Vô Thường
Chương 248 : Thứ sát
Ngày đăng: 21:40 21/04/20
- Nhưng người bên trong bảo thì sao? Đã điều tra tất cả chưa?
Bảo chủ đại nhân mở miệng hỏi. Thiếu niên kia thoạt nhìn mười lăm mười mười sáu tuổi hơn nữa cũng chỉ có thực lực là Huyền giai nên hẳn là phải tới Ô Long Bảo. Nếu Diêm thành không có tung tích của hắn, có lẽ đã thông qua khảo nghiệm tiến vào Ô Long Bảo.
nữ đệ tử đáp.
- Đã hỏi qua Sở tiên sinh, hăn nói nhưng người cùng hắn giao thủ không có ai sử dụng ám khí này.
Nếu là tới Ô Long Bảo tất sẽ phải giao thủ cùng với Sở tiên sinh, hắn sẽ bức bách toàn bộ thực lực của họ phải thi triển, nghĩ ẩn giấu thực lực trên tay hắn rất khó nên nhưng người tinh thông ám khí nhất định sẽ sử dụng. Mà Sở tiên sinh vẫn chưa đụng phải chủ nhân của chuôi phi đao làm cho mọi người có chút nghi ngờ, chẳng lẽ thiếu niên kia bị người trong Diêm thành giết chết rồi?
Nhưng xem phản ứng của hắn khi ở bờ biển, hắn không phải là người dễ chết như vậy.
Nhớ tới lần gặp gờ hôm đó, bảo chủ đại nhân lại giận công tâm, thân thể của mình chưa có nam nhân nào dám giương to mắt mà xem như vậy. Bảo chủ đỏ ửng sắc mặt phất tay nói:
- Không có chuyện của các ngươi nữa, lui xuống đi.
Mấy nữ đệ tử như trút được gánh nặng, thở ra một hơi, nhất tề cáo lui.
Lúc này Đường Phong còn không biết mình vừa mới tới đã đắc tội với Ô Long Bảo đầu lĩnh, mà Ô Long Bảo chủ chẳng nhưng không phải là một đại hán cao lớn thô kệch như hắn tưởng tượng mà là một đại mỹ nữ kiều diễm ướt át.
Đợi bên trong phòng cùng Linh Khiếp Nhan nói chuyện thật là nhàm chán.
Nhưng hiện tại Đường Phong cũng đã đến Ô Long Bảo, ở đây bất luận kẻ nào cũng có thể trở thành địch nhân của mình, Thiết Đồ dĩ nhiên không hi vọng sẽ phải chiến đấu với Đường Phong.
Mắng thầm một câu, Thiết Đồ cũng không để ý tới Đường Phong, đưa mắt nhìn lên võ đài hắn cũng không muốn cùng Đường Phong giao thiệp.
Nhìn thấy thần sắc của Thiết Đồ, Đường Phong tất nhiên sẽ không qua chào hỏi, đang muốn xoay người sang chỗ khác, thì chân trái của mình lại bị người khác giẫm lên.
Đường Phong ngẩng đầu nhìn thì thấy thiếu niên hướng phía mình đánh tới, hắn cúi đầu phảng phất muốn ngã quỵ, một đoạn ánh sáng hiện lên dưới y phục.
Đường Phong vốn nghĩ hắn không cẩn thận bị ngã nhưng không ngờ đối phương trực tiếp khoác lên đầu vai của mình sau một khắc một cỗ mãnh liệt cương khí truyền tới ép bả vai của mình trầm xuống.
Đường Phong biến sắc chuyển thân thoát khỏi đối phương nhưng một đạo quang mang xẹt qua phá vỡ y phục chỗ bụng.
Cúi đầu nhìn y phục bị tàn phá Đường Phong sắc mặt trầm xuống.
Đối phương thì ngược lại, hắn vẫn tưởng rằng gian kế đã được thực hiện nhưng trong nháy mắt trên mặt hắn toát ra vẻ kinh ngạc đến cùng cực, khi chủy thủ xẹt qua bụng Đường Phong không có cảm giác cắt vào thịt như hắn tưởng tượng mà bị một thứ gì đó chặn lại không thể thương tổn đến Đường Phong.
Bất Phôi giáp. Nếu không có Bất Phôi giáp mặc dù Đường Phong không chết nhưng ít nhất bụng sẽ có thêm một lỗ máu. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới giữa ban ngày bên trong Ô Long Bảo lại có người dám giết người hơn nữa là giết mình.
Nơi này không phải là không thể động thủ ư? Người trái lệnh không phải là giết không tha sao? Là ai muốn giết mình, dù sao mình cũng mới tới chỗ này không được nửa canh giờ mà thôi.