Vô Thường
Chương 505 : Bạch đế cảnh chi chủ (thượng,hạ)
Ngày đăng: 21:43 21/04/20
Hắn tuyệt đối không ngờ tới, một Thiên giai cao thủ như hắn cùng với một đầu Thất giai linh thú như Lôi Tẩu lại bị một con tiểu xà như thế này đùa giỡn trong lòng bàn tay. Nếu không phải có Bạch Đế Ấn thủ hộ, chỉ sợ hắn muốn ở trong bụng con đại xa kia phá nát khối huyết sẫm màu kia cũng không dễ dàng.
Xà nữ thống khổ giãy dụa trên mặt đất, đôi mắt tam giác oán hận nhìn chằm chằm vào Đường Phong, trong cái miệng rắn của nó phát ra tiếng người, lộ rõ vẻ oán độc:
- Ngươi huỷ đi huyết luyện chi thân ngàn năm của ta, ngươi quá độc ác!
Chính vì Đường Phong từ bên trong phá nát khối huyết sẫm màu kia cho nên thân thể cực lớn của Xà nữ mới đột nhiên bị bạo liệt.
- Ngươi giết ta, ta giết ngươi là thiên kinh địa nghĩa, không có gì ác độc hay ngoan độc cả!
Đường Phong khẽ người nói.
- Cái này ...
Lôi Tẩu chầm chậm đi tới, cúi người mở to đối mắt trâu của hắn nhìn chằm chằm vào chân thân của Xà nữ, có chút nghi ngờ nói:
- Như thế nào lại biến thành bộ dạng này?
Đường Phong nói:
- Đây mới chính là bộ dạng vốn có của nó, chỉ có điều không biết nó tu luyện như thế nào mà dùng máu huyết ở Huyết hồ này ngưng tụ thành một cái huyết luyện thân, nhờ đó mới có cái thân thể đại xà khổng lồ vừa rồi.
- Thì ra là thế!
Bị đối mắt cực lớn của Lôi Tẩu nhìn chằm chằm, Xà nữ phi thường hoảng sợ, rụt đầu lại, cái lưỡi rắn không ngừng phun ra nuốt vào.
- Vẫn còn hung hăng sao?
Lôi Tẩu ha ha cười lớn một tiếng rồi đầu ngón tay như cái chày gỗ của hắn búng lên đầu Xà nữ. Đầu Xà nữ liền rung lắc liên tục, toàn thân mềm nhũn.
Lực lượng Lôi Tẩu búng ra cũng chừng mười vạn cân, không phải thân thể hiện tại của Xà nữ có thể chịu được, không chết đã là may mắn rồi.
- Đừng ... đừng giết ta!
Hai ngày sau, trước mắt hai người liền xuất hiện một khối kiến trúc thật lớn mang phong cách rất cổ xưa.
Một mảnh kiến trúc này có lẽ là di chỉ của một thế lực nào đó tồn tại trong Bạch Đế Cảnh từ rất lâu trước kia. Phóng mắt nhìn lại, những kiến trúc này cũng không có bao nhiêu hư hao, mạc dù đã trải qua ngàn năm, vạn năm cô độc chúng cũng vẫn sừng sững y nguyên ở đây, chưa từng điêu tàn.
Trước khu kiến trúc là hai cây long trụ thô to hơn mười trượng, cao đến tận mây, trên long trụ có một đầu kim long xoay tròn vòng quanh từ trên xuống, điêu khắc rất sống động, đầu rồng ngửa mặt lên trời như muốn cùng thiên thanh so sánh khí thế bất phàm.
Giữa hai cái long trụ này có một tấm biển thật lớn, trên đó viết ba chữ thật lớn: "HÔI Y BẢO", ba chữ này này dùng vàng tạo thành qua nhiều năm như vậy vẫn không có chút tro bụi nào, vẫn sáng ngời chói mắt như xưa.
Khối kiến trúc này chắc là của thế lực gọi là Hôi Y Bảo này, chỉ có điều khí thế so với Bạch Đế Thành hay Đại Tuyết Cung của Lý Đường đế quốc còn cao hơn không chỉ một bậc.
Phát hiện ra chỗ này, Lôi Tẩu không ngừng hô to gọi nhỏ, muốn dẫn Đường Phong xông vào trong xem có cái gì không. Lôi Tẩu sống từng đó năm nhưng lại thiếu rất nhiều kiến thức về mặt xã hội, nhìn thấy kiến trúc nguy nga đồ sộ như thế này khiến hắn rất hứng thú.
Đường Phong từ trong Bạch Đế Ấn đã thấy được khối kiến trúc này từ trước, cho nên trong lòng cũng không quá rung động. Với lại hiện tại còn đang có chuyện quan trọng hơn cần làm, hắn làm sao có thể mất thời gian ở đây, cho nên Đường Phong lập tức nói:
- Ngưu huynh, ta có việc quan trọng, thật sự không có thời gian nhàn rỗi đi vào trong đó thăm dò.
Là một cái tông môn, bên trọng nhất định sẽ có không ít nguy hiểm rình rập, muốn thăm dò nơi này tuyệt đội không phải nhất thời bán hội là có thể xong, vạn nhất bị nhốt ở trong đó không ra được, Đường Phong sẽ khóc không ra nước mắt a.
Nghe Đường Phong nói vậy, Lôi Tẩu vỗ đầu một cái, nói:
- Đúng ha, ngươi muốn đi tìm cái gì Xích Tâm linh quả để cứu nữ nhân của ngươi, lão Ngưu ta thiếu chút nữa là quên mất rồi!
- Hay là Ngưu huynh tự mình vào xem đi, ta xong việc sẽ chạy tới đây tìm huynh, thế nào?
Đường Phong nhìn vẻ mặt thất vọng của Lôi Tẩu, không khỏi mềm lòng nói.
- Như vậy sao được?
Lôi Tẩu trợn trừng mắt nói:
- Tuy lão Ngưu ta chưa từng thấy là cái gọi là Xích Tâm linh quả kia nhưng những thứ có thể dùng để cứu mạng như vậy chắc chắn là bảo bối và nhất định sẽ có linh thú cường đại thủ hộ, ta sao có thể để Phong lão đệ người một mình đi mạo hiểm?