Vô Thường
Chương 452 : Thu chút tiền lãi
Ngày đăng: 21:42 21/04/20
- Có đại sự gì không ổn, không thấy ta và các trưởng lão đang nghị sự hay sao?
Người đệ tử này tranh thủ thời gian quỳ xuống, run rẩy nói:
- Bẩm môn chủ, bên người có một tên tặc tử, thủ đoạn rất cao minh, đã đả thương rất nhiều sư huynh đệ chúng ta.
- Tặc tử gì mà lớn mật như thế!
Liễu Trần Phong chỉ cảm thấy hôm nay đi ra ngoài đã giẫm phải cứt chó, chuyện không hài lòng một chuyện tiếp một chuyện, làm cho hắn phiền não trong lòng.
- Đệ tử không biết, xem bộ dáng chỉ một thiếu niên không đến hai mươi, nhưng một thân công phu phi thường lợi hại.
Đệ tử kia đáp.
- Thiếu niên?
Sắc mặt Liễu Trần Phong âm trầm, hiện tại Nhất Đao Môn đang chuẩn bị hôn sự, trong môn phi thường náo nhiệt, hai ngày nay môn phái tới chúc mừng không ít, nếu Nhất Đao Môn ngay cả một thiếu niên mà cũng giải quyết không được, chẳng phải làm chuyện cười cho thiên hạ hay sao.
Một Thiên giai hạ phẩm trưởng lão đứng lên nói:
- Lão phu đi xem, môn chủ vẫn nên xử lý ở lại đây thương nghị chuyện vừa rồi a.
- Ân, làm phiền Tứ trưởng lão rồi.
Liễu Trần Phong cũng không đem thiếu niên kia để trong lòng, không đến hai mươi tuổi, có thể có bao nhiêu lợi hại chứ?
Chỗ cửa chính Nhất Đao Môn, giờ phút này có ngổn ngang la liệt người nằm đầy đất, không có người chết, chỉ có điểu tất cả đều trọng thương, nói cho cùng Đường Phong lần này đến chủ yếu là mang Mạc Lưu Tô và các đệ tử Thiên Tú đi, đánh ra uy phong của Thiên Tú, chỉ cần người khác không làm quá ác, Đường Phong cũng sẽ không giết người, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Mạc Lưu Tô phải bình an vô sự, nếu Mạc Lưu Tô gặp phải tao ngộ ngoài ý muốn, Đường Phong không ngại tàn sát Nhất Đao Môn.
Từ cửa chính đi vào, Đường Phong mới đi được một đoạn ngắn không đến mười bước, cũng đã xử lý được ba mươi tên đệ tử Nhất Đao Môn, đối với những câu hỏi của đám đệ tử Nhất Đao Môn đều mặc kệ, hắn đánh trước rồi nói sau.
Ba trong năm người đệ tử Thiên Tú bị trọng thương, Đường Phong tự nhiên muốn thu chút tiền lãi từ Nhất Đao Môn, lấy hơn ba mươi tên đệ tử Nhất Đao Môn làm gương cho đám đệ tử khác.
Tiếng động khi giao đấu cùng tiếng kêu la thảm thiết kinh động rất nhiều đệ tử Nhất Đao Môn, đây vốn là địa bàn của người ta, làm sao để cho cho người khác làm càn được? Bất đồng với hơn ba mươi tên đệ tử bị đánh nằm trên mặt đất, đám đệ tử mới này thực lực coi như không tệ.
Bởi vì tay củaTứ trưởng lão, hiện giờ có hình dạng gì? Năm ngón tay vặn vẹo vạn phần, ngón trỏ dính vào mu bàn tay, ngón giữa lõm vào lòng bàn tay, ngón cái gãy thành ba đoạn, bàn tay có hình thù rất quỷ dị, cái gọi là tay đứt ruột xót, dưới đau nhức kịch liệt tay của Tứ trưởng lão run rẩy không ngừng, giống như chân gà bị ôn dịch, mồ hôi trên trán tụ thành từng hạt châu lớn tích tích rơi xuống mặt đất.
Tứ trưởng lão lại chịu thiệt? Tuy đệ tử Nhất Đao Môn tuy không nhìn ra Đường Phong động thủ như thế nào, nhưng kết quả thì bọn họ lại thấy rất rõ ràng.
Điều này sao có thể? Có thể đánh một cánh tay của Thiên giai hạ phẩm cao thủ thành trọng thương như vậy, tiểu tử này rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới gì?
Bọn họ giật mình thì trưởng lão của bọn họ thì khiếp sợ, tục ngữ nói: trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, nhưng bây giờ thì ngược lại, người trong nhà rõ ràng hơn.
Người khác không biết uy lực một quyền của Đường Phong, nhưng Tứ trưởng lão là người trực tiếp trải qua nên tinh tường vạn phần. Một quyền kia không có sử dụng cương khí, rõ ràng chỉ là man lực của bản thân.
Trảo của chính mình tuy không so được với đao pháp, nhưng cũng phải đánh để dò xét, đối phương chỉ sử dụng một quyền liền phá giải được cương khí của mình, đánh trọng thương tay phải của mình, mà bản thân của hắn, vẫn như cũ không có việc gì.
Tiểu tử này thật sự chỉ đạt tới Địa giai thượng phẩm? Tứ trưởng lão cảm thấy hôm nay mình gặp quỷ rồi.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Tứ trưởng lão không dám vô lễ, hắn muốn tìm hiểu rõ thân phận và ý đồ của tiểu tử này, tiểu tử này lợi hại như thế cũng không vô duyên vô cớ chạy đến Nhất Đao Môn tìm phiền toái.
- Ngươi đến Nhất Đao Môn muốn làm cái gì?
Đường Phong cuối đầu nhìn nhìn nắm đấm của mình, phảng phất như có chút không hài lòng với một kích vừa rồi, nghe xong lời Tứ trưởng lão nói, lúc này mới ngẩng đầu lạnh lùng nhìn hắn, mở miệng nói:
- Thu tiền lãi xong rồi, hiện tại đã nên làm chính sự.
Nhìn lướt qua đám người vây xem, Đường Phong cao giọng nói:
- Thiên Tú Đường Phong, phụng lệnh của tông chủ, đến đây mang Mạc Lưu Tô sư tỷ và các vị sư thúc trở về, nhận được ưu ái của Nhất Đao Môn các vị, lưu sư tỷ của ta tạm cư ở đây mấy ngày, Đường Phong vô cùng cảm kích.
Lời vừa nói ra, chúng đệ tử Nhất Đao Môn lập tức sợ hãi, những đệ tử các phải đến chúc mừng lập tức lui về phía sau, cố gắng kéo xa khoảng cách giữa mình và Đường Phong, giống như trên người Đường Phong đang mang bệnh ôn dịch.
Nếu như chưa có ai nghe qua tên tuổi của Huyết Ma Đường Phong, người này chắc chắn sẽ bị chê cười là ngu ngốc.
Gần hai năm trước, Thiên Tú có một nam đệ tử ngang trời xuất thế, dùng sức một mình đánh chết 2500 người Cự Kiếm Môn, bên Dạ Vũ hồ, máu chảy thành sông, thây chất thành núi, giống như Tu La Địa Ngục.