Vô Thường

Chương 51 : Ra giá

Ngày đăng: 21:38 21/04/20


Lâm Nhược Diên mở bản vẽ nhìn lướt qua, thấy ba chữ thật to phía trên “Lạc tiên hồng” thương khung hữu lực, bút tẩu du long, trông ngược hẳn với vẻ hào hoa phong nhã của Đường Phong.



Tiếp tục nhìn xuống, nụ cười trên môi của Lâm Nhược Diên nhanh chóng bị thu lại, gương mặt xinh đẹp trở nên chăm chú vô cùng, phượng mâu xinh đẹp quét hết một lượt trên dưới của bản vẽ, không bỏ sót bất kì chi tiết nhỏ nào.



Nhìn thấy Lâm Nhược Diên lộ ra thần thái thế này, Bạch Tiểu Lại cũng hiếu kỳ nghiêng đầu qua nhìn, vì nàng và Lâm Nhược Diên chỉ cách nhau một cái bàn trà, chỉ nhìn lướt qua một cái Bạch Tiểu Lại cũng bị nội dung bên trên làm cho khiếp sợ, chén trà trên tay thiếu chút nữa cũng rơi xuống.



Đây là bản thiết kế của một bộ phận vô cùng tinh vi, dù chỉ có một bộ phận mà thôi nhưng thiết kế lại tinh diệu vô cùng.



Lâm Nhược Diên thu lại bản vẽ trên tay, nhìn Đường Phong hỏi:



- Còn một nửa đâu?



Bản vẽ Lạc tiên hồng này Đường Phong cũng chỉ mới vẽ có một nửa mà thôi, phần quan trọng nhất Đường Phong vẫn chưa vẽ ra, dù sao cũng là dùng để buôn bán, vạn nhất vẽ ra toàn bộ rồi, cô cô lại phán một câu:



- Thứ này ta lấy đi nghiên cứu!



Tới lúc đó Đường Phong chỉ còn nước khóc không ra nước mắt.



Đường Phong cũng không vội trả lời, ngược lại còn cười hì hì hỏi:



- Cô cô, vụ làm ăn này có làm được không?



Lâm Nhược Diên oán trách nói:



- Với cô cô mà còn tính chuyện buôn bán sao?



- Cô cô nói sai rồi.



Đường Phong khoát tay,



- Vụ làm ăn này là con làm với Thiên Tú, nhưng nếu cô cô muốn, chỉ cần nói một tiếng con sẽ dâng lên toàn bộ.



Lâm Nhược Diên liếc Đường Phong một cái, vừa rồi nàng cũng khá là kích động, bản thiết kế này tuy chỉ có một nửa, nhưng nàng cũng nhìn ra được đó không phải là ám khí bình thường, mà là cơ quan tinh xảo rất giàu uy lực.



Nếu dùng đúng cách, tuyệt đối có thể khiến thực lực Thiên Tú đại tăng.
- Không cần tiền?



Bạch Tố Y nhướng mày, nếu Đường Phong đòi tiền thì còn đơn giản một chút, tuy ràng thế lực của Thiên Tú không quá lớn nhưng tiền tài vẫn dư dả đôi chút, nhưng nếu Đường Phong không cần tiền mà muốn thứ khác, Bạch Tố Y không khỏi lo lắng hắn muốn được đằng chân lân đằng đầu.



Dù sao bản tính của Đường Phong trước đây cũng không tốt lắm.



- ngươi đây là cố tình muốn lên giá!



Nhược Thần tức tối quát.



- Không phải, là giao dịch sòng phẳng mà thôi!



Đường Phong cười:



- Tiền thì ta vẫn muốn, dù sao thì điệt nhi hiện tại không một xu dính túi.



- ngươi muốn bao nhiêu?



Bạch Tố Y hỏi.



Đường Phong giơ lên một ngón tay.



- Mười vạn?



Bạch Tố Y nghĩ thầm giá này cũng không cao, tiểu tử này cũng không đến nỗi.



Đường Phong chậm rãi lắc đầu.



- Một trăm vạn?



Bạch Tố Y trầm mặt.



Bạch Tiểu Lại vừa nhấp một ngụm trà thơm vào miệng, nghe tới con số này cũng không nhịn được “Phốc” một tiếng liền phun ra toàn bộ, quay đầu nhìn Đường Phong đầy vẻ kinh ngạc, thầm nghĩ tiểu tử này cũng quá ác độc rồi, một bản thiết kế dù tốt hơn đi nữa thì một trăm vạn cũng là một con số hơi quá đáng.