chậm rãi nói:



- Ta là Đường Phong của Thiên Tú!



Tiếng cười quàng quạc của ba vị phân đường chủ lập tức ngừng hẳn, giống như người đột nhiên bị nắm cổ, trên mặt thậm chí có chút thần sắc sợ hãi, bất quá chỉ là lóe qua rồi biến mất, chỉ là sắc mặt có hơi chút ngưng trọng.



-o0o-