Vô Thường

Chương 503 : Một cái linh mạch, một phương thiên địa (thượng,hạ)

Ngày đăng: 21:43 21/04/20


Vật này vốn chính là của Bạch Đế Thành, Đường Phong không có tư cách thu lấy nó.



Vốn sự việc đến đây là ổn, nhưng khi Đường Phong đem Bạch Đế Ấn thu vào trong Mị Ảnh không gian thì một phiến tiểu không gian này lại đột nhiên chấn động mãnh liệt, Bạch Đế Ấn ở bên trong mất đi khống chế chạy loạn khắp nơi, mang theo một cổ lực lượng cùng uy áp khổng lồ cường hành va đập vào Mị Ảnh không gian.



Một loạt tiếng răng rắc vang lên, Đường Phong tập trung tư tưởng nhìn lại thì không khỏi giật mình, bởi vì Mị Ảnh không gian có vẻ như muốn bị phá nứt, đồ vật bên trong bị nháo loạn cả lên, chuyện này trước kia chưa từng có.



"Chuyện gì thế này?" Đường Phong rất nghi hoặc, mặc dù không quá rõ ràng nhưng hắn cũng lờ mờ đoán được là Bạch Đế Ấn cũng Mị Ảnh không gian không thể dung hợp với nhau được.



Rơi vào đường cùng, Đường Phong chỉ có thể đem Bạch Đế Ấn từ trong Mị Ảnh không gian ra ngoài, đang muốn động thủ thì Bạch Đế Ấn lại từ trong Mị Ảnh không gian tự mình phá ra, rồi không ngừng bay vòng quanh Đường Phong mấy vòng, toàn thân một màu noãn ngọc của nó không ngừng tản ra từng vòng hào quang, sau đó nó lại đột nhiên nhào tới chỗ đan điền Đường Phong.



Đường Phong quá sợ hãi định thò tay bắt nó lại nhưng khi bàn tay chạm vào Bạch Đế Ấn lại có cảm giác không chân thật, Bạch Đế Ấn giống như đã hoá thành một đoàn năng lượng khiến Đường Phong không thể nào chụp bắt được.



Chỉ trong thoáng chốc, Bạch Đế Ấn đã vọt tới chỗ đan điền của Đường Phong rồi biến mất không thấy nữa.



Đường Phong toàn thân chấn động, bản năng cảm giác thấy trong đan điền mình có nhiều thêm một thứ, Đường Phong vội vàng xé áo nhìn xuống vị trí bụng mình, chỗ đó làm gì còn bóng dáng của Bạch Đế Ấn!



- Chuyện này ...



Sắc mặt Bạch Khang Nhân cũng đại biến, một loạt sự việc trong chớp mắt vừa rồi hắn đều tường tận chứng kiến. Bạch Đế Ấn lại tự nhiên biến mất?



Bạch Đế Ấn ở trong tay hắn cũng đã vài chục năm, mà hắn cũng không thể nào nhìn ra được chút bí mật nào của nó. Ngoài việc có thể sử dụng nó ra vào Bạch Đế Cảnh cùng sử dụng Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm ra thì không còn biết được thêm tác dụng nào nữa cả.



- Chuyện này là sao?



Đường Phong cũng ngây ngốc không thôi, bản thân hắn nhìn từ bên ngoài thì không có gì thay đổi nhưng nếu nội thị thì có thể thấy được ở trong đan điền hắn hiện tại, Bạch Đế Ấn đang bị Tiểu Khô Lâu cầm trên tay. Mấy giọt chất lỏng ngưng tụ toàn thân thực lực của hắn hiện tại cũng đang không ngừng quay tròn xung quanh Bạch Đế Ấn.



"Nó làm sao có thể chui vào đây mà không tổn thương mình chút nào?" Tình huống này quá mức quỷ dị, mặc dù bản thân không có bất kỳ vết thương nào nhưng Đường Phong vẫn rất bất an.



Bạch Khang Nhân nhìn Đường Phong, Đường Phong nhìn lại hắn, hai người trừng bốn con mắt ngơ ngác nhìn nhau không hiểu ra sao.



Trong giây lát, Bạch Khang Nhân giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, cả kinh hô lên:
Nói trắng ra thì Bạch Đế Thành chẳng qua chỉ là một cái để che mắt cho Bạch Đế Cảnh mà thôi, lấy hai thứ ra so sánh, tầm quan trọng của của Bạch Đế Cảnh hơn xa rất nhiều so với Bạch Đế Thành. Hiện tại Bạch Đế Cảnh đã là của Đường Phong, cho thêm hắn một cái Bạch Đế Thành thì có là gì?



Đường Phong vội vàng khoát tay nói:



- Vãn bối thực sự không có phần tâm tư này, cũng không có sức để mà làm, nhạc phụ đại nhân cũng đừng làm khó ta!



Bạch Khang Nhân gật đầu nói:



- Cũng được, nhưng sau này nếu như Bạch Đế Thành có gặp phải nguy hiểm gì, thì hi vọng ngươi có thể ra tay giúp đỡ, ít nhất cũng phải bảo trụ được một tia huyết mạch cho Bạch Đế Thành, để cho bọn chúng tiến vào trong này tránh nạn.



- Chuyện này là tất nhiên!



Đường Phong nghiêm túc gật đầu.



- Ừm, có những lời này của ngươi ta cũng yên tâm.



Sắc mặt của Bạch Khang Nhân càng lúc càn khó coi, tử khí bao trùm càng nhiều, bất quá hắn vẫn kiên trì nói:



- Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết diệu dụng của Bạch Đế Ấn, mặc dù ta lý giải không nhiều nhưng cũng đỡ mất thời gian cho ngươi lục lọi tìm hiểu. Những bí mật này đều là do các đời thành chủ trước khi lâm chung truyền lại cho thành chủ kế nhiệm, nhưng hiện tại Bạch Khang Nhân ta cũng chỉ có thể nói cho Đường Phong ngươi.



Bạch Đế Ấn nếu là chìa khoá của Bạch Đế Cảnh này thì chỉ cần có được nó sẽ tự do xuất nhập Bạch Đế Cảnh, hơn nữa Bạch Đế Ấn cùng một phương tiểu thiên địa này liên kết chặt chẽ, người có Bạch Đế Ấn thậm chí còn có thể điều động một bộ phận linh khí trong Bạch Đế Cảnh cho bản thân sử dụng.



Cũng chính vì vậy mà Bạch Khang Nhân mới có thể dùng thực lực của bản thân tri triển ra Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm, vân dụng đồng thời bốn loại năng lượng bất đồng.



Bạch Đế Ấn có tác dụng không chỉ đơn giản như vậy, nghe nói sử dụng Bạch Đế Ấn còn có thể chưởng quản linh khí cả một khu vực, có thể khiến cho khu vực đó linh khí khô kiệt hoặc là linh khí nồng đậm lên. Thực lực càng cao thì linh khí trong Bạch Đế Cảnh càng giống như cương khí của bản thân, điều động thoải mái dẽ dàng, muốn nó như thế nào sẽ như thế đó!



Trừ những cái đó ra, Bạch Đế Ấn còn là một kiện bảo bối. Chỉ là Bạch Khang Nhân không biết làm cách nào để sử dụng nó mà thôi. Cái này còn phải cần Đường Phong tự mình nghiên cứu kiểm chứng.



Sau một lát, Bạch Khang Nhân đã đem tất cả những hiểu biết của hắn nói cho Đường Phong nghe. Đường Phong cũng rất cẩn thận lắng nghe. Đến lúc này, thân thể của Bạch Khang Nhân đã bắt đầu héo rũ, không có Bạch Đế Ấn bảo hộ, một tia thần thức cuối cùng của hắn cũng đã sắp tiêu hao gần như không còn, cho nên vị thành chủ Bạch Đế Thành này cũng sắp tan theo mây khói.