Vô Thường

Chương 63 : Kết thân

Ngày đăng: 21:39 21/04/20


Nhân có hội giết chết mình? Cũng không có khả năng, Yên Liễu các của mình trong nội tông, Cự Kiếm Môn động thủ lúc này chẳng khác nào tự nhận mình là hung thủ.



Vậy thì mục đích của chúng là gì?



Xem ra ngày mai phải tới hỏi cô cô mới được.



trở lại Yên Liễu các, những dồ đạc chất trên xe ngựa đã sớm được các sư tỷ giúp chuyển về, Đường Phong lấy Thất Tình Cô lần trước chưa dùng hết ra tiếp tục ngâm rượu thuốc rồi dán lại cất đi.



Buổi chiều thay Bạch Tiểu Lại giải độc, thực lực của Bạch Tiểu Lại cuối cùng cũng khôi phục đến Địa giai, Đường Phong lại tu luyện Vô Thường Quyết đến nửa đêm mới cảm thấy mệt mỏi mà đi ngủ.



Sáng ngày hôm sau, Đường Phong cũng tu luyện nửa ngày, lúc này mới ôm theo một đống thứ đi tìm Lâm Nhược Diên.



Đây là lần đầu tiên Đường Phong mua đồ tặng cho Lâm Nhược Diên, Lâm Nhược Diên tự nhiên vô cùng cao hứng, khen Đường Phong không ngớt, khen hắn trưởng thành hiểu chuyện, biết hiếu thuận với cô cô.



Đường Phong liền xấu hổ.



Ngồi một lúc, Đường Phong liền hỏi trực tiếp vào vấn đề:



- Cô cô, con nghe nói hôm qua có khách đến đây?



Nụ cười trên mặt Lâm Nhược Diên liền cứng lại, trở nên kỳ quái, gật đầu nói:



- ừ, là thiếu chủ Cự Kiếm Môn đến đây.



- Bọn họ tới Thiên Tú làm gì?



Lâm Nhược Diên thở dài một tiếng:



- Ý của vị thiếu chủ kia là muốn cùng Thiên Tú kết làm đồng minh, sau này cùng giúp đỡ lẫn nhau.



Đường Phong cười một tiếng:



- Hai tông môn cách xa nhau cả ngàn dặm, kết thành đồng minh thì có lợi ở điểm gì?
- Còn có việc này?



Lâm Nhược Diên nhướng mày.



- Thiếu chủ Cự Kiếm Môn lần này tới có mang theo rất nhiều nữ đệ tử, ta còn nghĩ là do hắn cố kỵ Thiên Tú ta nên không mang nam đệ tử. Nói như vậy thì càng không thể gả Mạc nha đầu cho hắn, bằng không sau này Mạc nha đầu làm sao hạnh phúc?



Lúc này bên ngoài lại truyền tới tiếng gõ cửa, Lâm Nhược Diên nói:



- Vào đi.



Cửa phòng bị đẩy ra, Mạc Lưu Tô thân vận lục y chậm rãi tiến vào, đôi mắt phiếm hồng, thần sắc nhợt nhạt, phỏng chừng là đã nghe chuyện này.



- Sư phụ, Phong sư đệ.



Mạc Lưu Tô nhìn Đường Phong cố gượng cười.



- Mạc sư tỷ!



Đường Phong mỉm cười đáp lễ.



- Sao lại khóc?



Lâm Nhược Diên yêu thương nắm lấy tay Mạc Lưu Tô, vuốt nhẹ tóc nàng.



- Bụi bay vào mắt thôi.



Mạc Lưu Tô miễn cưỡng cười.



- Đệ tử không có khóc.



- Ài, nhìn dáng vẻ của con đi, chắc con cũng nghe nói mục đích lần này đến của thiếu chủ Cự Kiếm Môn rồi, sư phụ lần này gọi con đến chính là muốn nghe suy nghĩ của con, sau đó mới báo lên tông chủ, tùy tông chủ định đoạt. Ý kiến của mấy người chúng ta đều như nhau, nếu như con không muốn, chúng ta sẽ từ chối hắn ngay.