Vô Thường
Chương 699 : Chu gia khổ thủy thành
Ngày đăng: 21:45 21/04/20
Hai khối đá hỗ trợ lẫn nhau, cuối cùng bị Giang Xuyên trượt chân xuống đây lấy đi hết, chẳng qua La Ngọc Thạch Tâm lại ẩn mình dưới hàng chục trượng sâu bên dưới lại không bị người khác phát hiện ra, cuối cùng rơi vào tay Đường Phong.
Đây là một khối đá đã có một chút linh tính, có thể nói là vật chết mà cũng có thể nói là vật sống. Đường Phong thu nó vào trong Không Gian Mị Ảnh, che dấu lại vết tích linh khí tụ tập lại, đi lòng vòng trong tuyệt cốc thêm mấy vòng nữa chỉ mong tìm được một cái bảo bối khác.
Chẳng qua loại vận khí này không thể nói rõ được, cho dù một người nào đó vận khí có tốt đến cực hạn như Đường Phong hiện giờ tìm một lúc cũng không thể tìm được thứ gì có giá trị cả. Cuối cùng chỉ có thể từ giã tuyệt cốc mà nhảy ra ngoài.
Những linh thú vây quanh khu vực tuyệt cốc nhìn chằm chằm vào phía Đường Phong, nhưng mà không có con nào dám lên làm càn trước mặt hắn, thậm chí còn tách ra tạo thành một cái đường đi để Đường Phong bước qua.
Dã tính của linh thú đều lấy sinh tồn làm căn bản. Không có linh thú nào đi trêu chọc tồn tại cường đại hơn cả mình, trừ phi ở dưới một số tình huống bất đắc dĩ.
Thời gian lưu lại ở trong Yên Hà sơn cũng không phải quá lâu, cũng chỉ có thời gian nửa đêm mà thôi, từ lúc Đường Phong ra khỏi Yên Hà sơn đến giờ mới quá khuya một tí.
Nhận thức xong phương hướng, hắn liền đi tới hướng của Khổ Thủy Thành.
Ở bên này chuyện tình Tái Sinh Thạch với Giang Xuyên đã được giải quyết cùng với kiếm được thêm La Ngọc Thạch Tâm. Hai bảo bối này đã tới tay, kế tiếp nên đi tới Khổ Thủy Thành tìm kiếm phương pháp giải độc, giải khai kỳ độc của Độc Vương Thương Bất Khải.
Mình bị trúng độc vốn rất kỳ quái. Đường Phong có thể thấy được thời gian trúng độc ở dưới đan điền của mình đã qua hơn một tháng mà hắn cảm giác được lũ độc tố ở trong đó còn lớn mạnh hơn không ít. Thời gian ban đầu lũ độc tố này còn chưa ảnh hưởng tới sức chiến đấu của mình, nhưng mà đến tận bây giờ thì Đường Phong phát hiện được nó đã gây trở ngại không ít tới mình.
Tuy rằng khi vận công thì không bị đau hay vấn đề gì đó nhưng mà lúc vận động cương khí lên thì có cảm giác là lạ không thể nói rõ được.
Nếu như buông bỏ không quan tâm nữa thì Đường Phong cũng không biết hậu quả sẽ ra làm sao.
Đi tới Khổ Thủy Thành! Chính mình tìm Thương Hàng Đình để giải độc giúp mình là điều đầu tiên, điều thứ là gặp Chu Tiểu Điệp.
Một tiểu cô nương này có một đôi linh lung thủ do thiên sinh mà có. Trong khoảng thời gian này Đường Phong một mực suy nghĩ làm thế nào để mang theo nàng bên người để dạy nàng thủ pháp ám khí, tận cho đến mấy ngày hôm trước mới nghĩ ra được một biện pháp có thể sử dụng được.
Không biết được tiểu cô nương này có nguyện ý hay không, cho dù là nàng không muốn thì Đường Phong cũng nghĩ đến việc cướp đoạt nàng đi.
Không ai có thể lý giải được tâm tình của một người đệ tử Đường Môn khi thấy được một đôi tay linh lung chỉ trong truyền thuyết, Đường Phong cực kỳ hưng phấn muốn biết được nếu như nàng tu luyện được ám khí thành công thì sẽ đạt được đến mức nào.
Ba ngày sau đó, Đường Phong đã đi tới được Khổ Thủy Thành.
Tên của thành nghe không được hay lắm, nhưng mà dân cư sinh hoạt ở bên trong thành cũng không hề khổ sở chút nào, bởi vì thành này là tụ tập của một số gia tộc buôn bán, có thể nói là nơi đông đảo nhất của toàn bộ Linh Mạch Chi Địa, mọi sinh hoạt của người dân trong Linh Mạch Chi Địa chủ yếu đều lấy từ đây mà ra, mọi vật tư đều được vận chuyển liên tục khắp mọi nơi.
Sở dĩ Khổ Thủy Thành có tên như thế này cũng bởi vì cùng với một số gia tộc buôn bán ở đây có chút quan hệ, tuy rằng bọn họ tương đối giàu có nhưng mà cũng chỉ có thể gọi là giàu hơn người bình thường mà thôi. Hiện giờ cả đại lục đều có phong trào tập võ huống chi là ở Linh Mạch Chi Địa có linh khí đầy đủ?
- Nói cho cùng thì cũng là lỗi của chúng ta.
Đường Phong thực rất muốn hỏi một chút rốt cuộc là có chuyện gì, nhưng mà mình lại là người ngoài nên không tiện mở miệng, chỉ có thể nghiêng đầu suy nghĩ.
- Đường huynh, huynh là khách, mời huynh vào trong phủ.
Chu Chính nhiệt tình quan tâm.
Đường Phong gật đầu đi hai huynh muội Chu Chính vào trong sân, Đường Phong nhìn hoàn cảnh bốn phía một cái, thần sắc không khỏi ngưng trọng.
Hắn phát hiện ra ở trong sân này lại có vết tích của chiến đấu lớn, những bồn hoa chậu cảnh xung quanh đều bị tàn phá không ít, trên mặt đất có vết tích của cương khí xung đột với nhau, hơn nữa còn có một ít vết máu.
Vệt máu tuy rằng đã khô, vẻ bên ngoài đen như mực, nhưng mà nhìn vào màu sắc và độ khô cạn của nó, không khó suy đoán được đêm qua ở đây có người thụ thương.
Lại liên tưởng đến chuyện tình của hai vị trưởng bối của Chu Chính cùng hai huynh muội, Đường Phong mơ hồ suy đoán rằng có lẽ hai huynh muội nhà này đã phải chọc đến phiền phức nào đó, khiến cho cừu nhân đến tận nhà để trả thù.
Hai người bọn họ trong khi Đại bỉ diễn ra vội vã rời đi cùng với việc này có liên hệ gì không? Trong lúc nhất thời Đường Phong cũng không thể nghĩ thấu được.
Đi theo hai huynh muội Chu Chính vào trong phòng khách, đều có hạ nhân tự động dâng trà, ngồi xuống được một lúc không đợi Đường Phong nói rõ ý định thì Chu Chính liền mở miệng nói trước:
- Đường huynh lần này đến đây muốn để tìm vị nữ tử họ Thương kia sao?
Về việc này Đường Phong đã từng nói qua với Chu Chính khi còn đang ở Bố gia trang, tất nhiên Chu Chính sẽ hiểu được Đường Phong đến nơi này làm gì.
- Phải.
Đường Phong gật đầu nói:
- Chu huynh quen thuộc Khổ Thủy Thành hơn ta nhiều, vì vậy việc này còn phải nhờ Chu huynh tìm hiểu hộ.
Chu Chính nói:
- Việc này không có vấn đề gì, huynh đối với hai huynh muội chúng ta có ân, việc tìm hiểu này cứ giao trên người Chu mỗ.