Vô Thường

Chương 514 : Đường đường chính chính

Ngày đăng: 21:43 21/04/20


Vì cái gì? Vì cái gì mà tên tiểu tử kia lại có vận may như thế? Người của Bạch Đế Thành đã có được Bạch Đế Cảnh nhiều năm như vậy mà một Linh giai cao thủ trong này lại không hề phát hiện ra, vậy mà tên tiểu tử kia chỉ mới vào đây có một tháng chẳng những tấn chức Thiên giai mà còn được một vị Linh giai cao thủ che chở?



- Không đúng, Thất giai?



Ngũ trưởng lão đột nhiên tỉnh ngộ, trong Bạch Đế Cảnh căn bản là một người cũng không có, chỉ có toàn linh thú mà thôi.



Linh giai cùng Thất giai tuy đại biểu cảnh giới giống nhau nhưng chỉ khác nhau một chữ cũng nói lên đối tượng hoàn toàn khác nhau. Linh giai là chỉ người mà Thất giai là chỉ linh thú.



Lực lượng cường hoành trong nháy mắt miễu sát ba Thiên giai trung phẩm cao thủ, thân hình khôi ngô, trừ khả năng là linh thú hoá hình ra thì không còn khả năng nào nữa.



- Coi như có chút nhãn lực!



Lôi Tẩu quét mắt nhìn ngũ trưởng lão một cái, chỉ là một cái liếc mắt như vậy cũng đủ cho một vị trưởng lão trước giờ luôn cao cao tại thượng trong Bạch Đế Thành toàn thân lạnh rung, hắn biết rõ bản thân ở trước mặt đầu linh thú hoá hình này căn bản không có lực phản kháng.



- Ỷ vào nhiều người dám khi dễ Phong lão đệ? Lão Ngưu ta không thích!



Lôi Tẩu cầm Thiên Lôi Thần Mộc kiếm chỉ về phía ngũ trưởng lão, lôi quang trên kiếm lập loè không ngừng, bá đạo nói:



- Ngươi nói xem, muốn chết như thế nào?



Sắc mặt ngũ trưởng lão trong nháy mắt xám như tro tàn, trong lòng thập phần không cam. Vì cái gì mà sự tình lại phát triển tới mức này? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện một đầu Thất giai linh thú? Nếu như không phải như vậy, tên tiểu tử Đường Phong kia hẳn đã phải chết rồi!




Ngũ trưởng lão hắn giờ này còn quan tâm cái gì mặt mũi, cái gì lớn nhỏ nữa? Đối mặt với sinh tử, hắn chỉ có một đường là phải nhanh chóng sanh cầm Đường Phong áp chế tên cao thủ Thất giai linh thú kia ném chuột sợ vỡ lọ thì mới có hi vọng bảo tồn được tính mạng.



- Đông Lôi, Phích Lịch Đông Lôi Chấn Thiên Tế!



Đông kiếm vừa ra, phạm vi trong vòng mười trượng nhiệt độ giảm mạnh, trong tai còn ẩn ẩn nghe được tiếng sét đánh chấn nhiếp tâm thần. Kiếm thế cực kỳ trầm trọn giống như một ngôi sao từ trên chín tầng trời rơi xuống.



Đường Phong đối diện với kiếm thế này, thân thể không tự chủ được bị ép xuống một chút, trong lòng hắn cũng rất tán thưởng, Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm quả không tầm thường, mà đây chỉ mới là một thức Đông Kiếm trong đó mà cũng đã có thể có khí thế như vậy, nếu như một người có thể đồng thời thi triển hoàn toàn Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm thì uy lực còn đạt tới trình độ nào?



Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm tuyệt đối không phải loại kiếm pháp mà Thiên giai có thể sử dụng, đây tuyệt đối là võ học thuộc về Linh giai cao thủ.



Đối mặt với một kích nhìn chậm chạp mà cực kỳ trầm trọng kia, tay Đường Phong run lên bắn ra một thanh ngũ thải kiếm trông rất diễm lệ. Kiếm này vừa ra cả thế giới phảng phất như mất đi sắc thái, nếu nói Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm là trầm ổn chất phác thì thanh trường kiếm này lại đẹp đến quỷ dị.



Trên đời chưa từng có thanh kiếm nào cổ quái như vậy, ngũ trưởng lão không khỏi nhíu mày cảnh giác lên.



Sau một khắc, thanh trường kiếm lộng lẫy này đã thẳng tắp chém lên bội kiếm của hắn.



- Muốn cùng lão phu so lực sao?



Ngũ trưởng lão thiếu chút nữa cười ra tiếng, người sử dụng kiếm căn bản sẽ không dùng cứng đối cứng, bởi vì như vậy rất dễ làm cho kiếm bị hư tổn và khó phát huy được uy lực của kiếm thế.