Vô Thường

Chương 569 : Tiểu khô lâu dị thường

Ngày đăng: 21:44 21/04/20


Đến khi tình huống ổn định, hắn mới dám vận chuyển Vô Thường Quyết, hóa giải dược hiệu Linh Lung Biến Cương Đan.



Đây là tình huống sống chết, không được phép có nửa điểm sai lầm. Cũng may Đường Phong đủ cẩn thận, tuy kinh hoảng mấy lần, nhưng tất cả đã ổn định, không xảy ra sự cố.



Thời gian dần qua, Đường Phong cũng đã quen thuộc tiết tấu khẩn trương này, ứng phó càng thành thạo.



Trong tĩnh thất không cách nào phán đoán thời gian, Đường Phong cũng không biết từ khi mình phục dụng Linh Lung Biến Cương Đan tới giờ đã qua bao lâu, nhưng theo hắn đánh giá thì ít nhất cũng đã qua một ngày một đêm, lúc này Đường Phong đã hóa giải được toàn bộ dược hiệu của hai khỏa Linh Lung Biến Cương Đan, năng lượng chất chưa trong đan dược đã được hắn lắng đọng trong đan điền.



Hắn nội thị, trong đan điền là một mảnh mờ mịt, bên trái u lam, bên phải đỏ thẫm, rất là đồ sộ.



Đây chỉ là bước đầu tiên, cũng là bước nhẹ nhàng nhất. Tập trung tinh thần trong thời gian dài như vậy, Đường Phong cũng có chút mệt nhọc, tuy sự tình đã hoàn tất, hắn lựa chọn nghỉ ngơi một lát, bởi vì bước thứ hai tiếp theo, mới là bước dung hợp dược hiệu của Linh Lung Biến Cương Đan, cũng là bước trọng yếu nhất, một khi dung hợp thành công, lực lượng cương tâm của Đường Phong, sau này sẽ có hai chủng thuộc tính! Nhưng một bước này, cần tiêu hao tâm thần và tinh lực nhiều hơn lần trước.



Duy trì một bộ phận tâm thần trong đan điền, cách ly năng lượng Băng Hỏa, Đường Phong nhắm mắt ngồi ngay ngắn tại chỗ, không nhúc nhích, cái gì cũng không làm, chỉ nghỉ ngơi mà thôi.



Nửa canh giờ sau, Đường Phong mới hít sâu một hơi, bắt đầu bước mấu chốt nhất.



Hiện tại hắn cần phân tâm tứ dụng!



Hai phần tâm thần khống chế năng lượng Băng Hỏa trong đan điền, hai phần khác cống chế Tuyết Tủy và Hỏa Tinh, triệt để dẫn bạo hai cỗ năng lượng của hai chủng thiên tài địa bảo này!



Phân tâm đa dụng, loại chuyện này đối với người bình thường mà nói, xác thực là khó khăn không nhỏ. Nhưng đối với đệ tử xuất thân Đường Môn, mỗi người đều có thể làm được, khác nhau chính là thành thạo hay không, phân tâm trong thời gian dài ngắn mà thôi.



Bởi vì, khi đệ tử Đường Môn phóng ám khí, cần đến phân tâm chi thuật.



Cũng nói châm pháp không chê vào đâu được của Đường Phong, một lần phóng đi hơn mười phi châm, mỗi phi châm đều đánh trúng mục tiêu, nếu không cách nào phân tách tâm thần, nhưng phi châm này không cách nào đánh trúng mục tiêu.



Lại nói thủ pháp ám khí đỉnh cấp Thiên Nữ Tán Hoa của Đường Môn, độ khó trong đó còn lớn hơn, cần phải phân tách tâm thần, mỗi lần phóng ra hơn trăm cây ám khí, nếu không khống chế được chỉ làm người khác chế giễu.



Cho nên nói, phân tâm tứ dụng đối với Đường Phong mà nói, căn bản không phải nan đề. Khó chính là khống chế trong thời gian dài ngắn mà thôi.



Thời điểm phóng ám khí, dù trong nháy mắt cũng phải phân tách tâm thần. Nhưng hiện tại, hắn cần phải duy trì trong thời gian dài có thể là một hai ngày, đây mới là vấn đề. Nhưng Đường Phong có lòng tin, hắn có nghị lực, không phải người bình thường có thể so sánh, loại đau đớn như lúc rèn luyện thân thể hắn còn chịu được, duy trì phân tâm tứ dụng cũng chả là cái gì.




Mặc dù là cao thủ Linh giai Hạ phẩm, năng lượng chất chứa trong cơ thể, chỉ sợ cũng không nhiều bằng Đường Phong. Linh giai Trung phẩm Đường Phong chưa từng gặp qua, cho nên không thể phán đoán.



Bước thứ hai đã hoàn tất, điểm mấu chốt nhất đã hoàn thành, còn một bước cuối cùng chính là dung hợp, độ khó đã giảm đi rất nhiều, Đường Phong có thể tin tưởng mười phần mình sẽ hoàn thành.



Có thể nói, đến một bước này, Đường Phong đã có thể nói mình sắp thành công.



Nhưng chuyện chưa đến bước cuối cùng, dù là ai cũng không thể phán đoán sẽ phát sinh chuyện gì, tâm tình Đường Phong buông lỏng, nhưng hắn không dám chủ quan.



Tâm thần mỏi mệt, tinh thần lại phấn khởi vô cùng.



Đường Phong nghỉ ngơi một chút, sau đó hoàn thành một bước cuối cùng.



Hỏa Tinh cùng Tuyết Tủy đã cân đối, dược hiệu của Linh Lung Biến Cương Đan cũng cân đối, hiện giờ hai chủng năng lượng Băng Hỏa đã biến thành chất lỏng, phân biệt nằm hai bên trái phải của đan điền, không quấy nhiễu xâm phạm lần nhau.



Những năng lượng này hiện giờ đã là của Đường Phong, hắn đã có thể khống chế sai khiến dễ dàng.



Tâm thần khẽ động, Đường Phong đem hai dòng sông nhỏ chảy về phía Tiểu Khô Lâu.



Phục dụng Linh Lung Biến Cương Đan, chính là tạo cơ sở cho cương tâm, diễn sinh ra thuộc tính, đây chính là bước cuối cùng, cho nên cần Tiểu Khô Lâu xử lý.



Hai dòng sông nhỏ, một trái một phải, tiến về phía Tiểu Khô Lâu, một cánh tay của Tiểu Khô Lâu không tự chủ giơ lên, bắt hai dòng sông nhỏ vào trong tay, cảnh tượng này làm cho Đường Phong thấy ngẩn ngơ, hắn cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện này.



Lại nói, thực lực bản thân một người tăng lên, cương tâm cũng theo thời gian dần dần sinh ra linh trí, giờ phút này Tiểu Khô Lâu tự chủ hành động, tuy làm cho người ta kinh ngạc, nhưng cũng hợp tình hợp lý.



Hai cổ năng lượng bị Tiểu Khô Lâu chộp vào trong tay, không an phận chút nào, giống như hai đầu Giao Long giãy dụa, ý đồ thoát ly khống chế của Tiểu Khô Lâu, nhưng Tiểu Khô Lâu lại mặc kệ không hỏi, chỉ bắt lấy chúng, mở cái miệng u ám ra, đem hai cổ năng lượng này bỏ vào miệng.



Đường Phong kinh ngạc muốn chết, hắn căn bản không muốn Tiểu Khô Lâu làm như vậy, bước cuối cùng hắn vốn chuẩn bị đem hai đạo năng lượng kia dung hợp với Tiểu Khô Lâu, mượn đều này diễn sinh ra thuộc tính Băng Hỏa.



Nhưng bây giờ, hắn đã biến thành người ngoài cuộc, hắn không thể làm gì, chỉ nhìn Tiểu Khô Lâu tự do phát huy.