Vô Thường

Chương 466 : Ta không phải người tùy tiện

Ngày đăng: 21:43 21/04/20


Ngược lại nam nhân kia, đang ở một bên đánh giá Đường Phong, thầm nhũ:



- Tiểu tử này ở đâu ra, tại sao lại tuấn tú hơn ta thế này, điều này không được, không thể để hắn và sư muội tiếp xúc với nhau, vạn nhất bị đào góc tường thì chết.



Lập tức, nam tử này nghiêm mặt mở miệng hỏi:



- Xin hỏi bằng hữu la ai? Đến Bạch Đế thành làm gì?



Đường Phong sửa sang lại quần áo, mở miệng nói:



- Tệ nhân là Đường Phong của Thiên Tú tông, đến Bạch Đế thành tìm một cố nhân, mong hai vị thông báo dùm cho.



Trên đường tới đây, Đường Phong suy nghĩ mình có nên cải biến dung mạo hay không, dùng thân phận của người khác để vào Bạch Đế thành, dù sao cái tên Huyết Ma Đường Phong mang tiếng xấu quá nhiều, nhưng nghĩ lại, lần này mình đến đây là để tìm Lại tỷ, dùng tên tuổi người khác thì làm được gì? Hắn dứt khoát sử dụng tên tuổi của mình.



- Đường Phong?



Vừa nói cái tên này ra, hai người kia đều động dung, dị quang trong mắt nữ tử kia lóe lên liên tục, tiến về phía trước một bước, nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới, nói:



- Ngươi chính là Huyết Ma Đường Phong không việc ác gì không làm trong truyền thuyết phải không?



Tuy nàng nói thế, nhưng nàng không biểu lộ nửa điểm sợ hãi.



Nam tử kia như lâm đại địch, vào thời khắc mấu chốt dùng khuỷu tay của mình thúc vào người sư muội, kéo sư muội về phía sau, giống như gà mẹ che chở cho đàn con, nhỏ giọng nói:



- Sư muội nên đến gần hắn, hắn là đại ma đầu đấy.



Đường Phong cười khổ không thôi, thực lực hai người nay không cao, đại khái tầm Huyền giai trung phẩm, với tuổi như thế mà đã tu luyện đến cảnh giới này thiên phú của họ rất cao rồi, nhưng nội tình của Bạch Đế thành hùng hậu hơn các thế lực và tông môn rất nhiều. Nhưng hai Huyền giai trước mặt này, Đường Phong không để vào trong mắt, nếu hắn muốn động thủ, tùy tiện một chiêu cũng có thể giết bọn họ.



Tuy nói Đường Phong sớm đã chuẩn bị tâm lý, biết rõ tin tức về Huyết Ma Đường Phong đã truyền đến Bạch Đế thành, nhưng từ phản ứng của nam tử trước mặt này, hắn cũng có chút bất đắc dĩ, mở miệng nói:



- Tại sao lại gọi ta là ma đầu?



Nam tử kia hừ lạnh một tiếng:



- Nghe đồn ngươi khi nam bá nữ, ỷ thế hiếp người, lấy mạnh hiếp yếu, giết người như rạ, động một chút là muốn diệt cả nhà người ta, còn làm mưa làm gió trong Thiên Tú trong, ức hiếp nữ tử trong tông môn, ỷ vào mình lớn lên tuấn tú đẹp trai, đi đâu cũng câu dẫn nữ tử khuê các, đùa bỡn xong liền rủ bỏ trách nhiệm, xú danh của dâm tặc ngươi sớm đã lưu truyền hậu thế, quả nhiên là tai họa, sư muội ngươi lui ra phía sau. Xem ta giáo huấn hắn cho ngươi xem!"



Nam tử này nói ra, hoàn toàn giống như những lời đồn mà hắn đã nghe được, nhưng hắn nói những lời này, ý đồ muốn hất nước bẩn vào người Đường Phong, nhằm làm cho sư muội đề phòng và tránh xa tên tiểu bạch kiểm tuấn tú trước mặt này.



Hắn vừa nói, vừa rút bội kiếm của mình ra, cầm kiếm trong tay, khí thế cũng sinh ra biến hóa chút ít, lại phối hợp với diện mạo không tầm thường, rất đúng kiểu công tử tuấn tú nho nhã nhẹ nhàng.



Hắn chẳng ngờ, cử động của hắn hoàn toàn không lọt được vào mắt của vị sư muội này, vừa chuẩn bị tư thế xong, ót của hắn đã bị gõ một cái.



Nam tử này hét lên một tiếng, khí thế tích góp từng tí một lập tức tan thành mây khói, hắn xoa đầu, mặt mũi tràn đầy ủy khuất nhìn vị sư muội của mình, vẻ mặt đáng thương hỏi thăm:



- Tại sao lại đánh ta?



- Ngươi không tận mắt thấy hắn làm xằng làm bậy, thì làm sao biết hắn là ma đầu, lời đồn của ngoại giới mà ngươi cũng tin à, nếu thế thì ngươi chẳng khác gì tiểu hài tử ba tuổi.




Đường Phong khẽ gật đầu, hắn giờ mới hiểu được, sở dĩ Bạch Tùng Tùng không sợ mình, là vì tin tưởng vào ánh mắt của Bạch Tiểu Lại.



Hai người rãnh rỗi hàn huyên một hồi, Bạch Tùng Tùng không dám nói chuyện về Bạch Tiểu Lại, chỉ nói về những tình huống hiện tại của Bạch Đế thành, nhưng ý tứ trong đó làm cho Đường Phong có cảm giác không mấy lạc quan.



Ngũ đại gia tộc của Bạch Đế thành, từ khi tiền nhiệm thành chủ mất đi, là do Bạch Nguyệt Dung đảm nhiệm chức vị thành chủ, nhưng nàng dù sao cũng là nữ tử, không phải Bạch Đế thành không có tiền lệ nữ tử đảm nhiệm chức vị thành chủ, chỉ là tiền nhiệm thành chủ chỉ có hai người con gái, một là Bạch Nguyệt Dung, một còn lại là Bạch Tiểu Lại.



Bạch Nguyệt Dung bởi vì đủ loại nguyên nhân, đời này kiếp này sẽ không lập gia đình, cho nên khi nàng thoái vị, Bạch Tiểu Lại sẽ trở thành thành chủ.



Bạch Tiểu Lại hiện giờ đang tuổi xuân thì, thực lực xuất chúng, thiên tư đệ nhất, nếu ai có thể cưới nàng, thì Bạch Đế thành chính là đồ cưới.



Cho nên trong Bạch Đế thành trừ Bạch gia, ánh mắt tứ đại gia tộc còn lại đều nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Lại, những thanh niên trẻ tuổi tuấn kiệt trong tứ đại gia tộc, bất luận dùng cách gì, tự nguyện hay ép buộc, cũng phải chiếm Bạch Tiểu Lại làm của riêng, bởi vì chỉ cần chiếm được Bạch Tiểu Lại, chẳng khác nào có được Bạch Đế thành.



Trong hai năm qua, chuyện giữa Bạch Tiểu Lại và Đường Phong đã lưu truyền rộng rãi trong Bạch Đế thành, cái tên Đường Phong ở trong Bạch Đế thành là một cấm kị, tứ đại gia tộc hận không thể đem hắn bóp chết, con đường mà hắn đi có rất nhiều người cản trở.



Nhưng Bạch Đế thành tốt xấu gì cũng là thế lực lớn nhất Lý Đường, cho dù rất nhiều người thống hận Đường Phong, cũng không thể ra mặt làm khó một hậu sinh vãn bối, cho nên hai năm qua Đường Phong cũng không gặp người của Bạch Đế thành đến gây phiến toái cho hắn.



Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bạch Tùng Tùng lại bảo sư huynh phải lén lút đem tin tức hắn xuất hiện báo cho Bạch Tiểu Lại, bởi vì một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, Đường Phong sẽ khó sống.



Suy nghĩ cẩn thận đầu đuôi câu chuyện, Đường Phong tranh thủ thời gian nói cảm tạ Bạch Tùng Tùng, hôm nay ra ngoài gặp quý nhân, đúng như lời Bạch Tùng Tùng nói, nếu không phải là ngày hai người canh gác, đổi lại là người của gia tộc khác đứng ở chỗ này, lúc đó Đường Phong chẳng khác nào tự chiu đầu vào lưới.



Nửa canh giờ qua đi, Bạch Tử Nho đầu mồ hôi chạy trở về, bởi vì Bạch Đế thành thật sự quá lớn.



- Thế nào rồi?



Bạch Tùng Tùng mở miệng hỏi.



Bạch Tử Nho nhìn thoáng quá Đường Phong, thở dài nói:



- Thành chủ đang ở cùng Tiểu Lại sư thúc, ta không dám vào.



Bạch Tùng Tùng có chút tiếc hận nhìn Đường Phong, tuy nàng cũng biết quan hệ của Đường Phong và Bạch Tiểu Lại còn nhiều ngang trái, muốn được ở cùng một chỗ rất khó khăn, không nghĩ tới lén lút gặp mặt một lần cũng không thành, không khỏi mở miệng an ủi:



- Ba tháng trước khi Tiểu Lại sư thúc xuất quan, tâm tình rất không tốt, chỉ sợ thành chủ đại nhân đang trấn an nàng. Hay là Đường công tử trở về trước đi,



Đường Phong ngẩng đầu nhìn vào Bạch Đế thành, lại nhìn Bạch Tùng Tùng, nói:



- Nếu ta cố ý muốn vào, chuyện gì sẽ xảy ra?



Gương mặt Bạch Tùng Tùng biến đổi, tranh thủ thời gian nói:



- Đường công tử không được lỗ mãng, tự tiện xông vào sẽ bị giết chết, nếu người ta không biết thân phận của ngươi thì không sao, nếu người ta biết thân phận của ngươi, Tiểu Lại sư thúc nhất định sẽ rất thương tâm, xin Đường công tử suy nghĩ lại.



Bạch Tử Nho cũng nói:



- Bạch Đế thành không ai có thể nói vào là vào.