Vô Thường

Chương 468 : Hàn hàng trần

Ngày đăng: 21:43 21/04/20


- Hiện tại hắn là Huyết Ma, là một đại ma đầu, hắn dám hiện thân ở Bạch Đế thành, nhất định chết không chỗ chôn! Nếu hắn thật sự dám đến, ta rất bội phục đảm lượng của hắn.



- Hắn sẽ đến!



Khéo miệng Bạch Tiểu Lại nở nụ cười.



- Ta cá hắn sẽ không đến.



Bạch Nguyệt Dung nói:



- Nghe nói hắn và cung chủ Đại Tuyết Cung Phi Tiếu Nhã có tình cảm thâm hậu, nói không chừng hắn đã sớm quên ngươi, thiếu niên cuồng ngôn, ước hẹn hai năm, chỉ là thuận miệng nói ra.



- Hắn ưu tú như vậy, bên người có nhiều nữ nhân vây quanh có gì là kỳ quái chứ.



Bạch Tiểu Lại không chút phật lòng.



- Ngươi tội gì phải làm khổ chính mình? Trong Bạch Đế thành có rất nhiều tuổi trẻ tuấn kiệt cho ngươi lựa chọn, còn quan tâm đến tên tiểu tử xuất thân thấp kém đó làm gì?



- Trong lòng ta, hắn chính là trời!



Bạch Tiểu Lại ôn nhu cười nói.



- Nói không chừng, hắn đang trên đường tới tìm ta.



- Si mê bất ngộ!



Bạch Nguyệt Dung thở dài một tiếng, phất tay áo rời đi.



Không thể không nói, người yêu nhau đều có cảm ứng với nhau, Bạch Tiểu Lại chỉ thuận miệng nói, nhưng không ngờ Đường Phong đang trên đường đến thật, chẳng nhưng ở trên đường, hơn nữa đã ở bên ngoài Bạch Đế thành.



Ở trên đỉnh núi chờ đến lúc nửa đêm, Đường Phong mới theo dây thừng hạ xuống vách núi, sau khi hạ xuống đất, phát hiện không có trạm gác ngầm, lúc này mới yên lòng.



Nếu như có người phát hiện, Đường Phong sẽ trở thành chim trong lồng, cá trong chậu, chạy không thoát.



Ngẩng đầu nhìn lên, thấy một tòa kiến trúc to lớn rất bắt mắt in bóng dưới trăng, Đường Phong đi thẳng về phía tòa kiến trúc đó.



Mới đi được hai dặm, trên đường tuyết xuất hiện hai thân ảnh đi đến, Đường Phong sớm đã phát hiện bọn họ, tự nhiên biết rõ bọn họ là ai.



Bạch Tùng Tùng nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới, kinh ngạc nói:



- Ngươi thật sự dám đến.



Bạch Tử Nho giật mình không thôi:



- Ngươi làm sao từ trên vách núi đó xuống được đây?



- Dùng sợi dây thừng.



Đường Phong giải thích.



- Ngươi đã chuẩn bị từ sớm rồi à.
Lần cầu hôn này rất trọng đại, không phải do Hàn thiếu gia không cẩn thận, xem ra hôm nay mang nữ nhân này trở về không cách nào động đến, động nữ nhân này cũng không sao, vạn nhất tính tình nàng cương liệt, trực tiếp tự vẫn, ảnh hưởng không tốt đến thanh danh của mình, chuyển tròng mắt ngẩm lại, Hàn thiếu gia đã có chủ ý.



Mình không thể động, vậy thì tiện nghi cho người khác. Bên cạnh mình có không ít người, cũng không cần quan tâm đến một nữ nhân như vậy, gã sai vặt này nhìn mình bằng ánh mắt xem thường, ta ngược lại muốn nhìn, nếu hắn làm ra loại chuyện gièm pha này, có dám nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường hay không.



Hạ quyết tâm, Hàn thiếu gia nhịn không được cười mỉm, đêm nay sẽ là một đêm đặc sắc.



Trên nửa đường, Hàn thiếu gia cùng lão già kia cũng tách ra, Đường Phong cùng Bạch Tùng Tùng tự nhiên phải đi theo Hàn thiếu gia.



Bị một thị nữ dẫn vào một gian phòng, cửa bị đóng lại, trong phòng chỉ còn một mình Đường Phong cùng Bạch Tùng Tùng.



Dưới ánh nến lờ mờ, Bạch Tùng Tùng nhịn không được thở ra một hơi, ánh mắt nhìn Đường Phong tràn đầy ái náy nói:



- Đường công tử, là ta liên lụy ngươi rồi.



- Không, là ta liên lụy ngươi mới đứng.



Đường Phong khoát tay, hắn biết rõ tất cả là do mình gây ra, không trách được người khác, dù sao khi tên Hàn thiếu gia nhìn bộ ngực của Bạch Tùng Tùng bị hắn nhìn thấy, đành phải thay đổi chủ đề hỏi:



- Hai người vừa rồi là ai thế?



- Người Hàn gia. Lão già kia là thủ tịch trưởng lão, mà tên trẻ tuổi kia tên là Hàn Hàng Trần, chính là thiên tài xuất sắc nhất của Hàn gia, một đời thiên kiêu, trừ Bạch sư thúc ra, hắn là người lợi hại nhất, hôm nay đã đạt tới Thiên giai hạ phẩm.



- Hàn già? Gia tộc của Hàn Đông?



Đường Phong hỏi.



- Ngươi nhận thức Hàn Đông thành chủ?



Bạch Tùng Tùng có chút kinh ngạc hỏi.



- Ân, đã từng gặp mặt.



Đường Phong gật đầu, chỉ là khi gặp mặt hai người không quá hữu hảo.



Hai người đang nói chuyện, cánh cửa mở ra lần nữa, lại thấy hai thị nữ bưng trên tay một ít bánh ngọt thơm ngon và rượu, mỉm cười nói:



- Hàn thiếu gia quan tâm người hầu, niệm tình các ngươi mới tới, đặc biệt dặn dò chúng ta mang chút đồ ăn mang tới nơi này cho các ngươi, sau khi ăn no thì ngủ một giấc, ngày mai còn có sức làm việc.



Vừa nói, đặt các thứ trên tay xuống bàn.



- Ngủ ở chỗ này?



Bạch Tùng Tùng cả kinh, mặc dù trong phòng có giường và chăn đệm, chỉ có một cái giường lớn mà thôi, nàng cùng Đường Phong cô nam quả nữ ở chung một phòng, chuyện gì sẽ xảy ra?



Thị nữ cười cười, cũng không đáp lời, quay đầu nhìn Đường Phong, đại khái cảm thấy tên sai vặt này khá tốt, mị nhãn ném ra, che miệng cười duyên một tiếng, đóng cửa đi ra ngoài, ngoài cửa truyền đến tiếng răc rắc, rõ ràng nàng đã khóa cửa lại rồi.



Bạch Tùng Tùng gọi cả nửa ngày cũng không thấy có ai phản ứng lại, không khỏi buồn bực, tức giận ngồi xuống ghế, căm tức nói:



- Không có ai cả!