Vô Thường
Chương 501 : Cha vợ gặp con rể (thượng,hạ)
Ngày đăng: 21:43 21/04/20
Nói cách khác, người này có thân phận địa vị cùng thực lực cao hơn tứ đại thành chủ, cộng với niên kỷ của hắn, thì cũng không khó đoán ra thân phận của hắn.
Trong lòng Đường Phong rầu rĩ không thôi, cũng không biết tại người này lại biến thành bộ dạng như hôm nay, bất quá hiện giờ cũng không phải lúc cân nhắc những cái này, chỉ có thể nhanh chóng nghĩ biện pháp thoát khỏi Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm này.
Người này khi còn sống là Thiên giai đỉnh phong cao thủ, sau khi chết một thân thực lực cũng không hề giảm đi, hơn nữa uy lực của Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm theo bốn phương tám hướng ập đến đem Đường Phong khoá ở giữa, khiến Đường Phong nhất thời không biết làm thế nào thoát thân.
Bộ kiếm pháp này tuyệt đối là bộ kiếm pháp thần kì nhất, lăng lệ ác liệt nhất mà Đường Phong gặp phải.
Bất quá đã có kiếm chiêu thì chắc chắn phải có nhược điểm, dùng nhãn lực của Đường Phong tuy không thể tìm hiểu ra nhược điểm của bộ kiếm này nhưng hắn cũng có cách khác để khắc chế.
Đó chính là đối phó thanh kiếm mẻ của người này!
Thanh kiếm này địa khái cũng là một thanh Thiên binh, chỉ có điều ở trong bụng Xà nữ bị ăn mòn đã mất đi bộ dáng ban đầu, toàn thân loang lỗ, hiển nhiên khó chịu nổi một kích.
Nhất là chủ nhất của nó sau khi sử xuất ra Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm, thân kiếm càng thêm rung động, phảng phấp sắp đến thời khắc vỡ nát.
Đường Phong vốn định đập nát thanh kiếm mẻ này, chỉ cần kiếm huỷ thì Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm cũng không cách nào tiếp tục thi triển được nữa. Tuy cách này không tệ nhưng muốn áp dụng lại không dễ dàng chút nào.
Người này thần trí đã biến mất, tử khí bao trùm toàn thân, đã chết không biết bao nhiêu năm tháng rồi mà kiếm chiêu vẫn thập phần linh hoạt, khi còn sống người này chắc chắn là một cao thủ sử dụng kiếm. Đường Phong nhờ một thân khí lực cùng tốc độ luôn toàn lực duy trừ không để đối phương đánh trúng, nhiều lần kiếm của đối phương cũng đi sượt qua sát người Đường Phong nhưng thuỷ chung vẫn không chạm đến được.
Hơn nữa thân phân người này đặc thù, Đường Phong cũng không đành lòng đem thân thể của hắn đánh hỏng.
Nếu không, Đường Phong xuất ám khí ra, huỷ diệt thân thể hắn là có thể dễ dàng phá giải Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm rồi.
Đường Phong còn chưa kịp làm gì thì uy lực của Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm đã hiện ram Đường Phong chỉ cảm thấy trong thân thể có một luồng năng lượng cổ lão tuần hoàn, loại năng lượng này nhanh chóng khiến cho huyết nhục của Đường Phong suy yếu đi.
Khẽ cắn môi, lần này không thể không phạm thượng rồi, chỉ có thể phá huỷ thân thể của hắn mới thoát được uy lực của kiếm thế.
Chính vào lúc này, trong lòng Đường Phong khẽ động, đột nhiên nhớ tới một thứ, vội vàng từ trong Mị Ảnh không gian lấy nó ra.
Tị Hoả Thạch! Ngày đó Hạ Chỉ Mộng trước lúc Đường Phong đi vào Bạch Đế Cảnh đã đưa cho hắn phòng thân, nhưng từ sau khi tiến vào đây, Đường Phong vẫn chưa gặp phải loại thời tiết Thiên hoả hàng lâm, cho nên vẫn chưa sử dụng đến nó, giờ phút này bị Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm quấn lấy, mà trong đó có một cổ lực lượng là hoả thuộc tính.
Xuất ra Tị Hoả Thạch, Đường Phong cũng chỉ là muốn thử một lần.
Nhưng hiệu quả lại rất rõ rệt, Tị Hoả Thạch vừa ra, tứ quý lực lượng vây quanh bản thân liền mất đi một cổ, còn lại ba cổ tuy vẫn khó chơi nhưng đã không thể tiếp tục tổ thành Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm nữa.
Không hổ là bảo bối, có thứ này trong tay, cơ hồ có thể không cần e ngại hoả linh khí quấy nhiễu. Cái Tị Hoả Thạch này nếu bị địch nhân của Tần Tứ Nương lấy được thì nàng hẳn là tức khí muốn chết, nàng một thân cương khí đều là hoả thuộc tính, nếu đụng phải loại khắc tinh này chỉ làm sao phát huy được thực lực!
Tứ quý lực lượng biến mất một cổ, áp lực của Đường Phong cũng giảm đi nhiều, cổ lực lượng xâm nhập vào trong cơ thể lúc nãy cũng nhanh chóng biến mất không thấy nữa.
Ngược lại, trung niên nhân kia, ánh mắt vốn đang ngốc trệ đột nhiên thoáng vặn vẹo, trong cổ họng phát ra tiếng ùng ục liên hồi như muốn nói gì đó. Đường Phong cũng không hiểu được hắn muốn nói cái gì.
Cùng lúc đó, kiếm chiêu công kích Đường Phong cũng trở nên tản mạn vô lực, không mang theo chút sát cơ nào, giống như chỉ cố ý đánh ra cho có vậy thôi. Do đó Đường Phong ứng phó liền trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
- Còn gọi cái gì tiền bối?
Bạch Khang Nhân cười ha hả nói:
- Ngươi với Tiểu Lại nhà ta đã đến như vậy rồi còn khách khí gì nữa? Trong cuộc đời, không một ai thoát được sinh lão bệnh tử, hai người các ngươi có thể nguyện ý vì đối phương trả giá lớn như vậy, ta rất vui mừng.
Đường Phong có chút bối rối gãi gãi đầu rồi ôm quyền nói:
- Đường Phong bái kiến nhạc phụ đại nhân.
Bạch Khang Nhân cười nói:
- Không cần đa lễ, đây vốn là một việc vui, chỉ là ta và nhạc tế ngươi gặp mặt ở một chỗ có vẻ không thích hợp.
Vị thành chủ Bạch Đế Thành đời trước này tính tình cũng rộng lượng, biết rõ chuyện của Đường Phong và Bạch Tiểu Lại nhưng không hề có chút ý phản đối nào. Bởi vì hắn hiểu được, một người trẻ tuổi tuấn kiệt như Đường Phong cũng đã đủ tư cách xứng đôi với nhi nữ của hắn rồi. Huống chi hắn cũng đã chết nhiều năm rồi, chỉ là cơ duyên xảo hợp còn lưu lại được một tia thần trí. Lúc này hắn có muốn phản đối cũng đâu làm được gì!
Trong lúc nhất thời, Đường Phong không khỏi đối với vị nhạc phụ đại nhân này có chút bội phục, đây mới đúng là khí độ mà một thượng vị giả nên có, không như đám rác rưởi người Hàn gia tự cho bản thân là một phần tử của Bạch Đế Thành, cả ngày mắt đều cao hơn trán, phảng phất như trên đời này ngoài trừ Hàn gia bọn chúng ra, những người khác đều là rác rưởi.
- Đúng rồi, Nguyệt Dung tình hình thế nào rồi? Đã lập gia đình chưa?
Bạch Khang Nhân đột nhiên mở miệng hỏi. Hắn hiên giờ trong lòng chỉ nhớ nhất hai tiểu nữ nhi của mình. Bạch Tiểu Lại hiện giờ đã có nam nhân trước mặt này chiếu cố thì xem như đã ổn rồi, ngược lại đứa con gái lớn từ sau khi bản thân hắn mất tích khẳng định là rất vất vả.
Đường Phong ảm đạm nói:
- Nàng hiện giờ là Bạch Đế Thành thành chủ, đến nay vẫn còn lẻ loi một mình!
Tuy cũng đã đoán trước được tình huống này nhưng Bạch Khang Nhân vẫn không khỏi thở dài một tiếng:
- Khổ thân nó!
Thấy thần sắc thương cảm của Bạch Khang Nhân, Đường Phong cũng không dám quấy rầy, chỉ lặng yên đứng một bên, sau một lúc Bạch Khang Nhân mới nghiêm mặt nói:
- Thời gian của ta không nhiều, nói ngắn gọn, ngươi cẩn thận nghe cho kỹ, chuyện này liên quan đến sự hưng nguy tồn vong của Bạch Đế Thành sau này!
- Vâng!
Đường Phong vội vàng chỉnh sắc nói.
Sau đó, Bạch Khang Nhân liền đem chuyện phát sinh mười mấy năm qua nói một lần.
Mười mấy năm trước, hắn mang theo Bạch Đế Ấn tiến vào Bạch Đế Thành, cũng vì lúc đó một thân thực lực đã tới Thiên giai đỉnh phong cho nên muốn đi vào Bạch Đế Cảnh tìm một ít linh thú để luyện tập hi vọng từ trong chiến đấu cảm ngộ thiên địa linh khí đột phá bình chướng tấn chức linh giai.