Vô Thường
Chương 270 : Nhân sinh hà xứ bất tương phùng (thượng+ha)
Ngày đăng: 21:41 21/04/20
Xem ra, mặc kệ là nhục thể của mình có mạnh tới mức nào đi nữa thì di chứng đau đớn về sau là không thể tránh khỏi. Thên thể cường hãn chỉ có thể cam đoan lúc mình sử dụng đòn sát thủ sẽ có thể chống đỡ được thêm một hồi mà thôi.
Nếu không phải bị ép tới mức không còn cách nào khác thì sao Đường Phong có thể nguyện ý đi tới một bước này hay sao?
Tốt xấu gì cũng không phải là lần đầu trải qua tình huống như vậy, Đường Phong cũng không có gì bối rối, biết rõ chỉ cần trì hoãn tầm vài ngày là thân thể có thể phục hồi lại như chưa có gì xảy ra. Hơn nữa trong đan điền của mình là một mảng trống không, một chút xíu xiu cương khí cũng không còn, phỏng chừng cũng phải đả tọa chừng vài hôm mới có thể lấp đầy.
Vốn Đường Phong còn muốn trực tiếp đả tọa một thời gian ngắn trên bờ biển, giúp hắn có thêm chút khí lực trở lại Ô Long bảo, thế nhưng hắn còn chưa kịp làm gì, khóe mắt đã thấy một cái bóng hồng hồng xanh xanh ở bên trái cách mình không xa, dưới sự nghi hoặc, Đường Phong liền quay đầu nhìn lại, thần sắc trên mặt nhất thời xơ cứng,một cảm giác không hay ập đến.
Bóng hồng pha lẫn sắc xanh nằm trên bờ cát có chất liệu mộc mạc, gió biển thổi tới khiến chúng lộ ra một góc nhỏ, cũng khiến Đường Phong thấy được rõ ràng, thứ này chính là quần áo của nữ nhi.
Khóe môi Đường Phong giật giật, đau đớn do Băng Thủy Lưỡng Trọng Thiên đem tới cho cả thể xác lẫn tinh thần trong nháy mắt đã biến đi đâu hết, trong lòng chỉ có cảm giác không được tốt lành cho lắm.
Cái này không khỏi khiến cho Đường Phong nhớ lại một phen lúng túng khi lần đầu tiên hắn tới chỗ này, lúc ấy chính là cũng có một chồng quần áo đặt trên bờ biển. Mà tình huống hôm nay so với lần trước sao mà giống quá vậy? Cũng một bộ quần áo nữ nhi như thế, mình cũng vô tình ở ngay bên cạnh đống quần áo như thế, chỉ khác mỗi chỗ, lần trước có một đại mỹ nữ từ trong biển bước ra, còn lần này thì không có.
Ma xui quỷ khiến, Đường Phong lại ngoảnh đầu nhìn về phía trước, ngay lập tức, sự việc khiến hắn kinh hãi vạn phần rốt cuộc cũng xảy ra.
Trên mặt biển cách hắn vài chục trượng bỗng dưng trồi lên một cái đầu, ngay sau đó một thân hình nóng bỏng, xinh đẹp và gợi cảm, kiều diễm đến mức khiến người ta chỉ cần liếc qua thôi cũng lưu luyến không quên hiện ra từ trong làn nước biển, trên làn da khỏe mạnh còn lưu lại muôn ngàn giọt nước long lanh, đang theo những đường cong mềm mại trên người nàng lăn xuống, khiến da thịt của nàng thoạt nhìn càng thêm phần mềm mịn, sáng bóng,thiệt là hấp dẫn chết thiếu gia ta a.
Ngay lúc Đường Phong nhìn thấy rõ hình dáng của nàng, trong phút chốc trái tim cũng đã muốn ngừng đập.
Là nàng, lại chính là cô gái khi trước mình gặp phải ở bờ biển, là đại mỹ nữ có thể biến nước biển thành tinh thể màu đỏ! Hơn nữa hết lần này cho tới lần khác, lúc nào không gặp lại gặp phải ngay lúc này, lúc bản thân mình đang bị di chứng còn sót lại hành hạ, thật đúng là cái xui đến thì uống nước cũng có thể bị nghẹn.
Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Đường Phong chính là bỏ trốn, chạy càng xa càng tốt! Lúc trước gặp phải nàng cũng là lúc bản thân mình còn trong trạng thái sung mãn, đối diện với một chiêu kia của nàng ta thì vẫn còn sức mà né tránh, nhưng lúc này thì sao? Đường Phong ngay cả đi một bước cũng vô cùng gian nan, làm thế nào có thể chạy thoát được? Cực khổ lắm mới có thể dịch chuyển thân thể, Đường Phong đành cam lòng, chỉ còn cách ngồi im trên bờ cát, bất đắc dĩ nhìn nàng.
Mà đại mỹ nữ kia ngay thời điểm xuất hiện trên mặt biển thì đôi hàng mi thanh tú đã dính chặt lại với nhau, trên mặt lộ ra nét nghi hoặc vạn phần, có chút ngơ ngác quay đầu nhìn quanh.
Chính là vì khi nãy còn đang thỏa thích bơi lội trong nước, nàng cảm nhận được một làn dao động và khí thế do cương khí của Thiên giai cao thủ phóng ra về phía này. Tuy nàng không biết kẻ đến là ai, nhưng khi ấy nàng cũng không hề mặc gì trên người cả, tự nhiên không thể để người khác nhìn thấy được, chỉ còn cách thu liễm khí tức trên người, đợi dưới đáy biển một hồi lâu.
Mãi cho tới khi sự dao động của cương khí kia đột nhiên hoàn toàn biến mất, nàng mới chậm rãi bơi lên bờ.
Là ai? Dao động của cương khi khi nãy, nhất định chỉ có thể do cao thủ Thiên giai trung phẩm tạo thành mà thôi, mà số Thiên giai cao thủ ở xung quanh Ô Long bảo nàng cũng đều biết rõ, không có khả năng vô duyên vô cớ tìm đến chỗ này được!
Đưa mắt nhìn một vòng, hai mắt nàng rốt cuộc cũng dừng lại trên người Đường Phong đang ngồi trên bờ cát, nhất thời, đôi mắt long lanh xinh đẹp như bảo thạch dần hiện ra đủ loại thần sắc phức tạp.
Đầu tiên là cả kinh, sau đó là thẹn thùng, tiếp theo sau là phẫn nộ, cuối cùng lại là vui vẻ,chỉ trong một lát mà biến hóa còn hơn cả thời tiết thế này, đúng là khiến người ta khó lòng đoán biết được.
Nàng lấy một cánh tay ra, che chắn ngay trước bộ ngực cao ngất của mình, nhưng che trên lại hở dưới, sắc mặt liền ửng hồng, hai mắt nhất thời âm u lạnh lẽo nhìn về phía Đường Phong.
- Là ngươi?
Đại mỹ nữ thốt ra câu này cơ hồ đã nghiến răng nghiến lợi mà nói, khiến người nghe liền cảm thấy như trong giọng nói ngập tràn thù hận, huyết lệ và lên án Đường Phong.
Đường Phong cắn răng không kêu lên một tiếng, trong lòng lại thầm nghĩ đúng ra dược tính của Túy Ngư thảo lúc này phải phát huy tác dụng rồi kia chứ? Tại sao nàng ta ngoại trừ mặt hơi hồng, mắt hơi mông lung, ngoài ra không có việc gì như vậy? Còn mình thì ngược lại, hiện tại vì ảnh hưởng của Túy Ngư thảo mà cả người thần trí mơ hồ. Cho dù là lúc sung mãn nhất, Đường Phong cũng không dám hít thở trước Túy Ngư thảo, khi trước hái Túy Ngư thảo cũng là đang nín thở cho nên mới không chịu ảnh hưởng gì. Nhưng lúc này thì khác, lúc này hắn đang trong thời kỳ suy yếu, ít nhiều gì thì cũng bị Túy Ngư thảo ảnh hưởng.
Trên bờ cát, Đường Phong nghiễm nhiên lại bị biến thành một cái bao cát, bị cô nàng này đá qua đá lại, đã thế lực chân của nàng lại không nhẹ, nàng đang phát tiết tất cả ủy khuất và phẫn nộ trong lòng.
Một lát sau, ngay khi đang đưa chân lên chuẩn bị đá Đường Phong cái nữa, thân thể nàng không nhịn được mà lắc lư mấy cái.
Lại phản ứng kỳ quái này khiến nàng trở nên cảnh giác, cẩn thận nội thị một chút, cũng không thấy bất kỳ dấu hiệu trúng độc gì. Nhưng mà thân thể lại không tự chủ được mà mềm nhũn ra, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, khí lực toàn thân nhanh chóng biến mất, cảnh vật trước mắt cũng xoay mòng mòng mãnh liệt.
- Ngươi đã làm gì?
Nàng đột nhiên như tỉnh ngộ, nhíu mày mở miệng hỏi.
Đường Phong ủ rũ cụp đôi mí mắt, cố gắng để ý thức không tiêu tan, cười ha ha nói:
- Báo ứng a, đây chính là báo ứng.
- Tiểu dâm tặc ngươi cuối cùng muốn làm gì đối với ta?
Nàng duỗi tay ra muốn cho Đường Phong một cái tát, nhưng tay kia mềm nhũn, chỉ nhẹ nhàng sát trên da mặt Đường Phong, nhìn lại chẳng khác gì liếc mắt đưa tình.
Không đợi nàng rút tay về, Đường Phong nhanh chóng tóm lấy, hắn kéo nàng vào lồng ngực mình, nữ nhân thét lên một tiếng, cả người tiến vào ngã trong lòng Đường Phong.
- Ta cho nàng biết thế nào là hung bạo, là dã man, là không nói đạo lý.
Đường Phong cảm giác hiện tại ý thức của hắn không thể khống chế nổi động tác thân thể, nhưng vẫn dựa vào bản năng, lấy trong Mị ảnh không gian ra một bao dược vật, bốc ra rắc lên mặt nàng.
Màu bột phấn trắng của dược vật lập tức phủ khắp mặt nữ nhân kia.
Thực lực của nàng như thế nào Đường Phong cũng không rõ lắm, nhưng nhìn phản ứng của nàng, có lẽ Túy Ngư Thảo cũng không thể chế trụ triệt để được. Cho nên Đường Phong lại cho thêm dược liệu.
Hơn nữa dược vật này được tinh luyện qua cường độ cao, người thường ngửi phải sẽ ngủ say rất lâu, giờ phút này đã rải ra một bao rồi, trên mũi, lông mi nàng đều dính sắc trắng của bột phấn.
Hai loại dược vật cùng sử dụng một lúc, mặc dù nàng có là cao thủ Thiên giai cũng không thể chịu được.
- Cái gì vậy?
Sắc mặt nữ nhân thay đổi, hít vào không ít Túy Ngư Thảo, đầu óc nàng lập tức váng vất.
“Xuân dược”. Đường Phong một bên nở nụ cười đắc ý, một bên dùng sức xô đẩy đối phương, cố gắng đem đối phương ở ngực mình đẩy ra. Dù sao nàng đã nhận định là mình theo dõi nàng, biến mình trở thành dâm tặc, vậy thì, đơn giản hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, dùng sức hù dọa nàng một chút rồi nói sau.