Vô Thường

Chương 564 : Đẩy cùng phản đẩy!

Ngày đăng: 21:44 21/04/20


Đường Phong còn muốn nói chuyện, Phi Tiểu Nhã đã cúi thấp người, đem đôi môi đỏ mọng ướt át và cái lưỡi thơm tho tiến vào trong miệng Đường Phong, mềm mại, hương vị ngọt ngào, Đường Phong muốn kháng cự, nhưng thân thể không tự chủ được làm ra phản ứng lại, cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của cung chủ đại nhân, tham lam quấn chặt.



Trong đầu "Oanh" một tiếng, Đường Phong cảm thấy thần trí mà mình đang cố găng duy trì tán loạn, xúc động và áp lực dục vọng mà thân thể hắn đang đè nén như nước sông vỡ đê tuôn ra.



Xấu! Đường Phong chỉ kịp có ý niệm này trong đầu, ý thức liền tiêu tán.



Nước nôi văng khắp nơi, nam nữ thở dốc, âm thanh như tiếng như mộng như ảo truyền tới bên tai Mạc Lưu Tô trên chiếc giường nhỏ, làm cho thân thể băng thanh ngọc khiết của Mạc Lưu Tô làm ra phản ứng khó xử, thể nội xao động, giống như một cái trống lớn gõ vang, huyết dịch lưu thông nhân hơn, cả người nóng bừng, Mạc Lưu Tô cảm thấy vừa thẹn vừa giận.



- Ô, ô.



Cung chủ đại nhân lại phát ra âm thanh như mất hồn, cả phòng trong nháy mắt tràn ngập xuân tình.



- Ah!



Phi Tiểu Nhã đột nhiên kêu một tiếng, cảm thấy ngực tê rần, cúi đầu nhìn xuống, nhìn thấy một bàn tay của Đường Phong đang niết lấy bộ ngực của mình, lực đạo có chút mạnh mẽ, nước mắt của nàng chảy ra, hơn nữa tình huống của Đường Phong bây giờ có chút không đúng, hai con mắt đỏ bừng, giống như trâu đực động dục, trong lỗ mũi phun ra nhiệt khí không ngừng, bộ dáng làm cho người ta sợ hãi.



- Đường Phong... Ngươi làm sao thế?



Cung chủ đại nhân bị dọa sợ, nàng hoàn toàn không nghĩ tới thứ mà Thang Phi Tiếu đưa cho nàng lại có dược hiệu mạnh như thế.



Lời nói còn chưa dứt, Đường Phong mạnh mẽ ngồi dậy, hung hăng ném một cái, ném Phi Tiểu Nhã lên giường, giống như một con hổ đói lao về phía nàng, hai tay dùng sức xé quần áo của nàng.
Đường Phong rất thuần thục, nhanh như lưu tinh, tách hai chân Mạc Lưu Tô ra, điều chỉnh eo một cái, Mạc Lưu Tô thét một tiếng, trên giường trắng nõn hiện ra một hóa mai hoa.



Cung chủ đại nhân ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, đầu nàng trống rỗng, trong tầm mắt chỉ thấy Đường Phong hung bạo như một chiếc chiến xa đang chà đạp Mạc Lưu Tô.



- Tại sao lại như vậy?



Vành mắt Phi Tiểu Nhã đỏ lên, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống.



Nàng trăm phương ngàn kế dụ Bạch Tiểu Lại ly khai Thiên Tú, lại phải nấu một bát chè sen, hai bao dược vật, cho rằng mình chắc chắn sẽ là nữ nhân đầu tiên của Đường Phong, nhưng hiện tại trời xui đất khiến tiện nghi cho người khác, nhìn vẻ mặt thống khổ và vui mừng của Mạc Lưu Tô, Phi Tiểu Nhã không biết mình nên hâm mộ hay ghen ghét đây.



Mạc Lưu Tô giờ phút này giống như một con thỏ vô lực phản kháng, tuy đau đớn khó nhịn, nhưng vẫn cắn chặt môi, nàng ngượng ngùng không dám phát ra tiếng rên quá lớn, chỉ nghe trong cổ họng có âm thanh nắc nghẹn tiêu hồn đến cực điểm.



- Tiểu Nhã tỷ tỷ...



Mạc Lưu Tô nhắm hai mắt, nước mắt trong khóe mắt chảy xuống, không biết là đau hay vì vui mừng, tuy không mở mắt, nhưng nàng biết Phi Tiểu Nhã đang ở bên cạnh,



- Ta... Ta không được!



Thực lực Mạc Lưu Tô vốn không cao, tố chất thân thể không thể so sánh với Bạch Tiểu Lại và Phi Tiểu Nhã, hiện tại Đường Phong ngang ngược vô cùng, không hề có ý thương tiếc, chỉ có thể dùng sức chịu đựng, nàng sao có thể chịu nổi đây?