Vô Thường

Chương 486 : Khai môn

Ngày đăng: 21:43 21/04/20


Bóng đêm càng ngày càng dày, mọi vật xung quanh yên tĩnh lại, Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại dắt tay nhau đi ra ngoài, tiến về hướng Bạch Đế Bí Cảnh.



Đường Phong vốn tưởng rằng cửa vào Bạch Đế Bí Cảnh được che dấu phi thường cẩn mật, nhưng khi Bạch Tiểu Lại mang hắn đến nơi thì phát hiện không phải như thế.



Cửa vào dĩ nhiên là nằm ở vị trí trung tâm của Bạch Đế thành.



Kiến trúc tại đây được tu kiến thành một vòng tròn, bao phủ phạm vi vài trăm trượng, con tới vài chục trượng, tường vây bao thành một vòng tròn, vào đến bên trong, hoàn toàn không có bóng dáng đệ tử Bạch Đế thành.



Địa phương này chính là cấm địa Bạch Đế thành, chín thành đệ tử đều không biết bên trong kiến trúc này là cái gì, cũng từ ở ngoài thảo luận và suy đoán rất nhiều, nhưng thủy chung không tìm được đầu mối.



Thời điểm trước kia khi hắn dùng thần thức du lãm Bạch Đế thành, cảm nhận được một địa phương hư vô mờ mịt. Hiện tại cẩn thận cảm thụ một phen, phát hiện trung tâm kiến trúc hùng vĩ này, vẫn không có bất cứ vật gì tồn tại, ngay cả một ít linh khí cũng không có, thời điểm linh khí ngoại giới dũng mãnh tiến vào đây, giống như có một bình chướng vô hình ngăn cản ở bên ngoài, rất là thần kỳ.



Đường Phong thấy không thể trách, từ khi đi vào Bạch Đế thành, kiến trúc ở đây có nhiều hình dáng cổ quái, ngay cả loại tiểu thiên địa Bạch Đế Bí Cảnh hắn cũng biết được, cho nên phiến tiểu thiên địa này có chút kỳ lạ, cũng nằm trong dự liệu của hắn.



Bạch Tiểu Lại mang hắn đi vào bên trong kiến trúc, Đường Phong ngẩn đầu nhìn lên, chỉ thấy đỉnh của kiến trúc này không có phong bế, để lộ ra một lỗ hổng ước chừng năm trượng, bầu trời đầy sao lấp lánh, trên chín tầng trời, nhìn thấy ngân hà rất đồ sộ.



Bạch Nguyệt Dung cùng mấy đại thành chủ đã đứng chờ ở chỗ này, nhìn thấy Đường Phong đã đến, trừ Hàn Đông ra, những người khác mỉm cười nhìn hắn, Đường Phong đi lên phía trước chào hỏi, ngay cả Hàn Đông cũng không ngoại lệ.



Dù sao lần này Hàn Đông đến đây làm giúp việc, chào hắn một tiếng cũng không mất miếng thịt nào, làm cho lòng hắn cân bằng một chút để không ảnh hưởng đến toàn cục.



Đông thành thành chủ hừ lạnh một tiếng, hắn căn bản không để ý đến Đường Phong, Đường Phong lơ đễnh, hắn vốn không mong chờ Hàn Đông sẽ cho hắn sắc mặt tốt, trải qua chuyện lần trước, dù Hàn gia không tìm hắn phiền toái, hắn cũng sẽ đến tìm Hàn gia phiền toái.




Sau khi năng lượng tiến nhập vào cơ thể, Đường Phong đột nhiên phát hiện bốn người này bỗng nhiên biến thành rất cao lớn, đương nhiên, đây chỉ là ảo giác, hoàn toàn là vì uy áp khổng lồ do bốn cổ năng lượng kia tác động lên cảm thụ của người khác.



Loại uy áp này Đường Phong chưa từng cảm thụ qua, cho dù là Linh giai cao thủ cũng không có loại uy áp khủng bố như vậy.



- Xuân Huy! (Mặt trời mùa xuân)



Dương Xuân dẫn đầu, trường kiếm trên tay phiêu động nhẹ nhàng, nương theo động tác của hắn, Xuân chi lực khổng lồ xuyên thấu qua mũi trường kiếm, năng lượng cuồng bạo hướng phiến không gian hư vô mờ mịt kia trùng kích.



- Hạ Viêm!



Hạ Thì Vũ là người thứ hai động, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy múa, từ mũi kiếm tuôn ra liệt diễm hừng hực.



- Thu Vũ!



- Đông Lôi!



Thu Dịch Túy cùng Hàn Đông cũng động.



Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận! Đây là kiếm trận huyền ảo nhất, phóng nhãn khắp cả đại lục cũng được xếp vào hàng nhất đẳng, bốn cỗ năng lượng có thuộc tính bất đồng lao về vị trí phiến không gian hư vô mờ mịt, bốn cổ năng lượng không xung đột với nhau, mà giao hòa lẫn nhau, tiếp nhận lẫn nhau, Tứ Quý chi lực dung hợp hoàn mỹ.