Vô Thường

Chương 212 : Đường phong đến đây (thượng)

Ngày đăng: 21:40 21/04/20


Tuy rằng mình mới trúng độc không lâu, cũng đang lúc suy yếu, nhưng dù sao cũng là một thiên giai a, một thân cương khí dù là bậc địa giai đánh toàn lực cũng không thể đánh tan. nhưng thiếu niên huyền giai này cư nhiên chỉ một chiêu đã phá được, như vậy cần đến lực đạo cùng tốc độ, lại cần cương khí bùng nổ thế ngo? Xem ra vũ khí trên tay hắn cũng không tầm thường gì, nếu không cũng không thể làm được.



May mắn mình đã đánh hắn bay ra ngoài nếu không thêm một chút nữa, cổ mình chẳng phải lìa thân rồi sao? Nghĩ vậy, Tiêu Hàm Trí lạnh cả người.



Thế nhưng Đường Phong đã trúng một chưởng của mình, một thiếu niên huyền giai dù thế nào cũng không đứng lên nổi. nghĩ vậy, Tiêu Hàm Trí đi đến phía trước xem xét chùy thủ của Đường Phong cũng không ngờ một bóng trắng nhỏ thoáng hiện trước mặt, ngăn hắn bước tiếp.



Cúi đầu nhìn thấy là con chó nhỏ Đường Phong hay mang theo bên người, Tiêu Hàm Trí nhướn mày, chân đá Khiếu Thiên Lang, ngoài miệng mắng:



- Súc sinh cút ngay, coi chừng lão tử đem ngươi hầm ăn bây giờ!



Khiếu Thiên Lang không chút sứt mẻ, chậm rãi giơ một chân của mình lên, nhắm ngay xương đùi Tiêu Hàm Trí vỗ xuống.



Va chạm lần này liền một tiếng răng rắc giòn vang truyền tới, Khiếu Thiên Lang vẫn duy trì tư thế kia, nhưng Tiêu Hàm Trí chỉ cảm thấy xương đùi mình một trận đau đớn truyền đến, một chân bị đau, cả người không đứng vẫn, bộp một tiếng ngã xuống, âm thanh thảm thiết từ trong miệng hắn thốt ra, ôm lấy đùi mình lăn lăn vài cái, nhanh chóng thoát khỏi phạm vi tấn công của Khiếu Thiên Lang, sau lấy tốc độ nhanh chóng đứng lên, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh, hoảng sợ nhìn chằm chằm con chó trắng trước mắt.



Tiêu Hàm Trí run run. nhanh chóng nhớ lại.



Hôm qua lúc chạy trốn, hắn cùng Sở Phiêu Vân chạy rất nhanh, không thấy được lúc Khiếu Thiên Lang cùng Khúc Thập Bát so chiêu, nên cũng không nghĩ con chó nhỏ này lợi hại, vốn không phải là loại mình không đối phó được.



Xương đùi bị chặt đứt, nơi va chạm thịt mở ra, không thể nào kéo dài hơn được, Tiêu Hàm Trí run sợ, hai hàm răng va vào nhau, nhìn chằm chằm Khiếu Thiên Lang.



Khiếu Thiên Lang khóe miệng nhếch lên, giống như trào phúng Tiêu Hàm Trí không biết lượng sức.



Một chuỗi tiếng động vang lên, Tiêu Hàm Trí ngẩng đầu vừa thấy sắc mặt càng thêm kinh ngạc, Đường Phong vốn trọng thương không dậy nổi lại chậm rãi đứng lên, vẻ mặt vân đạm phong khinh phủi bụi trên người, giống như chút đau đớn cũng không có.



Sao có thể vậy được? Một chưởng kia của mình là thực lực của cao thủ thiên giai, một huyền giai sao có thể chống cự được? Nhưng Đường Phong lại không thương tổn đến một cọng tóc.



Trong đêm đen. Đường Phong hai mắt đỏ như máu khiến người sợ hãi.



- Tiêu đường chủ!



Đường Phong tiến lên phía trước, ngữ khí bình thản:



- Đường Phong ta tuy chưa từng có cha mẹ, cũng không được bọn họ nuôi dưỡng, nhưng ta cũng không phải dã chủng!



Câu cuối là Đường Phong đè thấp âm thanh gằn giọng nói.



Vừa nói xong, cả người vọt đến trước mặt Tiêu Hàm Trí, bình hồ kiếm pháp triển khai, phối hợp với bộ liên hoa, Toái Tinh múa thành một quầng sáng, hướng Tiêu Hàm Trí bao lấy.




Một câu bừng tỉnh của đệ tử Cúc hoa Đường, tốc độ Đường Phong không nhanh, nhưng cũng không chậm, cũng không cố ý muốn đuổi theo đám người này, chứng tỏ đây không phải mục tiêu của hắn. Mà mục tiêu của hắn là phân đường Cúc Hoa Đường.



- không xong, Đường Phong là muốn đến phân đường, mau chạy về báo cho phân đường chủ.



Một câu vừa nói xong, liền có nhiều người chạy bạt mạt về phân đường.



Còn có mười mấy người lá gan lớn một chút, một bên nhìn chằm chằm Đường Phong, một bên chậm rãi rút lui. Bọn họ cũng không dám tìm Đường Phong gây phiền toái, chỉ là muốn nhìn mục đích của hắn rốt cuộc là cái gì, nên vẫn bảo trì khoảng cách vài dặm với Đường Phong.



cũng giống như dự đoán của bọn hắn, Đường Phong quả thật đi đến phân đường Cúc Hoa đường, càng lúc càng tới gần phân đường, mục đích càng lúc càng rõ ràng.



Mười mấy người cũng không tiếp tục quan sát hắn nữa, lập tức chạy nhanh đến phân đường, liên tục hô to:



- Đường Phong đến đây, Đường Phong đến đây!



nghe thanh âm hắn vô cùng hoảng sợ, như gặp phải ma vương.



Mấy cao thủ địa giai sắc mặt có chút tái nhợt, kêu đệ tử trước mặt, cho hắn ăn một cái tát:



- Hô to gọi nhỏ như vậy thì còn ra thể thống gì?



Đệ tử ôm mặt ủy khuất nói:



- Đường Phong đến đây!



- Hắn đến đây càng tốt!



Địa giai cao thủ hung tợn nói:



- Ta đang lo không tìm được hắn, hắn dám đưa lên tận cửa, chúng ta cũng có thể vì Khúc đường chủ báo thù rửa hận!



Phân đường của Cúc Hoa Đường hiện tại có thể nói là rắn mất đầu, phân đường chủ Khúc Thập Bát hôm qua bị Đường Phong giết trong Cự Kiếm Môn, tối hôm qua lại có không ít đệ tử chết trong tay hắn. hiện tại trong phân đường chỉ còn bốn năm cao thủ địa giai mà thôi, đều là những người trúng độc chạy về.



Thời gian đã qua lâu như vậy, bọn họ cũng bức độc tố ra ngoài, nhưng độc tính nhập thể, muốn khôi phục hoàn toàn cũng phải mất nửa tháng, cho nên sắc mặt mới có chút trắng bệch.



-o0o-