Vô Thường
Chương 520 : Truy tinh cản nguyệt
Ngày đăng: 21:43 21/04/20
Hàn đại trưởng lão sững sờ, rồi cất tiếng cười ha hả, ngay cả đám người Hàn gia sau lưng lão cũng không nhịn được cười.
Những lời này quả thật quá mức buồn cười, một tên tiểu tử mười bảy tuổi cho dù có thêm Bạch Nguyệt Dung thì có thể chống đỡ được nhiều cao thủ của Hàn gia như vậy sao? Chỉ cần mỗi người nhổ một bãi nước bọt cũng đủ dìm chết hắn rồi.
- Ngươi đã muốn vậy thì lão phu sẽ cho ngươi một cơ hội, miễn cho người khác nói ta lấy lớn hiếp nhỏ, ngươi có bản lĩnh cứ đến đây mà giết ta!
Hàn đại trưởng lão vừa dứt lời, thân thể Đường Phong đột nhiên biến mất, đến lúc hắn xuất hiện thì đã vọt tới bên người mấy người Dương Xuân rồi.
Giờ phút này, Đường Phong căn bản không cần quan tâm khách khí cái gì nữa, một tay chụp lấy Hạ Vũ, một tay chụp lấy Thu Dịch Tuý trực tiếp ném các nàng vào trong Bạch Đế Cảnh rồi nhẹ nhàng điểm một chưởng lên lưng Dương Xuân đẩy hắn vào trong, đồng thời truyền âm nói:
- Vào bên trong nếu đụng phải một tên nam tử khôi ngô thì cứ báo tên của ta ra!
Mấy người Dương Xuân chỉ kịp kêu lên một tiếng thì đã ngã vào trong Bạch Đế Cảnh.
Trong nhát mắt ba vị thành chủ đã không thấy đâu nữa.
Cả đám người Hàn gia đều biến sắc, bởi vì tốc độ Đường Phong vừa thể hiện khiến người ta quá sợ hãi. Mặc dù bọn họ đều là Thiên giai cao thủ nhưng cũng chỉ có thể thấy được một thân ảnh mơ hồ mà thôi, thậm chí có vài Thiên giai hạ phẩm ngay cả một chút tàn ảnh cũng không thấy.
Tiếng cười của bọn chúng lập tức bị cắt ngang, giống như có ai đó đột nhiên siết chặt cuống họng vậy, mồm miệng đều há to, mắt trợn lên.
Đôi mắt Hàn đại trưởng lão loé lên tinh quang, mở miệng khen:
- Hảo thân thủ, vậy mà đã tới Thiên giai rồi!
Đường Phong vừa động thủ, cương khí chấn động không thể ẩn giấu được nữa, với sức quan sát của Hàn đại trưởng lão tự nhiên có thể nhìn ra cảnh giới của Đường Phong.
- Tốc độ lại có thể đạt tới mức như vậy sao?
Trong lòng Hàn đại trưởng lão cũng thầm khiếp sợ, tốc độ cỡ này so với bản thân hắn toàn lực bộc phát còn nhanh hơn không ít. Tên tiểu tử này rốt cuộc là tu luyện như thế nào? Chẳng lẽ thiên tư của hắn đạt tới mức yêu nghiệt như vậy sao?
- Dùng loại tốc độ này, nếu như ngươi vừa rồi tới đánh lén lão phu, nói không chừng cón có thể khiến lão phu luống cuống chân tay một hồi, nếu vận khí tốt còn có thể đả thương được ta!
Hàn đại trưởng lão nói ra một câu khiến đám người Hàn gia càng thêm khiếp sợ, nhãn lực của bọn họ không tốt được như Hàn đại trưởng lão, cho nên không thể xác định được tốc độ bạo phát vừa rồi của Đường Phong có bao nhiêu khủng bố.
- Đáng tiếc ngươi lại dùng tốc độ đi cứu người trước! Ngươi tưởng rằng ném bọn chúng vào đó thì chúng an toàn sao?
Hàn đại trưởng lão sững sờ, lập tức tỉnh ngộ, gật gật đầu nói:
- Hảo, tính toán rất tốt, hảo thủ đoạn, rất can đảm!
Xác thực, nếu như vừa rồi Đường Phong công kích một tên Thiên giai trung phẩm hay Thiên giai hạ phẩm nào đó, như vậy tên tứ trưởng lão sẽ không bị tổn hao gì, đến lúc đó một tên Thiên giai thượng phẩm cao thủ như hắn cũng đã đủ để kiềm chế Bạch Nguyệt Dung, phối hợp thêm những người khác thì liền có thể thoải mái chế trụ nàng rồi.
Mà hiện giờ, tuy Đường Phong một người cũng không giết được nhưng lại tạo cho Bạch Nguyệt Dung một cục diện cân bằng.
- Chuyện cho tới bây giờ mà người còn có tâm tư lo cho người khác sao? Xem ra lão phu đã đánh giá thấp ngươi rồi!
Hàn đại trưởng lão cười lạnh một tiếng, thân hình thoáng cái đã xuất hiện trước mặt Đường Phong, giơ cao trường kiếm ẩn chứa phô thiên cái địa hàn ý lên, lạnh lùng nói:
- Ngươi nên cân nhắc một chút xem thử có thể tiếp lão phu được mấy chiêu!
Một kiếm cắt xuống, Đông Kiếm nhất thức Thiên hàng hàn sương điểu phi tuyệt!
Kiếm vừa tới nhưng Đường Phong đã mất bóng, lập tức Hàn đại tưởng lão cảm giác sau lưng có một cổ nhuệ khí đánh úp lại, mục tiêu ngay hông hắn. Hàn đại trưởng lão cũng không quay đầu, trở tay một kiếm đâm tới. Hàn khí từ trong thân kiếm bành trướng đánh ra vài chục trượng xa, hơi nước trên dọc đường đi đều bị đóng thành băng tinh.
Thân ảnh Đường Phong đột nhiên lại xuất hiện bên phải Hàn đại trưởng lão, sau đó lại lập tức loé lên biến mất. Hàn đại trưởng lão muốn truy kích thì bên tai đột nhiên truyền tới một âm thanh trầm thấp:
- Truy tinh cản nguyệt!
Lập tức vô số đạo phi đao được rót vào cương khí khổng lồ phô thiên cái địa không chút kẽ hở bắn tới trước mặt hắn.
Hai mắt Hàn đại trưởng lão khẽ híp lại, Đông Kiếm lập tức biến thành thủ thế. Ngạo tuyết mai ngạo vu tuyết khu ma tà!
Đồng thời thần hình hắn nhanh chóng lắc lư sang hai bên trái phải liên tục.
Một chiêu này là thủ chiêu vô cùng cường hãn, lợi dụng kình khí của hàn băng huy động kiếm chiêu bố trí bên thân mình một vòng phòng ngự kín đáo không kẽ hở. Đường Phong lúc trước đã từng thấy ngũ trưởng lão thi triển qua một lần, chỉ là lúc này đồng dạng một chiêu thức nhưng do Hàn đại trưởng lão thi triển ra uy lực mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, năng lực phòng ngự tăng hẳn một trình độ.
Phi đao nhanh chóng phóng tới, tiếng đinh đinh đang đang vang lên liên hồi bên tai. Mỗi một tiếng vang lên đều là do trường kiếm trong tay Hàn đại trưởng lão đánh rơi một chuôi phi đao tạo ra. Thanh âm này nối thanh âm kia dồn dập liên tục.
Hơn nữa, cho dù Hàn đại trưởng lão muốn tránh như thế nào, những chuôi phi đao này đều liên tục không dứt đánh tới người hắn, phảng phất như vô cùng vô tận. Càng quỷ dị hơn là lộ tuyến công kích của những chuôi phi đao này rất kỳ dị, thỉnh thoảng có một vài chuôi lại từ giữa không trung cải biến phương hướng tập kích, thậm chí còn có chuôi tập kích từ sau lưng nên rất khó phòng bị.