Vô Thường

Chương 750 : Rời khỏi

Ngày đăng: 21:45 21/04/20


- Haha, lần này sẽ cho mấy người Bạch Đế Thành kinh ngạc, dám đánh cuộc cùng lão tử, ồ, tiểu nương này da trắng ghê, lớn lên trong veo như nước, động lòng người, hi, phong thiếu, không phải là ngươi lại đi ra ngoài đào hoa thơm cỏ lạ chứ?



Tiếu thúc chăm chú nhìn Tiểu Thiên, không khỏi rất kinh ngạc.



Vẻ mặt Đoạn thúc ngưng trọng cấu nhẹ Tiếu thúc:



- Lão Thang, nha đầu kia cũng là Linh Giai.



- Cái gì?



Tiếu thúc thất kinh, tinh tế tỉ mỉ nhìn Tiểu Thiên, lại phát hiện quả giống như lời lão Đoạn, tiểu cô nương thoạt nhìn chỉ có mười lăm mười sáu tuổi này dĩ nhiên cũng là một cao thủ Linh Giai.



Một chút vênh váo của Thang Phi Tiếu khi vừa mới tấn chức Linh Giai lập tức tan thành mây khói. Đây là thế đạo gì vậy, nha đầu tuổi còn trẻ như vậy cũng là Linh Giai? Vậy cảnh giới mà mình đuổi theo vài chục năm đã là gì? Lẽ nào tư chất của mình kém người ta nhiều như vậy?



Đường Phong hắc hắc nở nụ cười, nói với Tiếu thúc:



- Các ngươi và vài người của Bạch Đế Thành ai cũng không thắng, nàng mới là người thắng.



Nói ra thân phận của Tiểu Thiên, lúc này hai đạt sát thần mới bừng tỉnh đại ngộ. Khẳng định Khiếu Thiên Lang không chỉ mười lăm mười sáu tuổi, không biết nàng đã sống bao nhiêu năm ở Khúc Đình Sơn, bất quá bởi vì sau khi biến hoá hình dạng của nàng mới trở nên như vậy mà thôi.



Cẩn thận suy nghĩ điểm ấy, tâm tình Tiếu Thúc mới tốt hơn một ít.



Ngốc nữu vẫn yên lặng không nói, sắc mặt bình tĩnh như một hồ nuớc mùa xuân, chỉ có lúc đang nhìn Đường Phong, kiêu ngạo và dã tính trong đôi mắt kia mới ít đi một chút, nguyên nhân này cũng không phải bởi vì Đường Phong, mà là Linh Khiếp Nhan ở trong cơ thể Đường Phong.



- Đừng lo lắng, hai người các ngươi vừa mới tấn chức Linh Giai, còn chờ vững chắc cảnh giới, nhanh lên nghỉ ngơi một chút rồi đi tu luyện, thời gian đã không còn nhiều lắm.



Đường Phong căn dặn một tiếng.



- Uhm!



Hai đạt sát thần cũng biết rõ đạo lý này, tự nhiên không dám chậm trễ.



Hiệu quả khi tu luyện ở sơn cốc hơn một tháng, ngang với tu luyện ở bên ngoài một đến hai năm, đủ bốn tháng, Tiếu thúc và Đoạn thúc mới tấn chức Linh Giai, nói cách khác nếu như đặt ở bên ngoài, ít nhất hai đại sát thần còn phải đợi sáu bảy năm nữa mới có thể dò xét huyện bí của cánh cửa Linh Giai.




- Nếu không chiến đấu, cho dù cảnh giới cao tới đâu cũng vô dụng, nếu sau này ngươi còn muốn tu luyện, ta mang ngươi tới chỗ khác là được.



- Ách....



Chu Tiểu Điệp vô cùng uỷ khuất lên tiếng.



Đợi sau khi Tiếu thúc và Tứ Nương nói lời từ biệt, một đám người liền đi về phía lối vào Bạch Đế Bí Cảnh.



Lúc tới, là một đám Thiên Giai thượng phẩm, nhưng thời gian nửa năm trôi qua, lúc trở về cũng là một đám cao thủ Linh Giai hạ phẩm.



Vô luận là hai đại sát thần hay người của Bạch Đế Thành, nhìn thấy điều này, đều có chút không dám tin tưởng.



Lúc trước bọn họ nghĩ rằng không bao giờ có thể tới cảnh giới Linh Giai, hiện tại dĩ nhiên đạt được dễ dàng như vậy, giống như nằm mơ. Làm được điểm này, có thể nói Đường Phong là công thần lớn nhất.



Cho mỗi người một khối linh thạch để tu luyện, lại cho mỗi người một viên tinh thần Thiên Nguyên đan vô cùng trân quý, tốc độ tu tập linh khí vô cùng cuờng đại La Ngọc Thạch Tâm, nếu khuyết thiếu bất luận cái gì, đều không thể tại thời gian ngắn như vậy tạo ra một nhóm cao thủ Linh Giai.



Người của Bạch Đế Thành càng thêm khách khí đối với Đường Phong, bọn họ đều là người tri ân báo đáp, hơn nữa Đường Phong và Bạch Tiểu Lại là phu thê, tự nhiên đối đãi Đường Phong như người một nhà rồi.



Biết Đường Phong muốn khẩn cấp tạo nên một nhóm cao thủ Linh Giai để đối phó sự xâm lấn của Huyết Vụ Thành, đám người Duơng Xuân cũng chủ động muốn ra trận giết giặc.



Nhưng ý tột của bọn họ lại bị Đường Phong khéo léo cự tuyệt. Nếu là nửa năm truớc, xác thực Đường Phong sẽ nghĩ như vậy, nhưng hiện tại trên tay mình có sáu bộ Duợc Thi Nhất Hào đến Lục Hào, Đường Phong đã thay đổi suy nghĩ.



Tính cả hai đại sát thần, thêm Lại Tỷ và Tiểu Nhã còn có Tiểu Thiên, tất cả có mười một cao thủ Linh Giai, huống chi, bây giờ mình còn biết một ít trận pháp, chỉ cần dùng tốt, thực lực như vậy đủ để cho Huyết Vụ Thành chịu nhiều thua thiệt.



Bốn người Bạch Đế Thành có qua cũng chỉ là áo gấm thêu hoa mà thôi, còn không bằng để bọn họ ở lại trong Bạch Đế Thành, canh giữ Bạch Đế Bí Cảnh.



Tuy rằng chỉ có mình mới mở ra được Bạch Đế Bí Cảnh, nhưng khó bảo toàn bí mật ở đây sẽ không tiết lộ ra ngoài, một ngày bị người của Huyết Vụ Thành phát hiện, ở đây sẽ bị nguy hiểm. Nếu không có cao thủ Linh Giai tọa trấn, chỉ sợ Bạch Đế Thành khó giữ được, Đường Phong không muốn nhìn thấy diện mạo thương tâm đến chết của Lại Tỷ, hơn nữa nói như thế nào đây cũng là địa phương nàng lớn lên.



Nói rõ ràng những lo lắng của mình, Bạch Nguyệt Dung cũng đồng ý sắp xếp của Đường Phong.



Ra khỏi Bạch Đế Bí Cảnh, đám người Đường Phong chưa được nghỉ ngơi liền từ biệt đám người Bạch Nguyệt Dung, đi thẳng đến Khúc Đình Sơn. Đợi đến lúc tới Thiên Tú Tông, Đường Phong liền vào trong tông môn nói chuyện cùng Lâm Nhược Diên, sau đó vội vàng rời đi.