Vô Thường
Chương 257 : Tung tích của túy ngư thảo (thượng)
Ngày đăng: 21:40 21/04/20
Đường Phong nhìn hắn một cái, rót cho hắn một chén trà, mở miệng hỏi:
- Lục soát tiếp chứ?
Nhẹ nhàng nhấp một ngụm, Bàng Dược Vương nói:
- Ta đâu có ngốc a? Phía trên không có gì, ta còn lục soát gì nữa?
ngừng lại một chút, Bàng Dược Vương cười hắc hắc một tiếng, Đường Phong khoát tay cắt đứt ý hắn, mở miệng nói:
- Nếu không lục soát, vậy là Bàng lão không thể tìm ra Xà triền đằng do ta lấy, vậy theo ước định của chúng ta... có phải Bàng lão chấp nhận xin lỗi ta trước mặt mọi người, để rửa sạch nỗi oan ức này cho ta? Dù sao vô duyên bị vu hãm là tiểu tặc cũng không hay cho lắm, điều này sẽ ảnh hưởng đến ánh mắt người khác nhìn ta sau này.
- Cái này được, được.
Bàng Dược Vương gật đầu,
- Nói ra rồi, chắc chắn phải làm.
- Vậy còn chờ gì? Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi ra thôi.
Đường Phong hoắc mắt đứng lên.
Bàng Dược Vương vội kéo hắn lại, ấn hắn trên ghế, trên mặt một mảnh u sầu:
- Hắc hắc hắc, Đường Môn a, ngươi nhìn lão nhân gia ta sống đến chừng này tuổi đầu rồi không dễ dàng đi phải không? người già, da mặt ắt mỏng đi, nếu bị người khác cười nhạo, ta không còn đất dung thân, nói không chừng khí huyết dâng trào, đột nhiên chết thì sao?
- Ý Bàng lão là gì?
Vẻ mặt Đường Phong cười gian:
- chẳng lẽ Bàng lão muốn lật lọng, tự mình vả miệng mình?
- Không, không, ta làm sao làm ra chuyện như vậy được.
Bàng Dược Vương nghiêm túc nói.
- Vậy được rồi, ta còn lo lắng Bàng lão làm vậy, dù gì cũng ảnh hưởng đến uy nghiêm của ngài. Nhưng mà vừa rồi có nhiều người nghe được chuyện ta và lão nói với nhau, bọn họ hiện đang đứng bên ngoài chờ chực kết quả đó.
Sắc mặt Bàng Dược Vương biến ảo nhiều lần rồi thở dài một tiếng:
- Đường Môn a, ta biết chắc chắn là ngươi lấy mất Xà Triền Đằng, nhưng rốt cuộc giấu ở nơi nào thì ta không thể tìm ra. Nếu không thì như vậy đi, hai ta coi như chuyện này chưa từng xảy ra, như thế nào?
Đường Phong dĩ nhiên sẽ không thừa nhận chuyện tình vô căn cứ này, đáp ứng điều kiện này của ông ta không phải là hắn đã thừa nhận trộm Triền Đằng của ông ta hay sao? Sau khi nghe ông ta nói xong Đường Phong lắc đầu nói:
- không được không được, nếu để cho người khác biết Bàng lão nói một đằng làm một nẻo như vậy thì lão biết giấu mặt đi đâu chứ.
- lão phu không ngại đâu.
Bàng Dược Vương oang oang nói, sau khi nói xong cảm thấy nói có điều gì không đúng, vội vàng bổ sung:
- lão phu tuy không ngại với ngươi nhưng mà bên ngoài nhiều người không thể để mất hết mặt mũi được, tiểu huynh đệ, hãy khoan dung độ lượng giúp ta đi.
Đường Phong bưng chén trà mình lên nhẹ nhàng uống liếc mắt nhìn Bàng Dược Vương. Hắn cùng biết chuyện không nên làm quá mức, dù sao thì hắn cũng trộm Xà Triền Đằng, mặc dù bị lão ta ép nhận nhưng mình cũng không đúng.
Để cho Bàng Dược Vương nhận lỗi trước mặt mọi người, điều này xem ra khó thực hiện được, nếu lão thật sự làm như vậy thì chẳng khác nào hắn đã đắc tội lão không bàng cấp chút mặt mũi cho lão. Sau này tìm thuốc trong phòng dược liệu cũng dễ dàng không cần lo bị ông ta lừa bịp.
- Ài.
Sau khi nghĩ xong, Đường Phong thở dài, nói:
Cửu Thiên Biến gật đầu,
- Trong vòng một tháng, tất cả mọi người nhất định phải biết đến nhau, chỉ bất quá hiện tại chưa đủ người. Nếu là có thể tìm thêm một người nữa thì Tiểu liên minh có thể chính thức thành lập.
- Còn thiếu một sao?
Trong lòng Đường Phong vừa động.
Cửu Thiên Biến ngẩng đầu hỏi:
- Đường huynh muốn đề cử người nào hay sao?
Đường Phong gật đầu:
- cũng có một người nhưng không biết hắn có nguyện ý hay không.
Thiết Đồ ở một bên nhìn chằm chằm nói:
- Không phải là người phụ nữ lần trước ở Diêm thành chứ.
Lần trước Thiết Đồ cũng từng gặp qua Hà Hương Ngưng một lần, cũng biết là nàng ở cùng một chỗ với Đường Phong, nhưng sau khi tiến vào Ô Long Bảo Thiết Đồ cũng không còn gặp lại được nàng, dễ đem Hà Hương Ngưng quên đi, bây giờ nghe Đường Phong nói đến, liền nghĩ tới.
- cũng là nữ nhân?
Cửu Thiên Biến khẽ mỉm cười,
- Nàng tên là gì? Bây giờ ta sẽ đi tìm nàng gia nhập.
- Không cần khảo sát một chút sao?
Đường Phong hỏi.
- Nếu là do Đường huynh đề cử, còn cần khảo sát làm gì? Huyền giai bình thường chỉ sợ cũng không lọt vào được mắt ngươi.
Cửu Thiên Biến tiêu sái nói.
- Thực lực của nàng quả thật không tệ.
Thiết Đồ ở một bên nói.
- Lực lượng cương tâm nàng ta một khi thi triển ra, có thể thả ra một loại phấn hoa đào độc chướng, thật khiến người khác khó lòng phòng bị.
- Nàng gọi là Hà Hương Ngưng , thực lực hẳn là không có vấn đề gì, ta cũng không biết nàng có đồng ý hay không nữ nhân này có chút...
- Kiên cường cùng quật cường phải không?
Cửu Thiên Biến lập tức nói tiếp.
- Làm sao ngươi biết?
Đường Phong ngạc nhiên nói.
Cửu Thiên Biến nhếch miệng cười cười:
- Mấy ngày qua ta dò thăm tin tức trong Ô Long Bảo. Những người có chút thực lực, căn bản ta đều biết, nữ nhân Đường huynh nói ta cũng biết. Nghe nói nàng mỗi ngày đều đến diễn võ trường tu luyện, mấy ngày nay mỗi lần từ diễn võ trường đi xuống lúc nào cũng một thân máu chảy đầm đìa, lúc trước ở thời điểm Diêm thành xét tuyển bị thương không nhẹ, luyện tập nhiều chiêu thức khó khiến vết thương cũ chưa hồi phục. Nhưng dù vậy, nàng chưa bao giờ nghỉ ngơi quá một ngày, nữ nhân này khát vọng lực lượng hơn bất cứ người nào trong chúng ta, nàng khiến cho người khác cảm thấy một khát vọng mạnh mẽ lên bằng bất cứ giá nào.
-o0o-