Vô Thường

Chương 278 : Như ảnh tương tùy (thượng)

Ngày đăng: 21:41 21/04/20


Tới cửa, Phi Tiểu Nhã đột nhiên xoay người qua, sắc mặt đỏ bừng đi tới bên giường, ngó Đường Phong.



- Ngươi muôn làm cái gì?



Đường Phong nghi ngờ nói.



- Cho ta mượn bộ y phục. .. Ngươi không thể để ta đi ra ngoài với bộ dạng này chứ?



Phi Tiểu Nhã yếu ớt nói, hoàn toàn không nhận ra là giọng của người vừa cả vú lấp miệng em.



Đường Phong không nhịn được phì cười một tiếng, lặng lẽ liếc nhìn chiếc yếm hồng phấn bị rách của nàng, động tác này bị Phi Tiểu Nhã bắt tại trận, cô nàng nhất thời tức giận nói:



- Nhìn cái gì mà nhìn, nhìn chưa đủ sao? Ngươi làm rách bộ y phục của ta, đền đi!



Đường Phong kia đâu dám chậm trễ, vội vàng đem trường bào lúc trước mình mặc cho nàng, Phi Tiểu Nhã nhận lấy, vội vàng choàng lên người, che cảnh xuân quang đi.



Nàng oán hận trừng mắt nhìn Đường Phong một cái, cắn chặt răng, chậm rãi xoay người sang chỗ khác.



Sau lưng Đường Phong thành khẩn nói:



- Ta cũng là lần đầu tiên hôn, nếu làm ngươi đau, ta xin lỗi!



Phi Tiểu Nhã lảo đảo, thiếu chút nữa đập đầu ngã xuống đất, gương mặt như bị lửa thiêu đốt, kìm lòng không nổi cũng nhớ tới một màn kia, không dám dừng lại, vội vàng hấp tấp mở cửa mà chạy.



Ở cửa phòng ra, sắc mặt Phi Tiểu Nhã cứng ngắc lại. Bởi vì ở cách đó không xa, Mang chấp sự vẻ mặt hèn mọn với nụ cười đáng đứng ở nơi đó, lẳng lặng ngó chừng nàng.



Gần đây không có bất kỳ người lạ nào, chỉ có mình Mang chấp sự.



Vừa rồi khi thức dậy Phi Tiểu Nhã một thân khí giận, Mang chấp sự tự nhiên cảm nhận được sự việc, cho nên hắn vội vội vàng vàng chạy tới hướng Đường Phong, lắng nghe động tĩnh, hiện sự tình không có hỏng bét như mình tưởng , nhưng hắn án binh bất bộng, đứng ở bên ngoài, hơn nữa vì bảo vệ cho thể diện của Bảo chủ đại nhân mà hắn còn đuổi toàn bộ đám người Ô Long Bảo đứng xung quanh hóng hớt.



Chết rồi! Phi Tiểu Nhã không biết gương mặt mình lúc này thế nào, nhưng đoán rằng hai gò má cùng cổ nhất định là đỏ ửng đây! Không phải tên họ Mang đang cười xấu xa hèn mọn bỉ ổi sao? Hiện tại đoán không chừng trong bụng hắn đang nở hoa rồi cũng nên.



Nàng đi từng bước tới, đên bên cạnh Mang chấp sự, Mang chấp sự đột nhiên nhẹ giọng mở miệng nói:



- Bảo chủ đại nhân!



- Cái gì?
- Bị bất đắc dĩ mà, nha đầu ngươi đừng khinh bỉ ta!



Đường Phong rầu rĩ nói:



- Sớm biết bị nàng cắn một phát, thiếu gia ta sẽ không làm ra chuyện thất đức này.



- Hừ, chờ khi gặp Lại tỷ, ta sẽ nói cho tỷ ấy, ngươi cùng nữ nhân khác đùa giỡn.



Linh Khiếp Nhan không buông tha nói tiếp.



- Ngàn vạn lần không thể nói! Ngươi nói thế, vạn nhất Lại tỷ không để ý tới ta nữa thì làm sao bây giờ.



Đường Phong vội vàng cầu xin tha thứ:



- Tình hình lúc nãy ngươi cũng thấy đó, lúc ấy ta thật sự không có biện pháp rồi.



- Không có biện pháp thì hãy cùng cô ta liều mạng! Dù thế nào cũng không thể như vậy… Không thể được a.



- Tiểu nãi nãi của ta ơi, đừng làm loạn xem, ta hiện tại đang đau hết đầu rồi.



Đường Phong buồn khổ không dứt:



- nữ nhân kia còn nói muốn tra tấn ta tới nơi tới chốn, quả thật với thân phận nha hoàn thiếp thân Bảo chủ đại nhân, cô ta muốn tra tấn ta thật dễ như trở bàn tay, hơn nữa cô ta lại là một cao thủ Thiên giai. Mà khoan đã ta cùng nàng nhiều lần làm loạn thế, mà vẫn chưa biết tên nàng ta.



- Phong ca ca ngươi hỏi thăm rõ ràng thế muốn làm gì?



Linh Khiếp Nhan hỏi thăm dò.



- Không có muốn làm gì, ta chính là…



- Không cần phải nói, giải thích chính là che giấu, che dấu chính là cố ý thêu dệt, không để ý tới ngươi nữa!



Nói xong, nháy mắt Linh Khiếp Nhan sẽ không có động tĩnh nữa, mặc cho Đường Phong kêu gào thế nào cũng không để ý tới hắn nữa, Đường Phong cười khổ không dứt, tiểu nãi nãi này lúc thì bình thường, nhưng đôi khi tính tình như trẻ con, không cần dụ dỗ nàng, qua một thời gian ngắn rồi nàng sẽ tự hết giận.



-o0o-