Vô Thường
Chương 604 : Bỏ qua việc biểu quyết
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
Tất cả đã chuẩn bị xong, Đường Phong nhìn ba người bảo:
- Chớ sốt ruột, cứ coi như đây là Đường gia, mọi người càng sốt ruột lại càng dễ lộ chân ngựa, nếu có người hỏi đến cứ để ta ứng phó, mọi người chớ mở miệng.
Ba người cùng đồng loạt gật đầu, Đường Tử Thư và Đường Long thì không sao, gặp nguy không sợ hãi, sắc mặt bình thường, duy chỉ có Đường Điểm Điểm thì lại có chút lo lắng, tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực như trống trận.
Đường Phong nhìn sau vào nàng một cái, Đường Điểm Điểm cúi thấp đầu nói:
- Một lát sẽ quen thôi.
Đường Phong cũng không làm khó nàng, loại trường hợp này càng nói thì áp lực của nàng sẽ càng lớn, cứ để tự nhiên là được rồi, gật đầu bảo:
- Vậy đi thôi.
Bốn người tự giác từ trong phòng đi ra, mặc quần áo đệ tử Chung gia, cứ đi đi lại lại trong Chung Linh Cốc, giả vờ tìm người Đường gia, tiến sát gần sau Cốc.
Đường Phong đi đằng trước, chỉ để lại bóng lưng cho ba người theo sau.
Chẳng bao lâu đằng trước chạm một nhóm đệ tử Chung gia, số lượng những đệ tử này không ít, chừng khoảng hơn ba mươi người, đi đầu là một người tu vi Thiên Giai hạ phẩm, số còn lại đều là Địa Giai cả.
Muốn tránh cũng không thể được rồi, nếu lúc này tránh né có thể khiến đối phương nghi ngờ, Đường Long và Đường Tử Thư âm thầm vận cương khí hộ thể, nếu bị phát hiện thì sẽ đại khai sát giới.
Khi đôi bên đến cách nhau khoảng chừng ba mươi trượng, đối phương cũng cảnh giác hẳn lên, hơn ba mươi người này bỗng đi chậm lại hoặc dừng bước, thần thức hoặc mạnh hoặc yếu đều quét nhanh qua trên người nhóm Đường Phong.
Không chờ chúng mở miệng Đường Phong đã lên tiếng trước:
- Người nào!
Đồng thời truyền âm tới Đường Long và Đường Tử Thư bảo:
- Cứ chờ ở đây, đừng đi tới.
Nhóm Đường Long nói gì nghe nấy lập tức bừng bước. Chỉ là hai người thoáng nhìn nhau, có vẻ khó hiểu vì thanh âm Đường Phong nói vừa rồi rõ ràng đã thay đổi, giống giọng một trung niên khoảng bốn mươi tuổi.
Tên đi đầu đối diện là Thiên Giai hạ phẩm đáp nhanh:
- Ta là Chung Phục, là tam thúc phải không?
- Ta đây.
Đường Phong tiến lên phía trước, để đối phương nhìn rõ mình.
Tên đệ tử Chung gia Thiên Giai hạ phẩm là Chung Phục kia thở phào:
- Đi thôi.
Đường Phong phất tay, tiếp tục đi về phía trước dẫn đường.
Từ trạm canh gác tiến vào trong lòng sơn động khoảng chừng một dặm đường, cuối cùng cũng tới trước một cửa đá, mà ba người kia, lại ẩn núp tại trong thạch thất sau cửa đá.
- Xem tình hình mà hành động, cả ba tên này đều là Thiên Giai thượng phẩm, khó đối phó, chờ ta đối phó một tên trước…
Đường Phong truyền âm cho ba người, thấy ba người gật đầu, lúc này mới đưa tay sang một khối đá bên cạnh cửa đá ấn nhịp nhàng không đồng nhất vài lần, mỗi một lần ấn xuống, khối phiến đá này lại bị đẩy hõm xuống phía dưới, lại bật trở lại.
Chung gia tại sơn động này tốn không ít tâm tư, thiết kế các cơ quan đều vô cùng có dụng ý, những tấm cửa đá này đều dùng thạch Huyền vũ thạch vô cùng cứng rắn tinh chế tạo thành, có thể chống được sự công kích của cao thủ Thiên Giai đỉnh phong mà không bị hỏng. Hơn nữa, cửa đá này một khi bị đóng, từ bên ngoài đánh không mở ra được, chỉ có người bên trong mới có thể thông qua cơ quan mở cửa đá ra.
Đường Phong vừa ấn vài cái, chính là ám hiệu điều động nội bộ người Chung gia, người ở bên trong vừa nghe được âm thanh, chỉ cần đúng ám hiệu, đương nhiên sẽ mở cửa đá ra.
Đợi sau một lát, một âm thanh "lách cách" truyền đến, cửa đá từ từ mở ra, lộ ra bên trong là một gian thạch thất rộng. Dưới ánh sáng dịu nhẹ của Dạ minh châu, có ba người đang chăm chú nhìn ra bên ngoài cửa vách đá, lúc nhìn thấy Đường Phong, sắc mặt hơi có chút dịu đi.
Một người trong đó vội vàng mở miệng nói:
- Tam thúc, tình hình bên ngoài thế nào?
Đường Phong nhìn gã một cái, nghĩ thầm chính là ngươi rồi, trên mặt tỏ ra buồn bã, ngoắc gã nói:
- Chung Lâm, ngươi ra đây, Tam thúc có lời muốn nói với ngươi.
Vừa thấy nét mặt đó của Đường Phong, thần sắc người được gọi là Chung Lâm kia không khỏi khẩn trương, không do dự chút nào đi ra, nuốt nước miếng hỏi:
- Tam thúc, xảy ra chuyện gì rồi? Có phải là phụ thân ta…..
Đường Phong đưa tay nắm bờ vai gã, thâm trầm bảo:
- Hài tử, phụ thân ngươi hắn….ai….
- Người thế nào?
Chung Lâm càng thêm sốt ruột, nhìn Đường Phong không chớp mắt.
- Hắn không sao, nhưng ngươi thì có đấy.
Đường Phong gật đầu với gã một cái, cương khí trên tay bắn ra, trực tiếp trút nhập vào trong kinh mạch của gã, phong bế yếu huyệt toàn thân, phía sau hắn, Đường Long và Đường Tử Thư đồng thời ra tay, Đường Long lấy công lực của một Thiên Giai thượng phẩm đánh một quyền vào trên đầu Chung Lâm, Đường Tử Thư một cước bay lên đá vào trên cổ Chung Lâm.
Hai tiếng "rắc rắc" vang lên cùng lúc, đầu Chung Lâm chợt nhoáng mạnh lên, lập tức mềm nhũn ngã xuống đất.