Vô Thường
Chương 326 : Tuyết tủy
Ngày đăng: 21:41 21/04/20
May mà, trước khi thần trí biến mất, Đường Phong còn nhớ rõ vận chuyển bí khí thuật, dù sao chính mình hiện tại đã rơi vào trong biển rồi, nếu như không có bế khí thuật chống đỡ, nói không chừng chính mình sẽ bị chết đuối.
Cảm giác nóng bỏng trong người để Đường Phong theo bản năng không ngừng lặn xuống bên dưới, bởi vì càng lặn xuống sâu hơn nước biển càng lạnh lẽo, dọc theo con đường bơi qua không ngừng có bọt khí kích cỡ không đồng nhất, phốc phốc phốc bốc lên trên.
Cũng không biết trải qua bao lâu, phía trước Đường Phong đột nhiên xuất hiện một ít khối băng bày biện ra bộ dáng tinh thể hình lục lăng, không phải là một khối mà là vô số khối, vô số khối băng hợp thành một viên cầu đường kính đại khái chỉ có trên dưới hai thước, thứ bên trong viên cầu tản mát ra một cỗ cảm giác lạnh lẽo cực kỳ hấp dẫn Đường Phong.
Phảng phất giống như con mèo bị mùi thơm hấp dẫn, Đường Phong đưa tay ôm lấy một viên cầu kích cỡ không lớn lắm. Tức thì vang lên thanh âm rắc rắc, khối băng bị Đường Phong ôm vào người cư nhiên bị hòa tan cực nhanh với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nếu như Tạ Tuyết Thần có mặt tại nơi này mà nói, khẳng định sẽ bị hành động của Đường Phong chọc tới phun máu tươi.
Bởi vì những khối băng hình lục lăng này không phải vật bình thường, mà là thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý, tuyết tủy hàn băng, năm đó khi hắn tới địa phương này gặp phải chuyện tình không đến nỗi khoa trương giống như Đường Phong, bởi vì hắn không hề phát hiện ra quang cầu chói sáng kia, đồng thời vẫn giữ được ý thức thanh tỉnh thăm dò tới tận nơi này.
Lấy năng lực của hắn lúc đó, cũng chỉ có thể mang theo một khối tuyết tủy hàn băng ra ngoài, nhiều hơn nữa căn bản không được, tuy rằng hắn cũng phát đoán ra được bên trong viên cầu này khẳng định có thứ gì đó vô cùng trân quý, nhưng cũng không thể làm được gì hơn.
Tuyết tủy hàn băng là vật chí âm chí hàn, Tạ Tuyết Thần mang theo một khối tuyết tủy hàn băng ra ngoài, lại phối hợp vói một số dược liệu khác luyện chế thành một loại độc dược, chính loại độc dược này đã giúp hắn thành công khống chế được rất nhiều cao thủ trong Đại Tuyết Cung.
Mà lúc này đây, Không Dư Hận nhận được chỉ thị, cũng đang định tới nơi này tìm kiếm tuyết tủy hàn băng, chỉ bất quá Không Dư Hận hơi có chút không bằng được Tạ Tuyết Thần trước kia, cũng không biết lấy năng lực của hắn có thể mang được tuyết tủy hàn băng ra ngoài hay không, bất quá chuyện này đã không còn quan trọng nữa rồi. Nhiệt độ từ trong cơ thể Đường Phong phát ra ngoài ngay cả tuyết tủy hàn băng chí âm chí hàn cũng không thể chống đối được, giống như khối băng bình thường gặp phải hỏa diễm, nhanh chóng bị hòa tan, đây là chuyện căn bản không có khả năng xảy ra, cho dù tuyết tủy hàn băng bị đặt trong lò quay cũng rất khó có thể hòa tan, mà nhiệt độ của Đường Phong lúc này so với lò lửa còn cao hơn rất nhiều.
Thích ý, Đường Phong hiện tại chỉ có một cảm giác như vậy, toàn thân nằm trong vô số tuyết tủy hàn băng không chút sứt mẻ, giống như hoàn toàn tử vong, không có hô hấp, thậm chí ngay cả tiếng tim đập cũng phải rất lâu mới truyền tới một lần.
Thời gian phảng phất giống như tĩnh lại, cho dù Linh Khiếp Nhan tại cương tâm kêu gọi Đường Phong như thế nào, Đường Phong cũng không hề có bất cứ đáp lại nào.
Không bao lâu sau, tuyết tủy hàn băng ngưng tụ thành hình viên cầu đã bị tan rã hơn phân nửa, cùng lúc đó, mặt nước trên đỉnh đầu Đường Phong rốt cuộc truyền tới một âm thanh ào khác.
Phi Tiểu Nhã rốt cuộc cũng rơi xuống, trên đường rơi xuống vừa rồi nàng bị vô số giọt mưa nham thạch nóng bỏng dừng lại không ít thời gian, cho tới bây giờ mới đuổi theo kịp.
Lúc rơi vào trong nước, Phi Tiểu Nhã không kìm lòng được rùng mình một cái, vận chuyển cương khí chống đối lại hàn khí lạnh lẽo thấu xương, quay đầu nhìn thoáng qua bốn phía, nhưng không hề phát hiện ra tung tích của Đường Phong.
Không có ngoại lệ, chính là toàn thân Đường Phong bị biến thành khối băng, vĩnh viên chìm sâu dưới đáy biển.
Hơn nữa, trong nháy mắt khi tuyết tủy lộ ra toàn bộ, băng kình chí thuần chí hàn phụ cận cũng sẽ lập tức hội tụ về phía tuyết tủy, băng linh khí bắt đầu khởi động, kéo theo nước biển cuồn cuộn, Phi Tiểu Nhã thậm chí cảm giác thân thể của chính mình có chút bất ổn, bị dòng lưu động khổng lồ kéo đi, mạnh mẽ ập về phía Đường Phong.
Loại lực lượng lưu động do dòng chảy nước biển này tạo thành cũng không phải quá mức mạnh mẽ, Phi Tiểu Nhã tự nhiên không thực sự bị ảnh hưởng, chỉ cần vận chuyển công pháp là có thể ổn định được cơ thể chính mình, thất kinh nhìn Đường Phong, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.
Một cánh tay của Đường Phong đã trực tiếp tiếp xúc với tuyết tủy rồi.
Thế nhưng, ngoài sức tưởng tượng của Đường Phong, Đường Phong không hề bị đông lạnh thành khối băng như tưởng tượng, ngược lại tuyết tủy kia lại chậm rãi biến mất, cùng lúc đó, vị trí cánh tay Đường Phong và tuyết tủy tiếp xúc với nhau đã trở nên trong suốt sáng bóng, tỏa quang mang u lam quỷ dị.
Tuyết tủy biến mất càng nhiều, vị trí trở nên u lam trên cánh tay Đường Phong càng rộng.
Là đang hấp thu sao? Phi Tiểu Nhã hầu như đã không thể lý giải được tất cả mọi chuyện chính mình nhìn thấy tận mắt, hắn làm sao lại không bị tuyết tủy ảnh hưởng, ngược lại còn hấp thu?
Không bao lâu sau, tuyết tủy liền biến mất không còn một mảnh, ngược lại toàn thân Đường Phong đều trở thành màu băng lam.
Hắn lúc này hình như rất khó chịu, mày kiếm nhíu chặt, giống như chữ xuyên, khuôn mặt một lần nữa vặn vẹo, toàn thân ở trong nước càng không ngừng cuộn tròn.
Bỗng nhiên hắn ngừng động tác, đứng giữa nước biển, ngửa đầu rống giận một tiếng, nước biển trầm trọng dày đặc bị tiếng rống giận này ảnh hưởng, trên đỉnh đầu của hắn cấp tốc xuất hiện một dòng xoáy thật lớn, một đạo cột nước màu băng lam vọt mạnh tới.
Sau khi rống giận xong, Đường Phong đột nhiên phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, toàn thân trong nước biển không ngừng trồi lên lặn xuống, màu sắc bên ngoài cơ thể cũng biến hóa vô cùng, khi thì toàn bộ thân thể đỏ đậm như con cua bị chưng chín, khi thì toàn bộ thân thể biến thành màu băng lam như nước biển.
Phi Tiểu Nhã có thể cảm thụ được, trên người Đường Phong lúc này bắt đầu khởi động hai cỗ kình khí vô cùng tinh khiết, một loại là hỏa kình, một loại là băng kình, hai loại lực lượng kình khí ngang nhau, ai cũng không kém ai, lấy thân thể của Đường Phong làm chiến trường, hai bên giao đấu không ngừng nghỉ.
Băng kình còn có thể lý giải được, dù sao tiểu tặc này vừa mới hấp thu tuyết tủy vào trong cơ thể, thế nhưng hỏa kình thì sao? Hỏa kình có lực lượng giao phong ngang băng với tuyết tủy, rốt cuộc tới từ nơi nào?