Vô Thường
Chương 243 : Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau (thượng)
Ngày đăng: 21:40 21/04/20
nam nhân mập lùn lại nói:
- Các huynh đệ, nàng là một mỹ nữ nha, xem ra diễm phúc của chúng ta không nhỏ đâu.
- Ha ha ha!
Mấy tên đều đồng loạt cất tiếng cười lớn, một tên trong đó nói:
- Vóc người tương đối khá, so với hai nữ nhân trước còn cực phẩm hơn gấp mấy lần! Ta thật sự có chút gấp rút muốn nhìn thấy vẻ mặt của nàng sau khi bị chà đạp rồi.
Một người khác lại nói:
- Không thể để ngươi dùng trước, hai nữ nhân đầu tiên ngươi đều dùng trước, các nàng thiếu chút nữa là chết rồi, để mấy người chúng ta chơi cái rắm.
người này không vui nói:
- Ai bắt được nàng thì dùng trước!
Lời này vừa nói ra, năm người không hẹn mà cùng hướng Hà Hương Ngưng vọt tới, chỉ sợ tới sau người khác không có phần.
bởi vì thương thế trên người Hà Hương Ngưng rách ra, nàng vẫn đứng yên tại chỗ không động đậy, cho dù lúc giao thủ cùng nam nhân mập lùn cũng vậy.
Khi năm tên này xông tới, bốn phía thân thể Hà Hương Ngưng đột nhiên ngập tràn một loại khí thể màu hoa đào, giống như độc chướng, hoàn toàn bao phủ phạm vị hai trượng xung quanh nàng.
Căn bản không cần hắn nhắc nhở, mấy người này đêm qua đã giao thủ cùng Hà Hương Ngưng, cũng đã lĩnh giáo lục lượng cương tâm của nàng. Lúc này tất cả bọn chúng đều bế khí, một thân cương khí tùy ý bạo phát, quyền phong lạnh thấu xương, đao quang kiếm ảnh nhấp nháy, lợi dụng công kích đánh tan đào hoa độc chướng.
Năm người vây công một, dĩ nhiên là chiếm hết ưu thế, mặc dù cương tâm của Hà Hương Ngưng rất cổ quái, cũng có lực sát thương rất cường đại, nhưng thân thể nàng đang thụ thương tích, làm sao có thể là đối thủ của nhưng người này.
Năm người kia giống như nhưng con bọ chó, không ngừng nhảy tới bên người nàng, cương khí mãnh liệt gào thét làm cho đào hoa độc chướng màu hồng tan rà, căn bản không thể ngưng kết với nhau.
Hà Hương Ngưng chỉ có thể không ngừng thúc dục lực lượng cương tâm, đem bản thân bao phủ trong thế giới hồng phấn, dùng phương pháp này tự bảo vệ mình. Nhưng nàng chẳng qua chỉ là một Huyền giai, cương khí của bản thân cũng không có bao nhiêu, nếu duy trì lực lượng cương tâm trong thời gian dài rất có thể sẽ bị thoát lực, đến lúc đó nàng cũng chỉ có thể trở thành cá năm trên thớt, chờ bọn chúng tới trà đạp.
- Chết đi!
Lúc nàu, nam nhân giống như Man Ngưu kia mới lên tới quảng trường, nhìn thấy năm đồng bạn hoàn toàn chết sạch không khỏi tức giận gầm rú một tiếng. Thân thể bùng ra quang mang kim sắc, giậm chân tại chỗ nhảy lên trời cao, giống như một viên thiên thạch rơi xuống từ trên trời, mà mục tiêu chính là Đường Phong và Hà Hương Ngưng.
Người còn chưa tới, áp lực kinh khủng đã áp xuống, Đường Phong cảm thấy dường như không khí trên đỉnh đầu cũng biến thành cự thạch ngàn cân ép tới, làm cho người ta không thở nổi. Tên trâu đất này lại trực tiếp dùng thân thể của mình làm vũ khí! Loại phương thức chiến đấu đã man chí cực này lần đầu nghe thấy, cũng là lần tiên chứng kiến tận mắt.
Nếu như cứng chọi cứng với hắn, đoán chừng Đường Phong không chết cũng phải gãy mấy cái xương. Hà Hương Ngưng lại càng không cần nói, bằng cường độ thân thể của nàng, khi trúng một đòn này chắc chắn sẽ biến thành bánh thịt.
-Đi!
Đường Phong đưa tay nắm lấy eo nhỏ của Hà Hương Ngưng, mang theo nàng cấp tốc tránh ra xa.
Sau một khắc, từ sau lưng truyền tới thanh âm “Ầm” một tiếng thật lớn. Một cỗ khí lưu khổng lồ đánh sâu xuống nền đất đá, vô số đá vụn bắn ra tứ phía, phát ra từng tiếng vang xé gió.
Đường Phong mang theo Hà Hương Ngưng, không thèm để ý đến cỗ khí lưu và gạch đá vụn. chạy ra xa tới mười trượng mới dừng lại, không đợi hắn xoay người, sau lưng đột nhiên một cỗ kình phong đánh tới.
- Cẩn thận!
Hà Hương Ngưng nằm trên vai Đường Phong, khuôn mặt hướng về phía sau kinh hô một tiếng, cả thân thể đột nhiên vòng ra phía sau, định che chắn sau lưng Đường Phong.
- Cút ngay!
Đường Phong một phát bắt được y phục nàng kéo trở lại ném sang một phía khác, sau đó lập tức xoay người lại đánh ra một quyền. Trong tro bụi lượn lờ hiện ra một quả đấm to lớn vàng chói, trực tiếp cứng đối cứng với một quyền của Đường Phong.
Oanh một tiếng thật lớn, Đường Phong chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo cường đại đến không thể ngăn cản nổi truyền tới, với cường độ thân thể của mình hiện tại cũng không thể chịu nổi. Sợ hãi thu quyền lại, Đường Phong vội vàng vung vẩy cánh tay giảm bót một phần lực đạo.
Nhưng cả người hắn cũng bị cỗ lực lượng này đánh bay về phía sau, hai chân đạp trên mặt đất suốt năm trượng mới có thể dừng lại.
Khi Đường Phong ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong mắt tên trâu đất kia hiện ra thần sắc không thể tin nổi. Trong lần va chạm vừa rồi hắn cũng bị đánh lui về phía sau tới mấy trượng, lảo đảo hồi lâu mới miễn cường vững vàng thân thể không bị ngã.
-o0o-