Vô Thường
Chương 260 : Ra biển (hạ)
Ngày đăng: 21:41 21/04/20
- Phụng lệnh Mang chấp sự, ra biển tìm một ít đồ vật, kính xin Tổng quản đại nhân giúp đỡ.
Đường Phong cáo mượn oai hùm nói.
- Mang chấp sự.
Đối phương nhướng mày, cũng không nói nhiều nữa dứt khoát gật đầu nói:
- Nếu Mang chấp sự sai ngươi làm việc, bến tàu tự nhiên sẽ phối hợp, ngươi đi theo ta.
Đối phương nói một câu liền bay thẳng đến bến tàu vừa đi vừa hỏi:
- Mang chấp sự cần tìm thứ gì sao phải ra biển.
- Cái này là chuyện riêng của Mang chấp sự không thể tiết lộ.
Đường Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp
- Nha.
Vị tổng quản cũng biết Mang chấp sự là một người không dễ trêu chọc. Ở trong Ô Long Bảo, trừ bảo chủ đại nhân thì hắn cũng là lớn nhất dĩ nhiên không tiếp tục nhiều chuyện, chẳng qua hảo tâm hỏi Đường Phong:
- ngươi cần thuyền như thế nào ?
- Có loại thuyền cho một người ra biển hay không?
- Một người?
Đối phương đột nhiên quay đầu nhìn Đường Phong, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
- ngươi chắc chắn định một mình ra biển?
- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?
Đối phương cau mày:
- ngươi trước kia từng có kinh nghiệm ra biển không?
chân mày La lão cau lại.
- Bị khiêu khích, bất đắc dĩ phải hạ sát thủ, chỉ là bất đắc dĩ thôi.
Đường Phong không nghĩ tới tên hắn lại truyền ra ngoài Ô Long Bảo, ngay cả người trên bến tàu cũng biết, thật sự là rất xấu hổ.
- Ta nhìn thấy, ngươi không kiêu ngạo không nóng nảy, cho nên sẽ không vô duyên vô cớ động thủ giết người.
La lão gật đầu.
Đường Phong hỏi.
Vẻ mặt La lão nhất thời tràn đầy ngạo khí, hút điếu thuốc lão, đắc ý nói:
- Cả Ô Long Bảo không người nào biết rõ bằng ta. Phương viên mấy trăm dặm chung quanh đây giống như hoa viên nhà ta. Thời điểm chưa có Ô Long Bảo ở đây, ta đã ở chỗ này bắt cá rồi, sau khi Ô Long Bảo thành lập, ta cũng được đưa vào bên trong bảo.
- Thật tốt quá.
Trong lòng Đường Phong mừng thầm, vội vàng mở miệng hỏi:
- Vậy La lão ngươi có biết có một chỗ như vậy không. Nơi đó cách Ô Long Bảo khoảng ba mươi dặm là một hải vực thường xuyên có cá chết xuất hiện?
La lão đang hút một ngụm khói nhưng không phun ra được, ho khan mấy tiếng, ho đến chảy nước mắt, khó khăn lắm mới dừng lại được ,một lúc lâu ngó nhìn Đường Phong vẻ mặt kinh ngạc nói:
- Nơi ngươi muốn đi là cái chỗ này sao?
- Nói như vậy La lão thật sự biết chỗ này?
Đường Phong kích động hỏi.
La lão chau mày, hồi lâu nói:
- Biết. Phụ cận hải vực này hoàn toàn là một mảnh tử địa, căn bản không cách nào tiến vào. Mỗi lần ra biển đều phải đi vòng qua khu vực này. Nói như vậy Mang chấp sự muốn ta đưa ngươi đi địa phương...
Nói chưa dứt lời, La lão vội vàng ngậm miệng lại, chuyện này người như hắn không có thể quản được a.