Vô Thường

Chương 632 : Bố gia trang

Ngày đăng: 21:44 21/04/20


Nếu không phải bởi vì Bố gia sở hữu cao thủ Linh Giai nhiều hơn một

người so với Trang gia, Bố gia cũng sẽ không vượt lên một chút như vậy.

Mỗi lần diễn ra cuộc tranh tài trong gia tộc, Bố gia và Trang gia luôn

luôn chiếm lấy vị trí đứng nhất và thứ hai, giành được số lượng linh

thạch nhiều đến mức khiến rất nhiều gia tộc khác vô cùng đỏ mắt.



Linh thạch nhiều, đệ tử trong gia tộc được phát triển tốt hơn, gia tộc đệ tử được phát triển, trong cuộc tranh tài tiếp theo của gia lại có thể đạt

được thành tích rất tốt, đây là một vòng tuần hoàn.



Tuy rằng

Đường gia được coi như là một gia tộc Linh Giai, nhưng mỗi lần diễn ra

cuộc tranh tài trong gia tộc cũng chỉ có thể thu được bảy tám bài danh,

linh thạch chỉ thu được khoảng một, hai trăm khối, nhu cầu của người

trong gia tộc nhiều như vậy, sao đủ dùng cho mười năm chứ?



Trừ

phi trong gia tộc đột nhiên xuất hiện một người có tuyệt thế kỳ tài, có

thể trong cuộc tranh tài trong gia tộc đạt được thành tích tốt. Lúc này

đây hai vị chủ nhân của Đường gia đang vô cùng đắc ý, bởi vì ... lần này trong số thành viên của Đường gia tham chiến có Đường Tuấn! Sức mạnh và năng lực tiềm tàng của Đường Tuấn so với bất kỳ đệ tử Đường gia nào từ

trước đến nay đều xuất sắc hơn nhiều. Tất nhiên, hai vị chủ nhân của

Đường Gia hi vọng hắn có thể lành đạo đệ tử Đường gia đi xa hơn, vượt

qua mốc bảy, tám bài danh của trước kia.



Phải biết rằng, với mỗi

một danh bài, thì số lượng linh thạch được phân sẽ nhiều thêm mười khối! Điều này đối với bất cứ gia tộc nào mà nói đều là một số lượng thật

lớn. Dưới sự thúc ép của quyền lợi, cuộc tranh tài trong gia tộc lần nào cũng rất hung tàn đẫm máu không gì sánh được. Rất nhiều đệ tử xuất sắc

đã chết oan chết uổng!



Đường Phong còn chưa tiến vào Bố gia

trang, đã bị hai đệ tử Bố gia cản lại. Tuy rằng hai người cảnh giới này

chỉ có Thiên Giai hạ phẩm, nhưng mỗi một người đến nơi đây, bất luận là

thực lực ra sao, bất luận là bối phận thế nào, cũng không dám có gì bất

kính đối với bọn họ, chỉ bởi vì bọn họ là đệ tử Bố gia.



Hai đệ tử này của Bố gia chịu trách nhiệm tiếp đãi khách, bởi vì khách đến thăm

thực sự quá nhiều, toàn bộ các cổng vào của Bố gia trang đều mở rộng. Cả nhà người ta đều là trưởng bối mang theo vãn bối, một đám người ồn ào,

báo xong danh tính và gia tộc dòng họ mới có thể đi vào. Lúc Đường Phong tới đây, hắn chỉ có đi một mình, hơn nữa tuổi còn trẻ, thực lực lại

không cao, tất nhiên hai vị đệ tử Bố gia chuyên đón tiếp phải ngăn cản.



Bất luận ở địa phương nào cũng tồn tại những người có mắt chó không biết nhìn người.



- Ngươi là đệ tử nhà ai?



Một đệ tử chuyên tiếp khách của Bố gia giơ tay chặn đường đi của Đường Phong, dùng giọng điệu đều đều hỏi thăm.



Đường Phong ôm quyền nói:



- Ta là đệ tử Đường gia, mong hai vị sư huynh tạo điều kiện cho.



Hai người này đều lớn hơn vài tuổi so Đường Phong, gọi sư huynh tự nhiên cũng không có vấn đề gì.



Người nọ liếc mắt quan sát đánh giá Đường Phong từ trên xuống dưới, nghi ngờhôi:



- Hôm trước, mấy người bên Đường gia đã vào trang rồi, vì sao lại có thêm một người nữa?



- Ta ra ngoài du lịch, ngày hôm nay mới chạy qua đây.



Đường Phong nhẫn nại giải thích.



- Có gì có thể chứng minh được thân phận của ngươi không? Trong lúc thi đấu, người ngoài không được vào trong trang!


Đường Phong chẳng bao giờ nghĩ tới cuộc sống khó khăn của

đệ tử các gia tộc nhỏ trong Linh Mạch Chi Địa. Những thảo dược này đối

với Đường Phong mà nói cũng không có gì đáng giá, thế nhưng đệ tử của

gia tộc nhỏ muốn lấy được chúng lại phải nỗ lực rất lớn để đổi lấy ít

tiền. Hiện tại, mấy thứ này còn bị người khác hết lần này tới lần khác

cướp đi mà bọn họ lại không thể nói gì.



Hai huynh muội này, đại

khái là dẫn theo một xe ngựa từ nơi xa tới nơi này buôn bán. Đường Phong thấy mấy thứ này rất chướng mắt, nhưng trong mãt người khác nó lại đáng coi trọng. Đẻ tiến vào Bố gia trang, cũng phải bỏ chút chỉ phí.



Hai người đệ tử Bố gia mừng rỡ ra mặt, cất những thứ đã thu nhập được vào

trong người, rồi nhìn hai huynh muội nhà họ phất phất tay nói:



-

Được rồi, đã xác nhận không có gì sai, các ngươi vào đi thôi. Vào bên

trong trang, không được lớn tiếng, gây xôn xao, không được tụ với nhau

để gây sự, không được giả danh lừa bịp, bằng không sẽ giết không tha!



- Vâng, vâng, đa tạ hai vị sư huynh!



Người thanh niên kia cũng không dám lớn tiếng. Hắn cũng sợ hai người đệ tử Bố gia lòng tham không đáy, bây giờ thấy bọn họ chịu nhả ra, tự nhiên vô

cùng vui mừng.



Tiểu Điệp lại nhảy lên xe ngựa, đang muốn chui vào trong xe, tròng mắt di chuyển, cười giòn mở miệng nói:



- Hai vị đại ca chờ chút.



- Lại có chuyện gì?



Hai người đệ tử Bố gia quay đầu mở miệng hỏi. Nghe giọng của bọn họ lúc này coi như không tệ. Dù sao cũng vừa mới cầm gì đó của người ta, hơn nữa

Tiểu Điệp là một tiểu cô nương thanh tú, trong sáng như nước, bọn họ tự

nhiên có chút nể mặt.



Tiểu Điệp cười mim nhìn Đường Phong nói:



- Vị ca ca này có thể đi cùng chúng tôi vào không? Thoạt nhìn hắn cũng không giống kẻ xấu.



- Ngươi biết hắn sao?



Người đệ tử Bố gia mở miệng hỏi.



Tiểu Điệp lắc đầu:



- Không biết.



- Vậy nếu như hắn ở bên trong quấy rối thì phải làm thế nào?



- Ta chịu trách nhiệm!



Tiểu Điệp ưỡn ngực, tiếng nói vang vang, dáng dấp nhỏ nhắn như vậy thật làm

người ta thấy buồn cười. Ngay cả hai người đệ tử Bố gia cũng bị chọc

cười.



Nàng không phải là một tiểu cô nương còn chưa đạt tới Địa

Giai sao, vậy có thể chịu trách nhiệm cái gì? Bất quá kia hai người đệ

tử Bố gia cũng biết không ai dám quấy rối trong Bố gia, vừa rồi không

cho Đường Phong đi vào bất quá chỉ là muốn kiếm chút béo bỡ mà thôi.