Vô Thường
Chương 420 : Lẻn vào (thượng,ha)
Ngày đăng: 21:42 21/04/20
Mà môn phái như Thiên Tú cùng Cự Kiếm môn, trước mặt quái vật lớn như Đại Tuyết cung thì cảm thấy có chút hơi buồn cười.
Đường Phong rõ ràng phát giác được thần sắc của Nhị trưởng lão cũng trở nên kích động, Nhị trưởng lão đứng bên thành xe, nhìn qua Đại Tuyết Cung, mặt tràn đầy vẻ cung kính cùng ước mơ, lẩm bẩm nói:
- Mặc kệ đến bao nhiêu lần, mỗi lần chứng kiến đều cảm thấy rung động như vậy!
Ở đây người có thực lực mạnh nhất là Nhị trưởng lão Khổng Khánh Ngư, Địa giai thượng phẩm, ngay cả hắn cũng như vậy, đừng nói chi đến những hộ vệ cùng xa phu kia, vẻ mặt nhìn về ngọn núi cao ngất ngưỡng trước mắt, thần sắc kích động, cứ như nhìn thấy nhà của mình vậy.
Bất quá nói lại thì, Lý Đường đế quốc tam đại thế lực, không người nào không muốn gia nhập, nhưng tam đại thế lực này tuyển người cực kỳ hà khắc, tư chất không tốt đừng mong gia nhập. Đại trưởng lão cũng vì tấn chức Thiên giai, mới được mời chào tiến vào Đại Tuyết Cung, làm một trưởng lão không có thực quyền gì.
Thiên giai a, đặt ở một số tiểu môn phái, hoàn toàn có thể làm tông chủ một tông, Bạch Tố Y đến giờ cũng chỉ là Thiên giai hạ phẩm thôi, đã là Thiên Tú tông tông chủ. Nhưng là ở Đại Tuyết Cung, người như vậy lại chỉ có thể quản lý những việc vặt vãnh..
Lòng mọi người rung động một hồi, sau đó lại tiếp đi tục về phía trước, qua khoảng nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến được trước Đại Tuyết Cung.
Cửa cung có một loạt đệ tử đứng gác, thấy đoàn xe đi tới ánh mắt khẽ đảo một vòng, Đường Phong biết rõ đám người kia là đệ tử Thiên Khiển tông thuộc tam tông lưỡng lâu của Đại Tuyết Cung.
Thiên Khiển tông, phụ trách công tác phòng hộ cho cả Đại Tuyết Cung, trong tông mặc dù cao thủ đỉnh cấp không nhiều lắm, nhưng thế lực lại to lớn không thể xem thường, chỉ mấy đệ tử giữ cửa mỗi người đều đã có Địa giai thực lực.
Nhị trưởng lão thu hồi lại thần sắc hồi tưởng, từ trên xe nhảy xuống ôm quyền nói:
- Tại hạ là Nhị trưởng lão của Khổng gia Định Khang thành, dẫn đoàn xe vận chuyển vật tư đến đây.
Hơn mười đệ tử của Thiên Khiển tông cũng không có trả lời, phân ra bốn năm người, đến kiểm tra đoàn xe ngựa một phen, sau đó lại quay về, đến tận lúc này, một đệ tử Thiên Khiển tông trong đó mới vung tay lên nói:
- Đi theo ta.
- Làm phiền.
Đường Phong đến giờ mới hiểu được, người này vì sao vừa thấy mình đã muốn hạ độc thủ.
Bởi vì mình không có thẻ bài, việc này thật khiến người ta khó lòng phòng bị, mỗi một đệ tử Đại Tuyết Cung đều có thẻ bài của mình, dùng biểu trưng cho địa vị thân phận cùng thực lực.
Những cao thủ tuy rằng cũng có thẻ bài của mình, nhưng bọn hắn căn bản khinh thường đeo. Cho nên Đường Phong mới không biết được điều này từ trí nhớ của bọn người Phương Kinh Thanh.
Tuy vừa rồi cũng đụng phải không ít đệ tử Đại Tuyết Cung kiểm tra, nhưng những đệ tử Đại Tuyết Cung kia cũng chẳng muốn gây khó dễ cho một tên Luyện Cương thất phẩm, nhưng tên gọi là La Vân này có chút bất đồng, bản tính của hắn có chút tà ác, tại loại địa phương sát cơ bộc phát như Đại Tuyết Cung sinh hoạt mấy năm nay, khiến tính cách của hắn càng trở nên tà khí hơn rất nhiều, hiếm lắm mới đụng phải một tên Luyện Cương thất phẩm đương nhiên phải khi dễ một phen rồi.
Cho dù giết nhầm cũng không sao, ai bảo người này không mang theo thẻ bài.
La Vân, giờ chính là tên mới của Đường Phong, là đệ tử thuộc vào tầng chót nhất của Đại Tuyết Cung, những người giống như La Vân, tại cả Đại Tuyết Cung này chiếm hơn một nửa số lượng, bọn hắn chẳng những phải tu luyện để trở nên mạnh mẽ, còn phải đảm nhiệm một số việc lặt vặt của Đại Tuyết Cung, ví như tên La Vân này phải phụ việc ở nhà bếp bên kia, chỉ đến khi nào thực lực của bọn hắn tăng lên hoặc có biểu hiện không tầm thường, mới có thể thoát khỏi thân phận tạp dịch.
Trong Đại Tuyết Cung đương nhiên sẽ có người phụ trách khảo hạch với những đệ tử tầng chót này, mỗi nửa năm một lần, nếu thông qua khảo hạch, có thể tấn chức một bậc, đến lúc đó có thể trở thành một tồn tại cao hơn, không cần phải làm một ít chuyện thất loạn bát tao này nữa, chỉ cần an tâm tu luyện là được.
Bất quá thân phận hiện này của mình là phụ việc trong phòng bếp, thật sự khiến Đường Phong có chút mừng rỡ, dù sao mỗi người đều phải ăn cơm, nói cách khác, Đường Phong hoàn toàn có thể hạ độc vào cơm canh, hoặc là đem giải dược giải trừ Tuyết Tủy Hàn Băng độc cho vào cơm canh, cứu ra những cao thủ kia.
Đường Phong thầm toan tính một phen, vốn tưởng rằng làm việc tại phòng bếp, muốn hạ độc giết tâm phúc của Tạ Tuyết Thần, hay là giải cứu cho những cao thủ bị trúng độc quả thực dễ như trở bàn tay. Đệ tử Đường Môn hạ độc không người nào có thể kháng cự, dù không giết được những Thiên giai cao thủ kia, cũng sẽ khiến bọn hắn khổ sở một phen, thiếu khuyết duy nhất chỉ là thủ đoạn hạ độc thôi.
Dù sao một Thiên giai cao thủ sao lại dễ dàng trúng độc như vậy, bọn hắn cũng không phải là người ngu.
Nhưng sau khi Đường Phong cẩn thận tra xét trí nhớ của La Vân, lòng lại chìm xuống đáy cốc. Hắn phát hiện mình căn bản không có cơ hội đem độc dược, giải dược bỏ vào cơm canh.
Đại Tuyết Cung khổng lồ như vậy, sao lại chỉ có một phòng bếp? Phòng bếp chỗ La Vân kia chẳng qua chỉ là nơi nấu ăn cho những đệ tử bình thường mà thôi, được phòng bếp kia cung cấp đồ ăn, tối đa cũng chỉ là cấp chấp sự, một số nhân vật như cấp trưởng lão, đều có phòng bếp cùng đầu bếp của riêng mình, để chế biến cơm canh cho hợp với khẩu vị của bọn hắn.
Ý thức được điểm này, Đường Phong mới phát hiện suy nghĩ của mình thật quá mức đơn giản.
Bất quá giờ cũng đã qua được cửa thứ nhất rồi, mình lấy thân phận của La Vân sinh hoạt tại Đại Tuyết Cung, chỉ cần tìm cơ hội tiến vào Phi Tuyết lâu, gặp hai vị lâu chủ kia là được.