Vô Thường
Chương 755 : Nhắc nhở
Ngày đăng: 21:45 21/04/20
Trong tất cả mọi người, Đường Phong là nhàn nhã nhất. Hắn là một Thiên giai trung phẩm, căn bản không có người tìm hắn gây phiền toái. Hắn đứng như cọc gỗ ở đó, ngây ngốc xem trận chiến diễn ra xung quanh, phảng phất giống như bị dọa ngốc rồi.
Đường Phong chính là đang tìm tung tích tên sát thủ Huyết Vụ Thành kia. Thế nhưng người này cũng không biết tu luyện công pháp gì, công phu ẩn giấu tương đối cao. Mặc dù lấy cảnh giới “Thiên nhân hợp nhất” của Đường Phong cũng căn bản không thể nào phát hiện được.
Trừ phi hắn lại xuất thủ một lần nữa. Một khi hơi có ba động của cương khí truyền đến, liền có thể đánh động tâm cảnh giác của Đường Phong.
Tất cả các cao thủ Linh Giai đều đang bận rộn chiến đấu, các cao thủ Thiên Giai còn lại cũng ở một bên lược trận, lấy số lượng khổng lồ bù đắp cho thiếu hụt về cao thủ Linh Giai của Chung gia. Cho dù Đường Phong có đứng ở đó, chỉ cần tránh thoát dư ba chiến đấu của cao thủ Linh Giai, căn bản không cần lo lắng đến vấn đề an toàn của bản thân.
Bỗng nhiên, một tia ba động quỷ dị từ một bên truyền đến. Đường Phong nhanh chóng truyền âm với Bố Trường Thiên, nói:
- Cẩn thận phía sau!
Bố Trường Thiên đang cùng một cao thủ Linh Giai của Huyết Vụ Thành giao thủ, nghe tiếng truyền âm của Đường Phong, thân hình đồng thời nhoáng lên, hầu như không có bất luận do dự gì, trực tiếp nhảy ra khỏi vòng chiến. Ngay sau một khắc khi hắn di động thân hình, thân ảnh mơ hồ kia lại xuất hiện, một thanh lợi kiếm đâm xuyên qua tàn ảnh của Bố Trường Thiên.
Bố Trường Thiên nhận thấy một tia sát khí vừa sượt qua mình, không khỏi sợ hãi đến sắc mặt trắng bệch. Nếu vừa rồi không phải Đường Phong nhắc nhở, hắn tuyệt đối không thể tránh thoát một kiếm lén lút kia.
Cao thủ ám sát của Huyết Vụ Thành một kích không trúng, lông mày không khỏi nhíu chặt lại, hiển nhiên có chút không minh bạch, mình đã lộ ra sơ hở gì lại có thể khiến đối thủ sớm tránh thoát được. Bất quá hắn cũng mau chóng lẩn mình vào trong không khí một lần nữa, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu hạ thủ.
Toàn bộ Chung Linh cốc, tràn ngập tiếng đánh giết, linh khí dao động trùng trùng điệp điệp tràn đến, hung mãnh như núi lửa tích tụ ngàn năm đột nhiên bạo phát. Tất cả cao thủ Linh Giai ở đây đều là Linh Giai hạ phẩm, ngay cả thực lực chênh lệch nhiều ít cũng không phải chốc lát là có thể nhìn ra được. Nhưng thật ra, các cao thủ Thiên Giai của Chung gia ở một bên lược trận rốt cục cũng đã bắt đầu xuất hiện thương vong.
Có Thiên Giai do đứng gần quá, có Thiên Giai muốn nhân cơ hội đánh lén các cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc, nhưng cao thủ Linh Giai lại dễ dàng đánh lén như vậy sao? Thường thường, những tên Thiên Giai này đánh lén không thành, ngược lại còn chôn vùi tính mệnh của chính minh, chết không toàn thây.
Không đến một nén nhang sau, cao thủ Thiên Giai của Chung gia đã tử thương hơn mười người. Những thương vong này khiến Chung Bố Sở và các cao thủ Linh Giai của Chung gia phẫn nộ không thôi, hạ thủ càng tàn độc hơn nhiều.
Người Huyết Vụ Thành không có khả năng quan tâm đến sống chết của người Chung gia. Nhưng Chung Bố Sở thì không thể như vậy. Thực lực chỉnh thể của gia tộc mình lấy số lượng cao thủ Thiên Giai làm cơ sở, chết một người là mất đi một người, không dễ dàng bồi dưỡng lại. Tình cảnh trước mắt với Chung Bố Sở mà nói, thế nào lại không đau lòng?
Đối mặt với một đám Thiên Giai Chung gia, Đường Phong cũng trở nên cẩn thận hơn. Tuy rằng thực lực của mình căn bản không thể lấy cảnh giới bình thường để suy luận, thế nhưng nhiều người như vậy cùng xông lên, chính mình căn bản không thể chống đỡ được. Đến lúc đó, một khi bị thương, cục diện sẽ hoàn toàn đảo ngược.
Sau khi một kích giết người, Đường Phong khẽ động, thân hình nhoáng lên đã xuất hiện ở ngoài mười trượng, trong tay bắn ra ba thanh phi đao, đánh bay một đệ tử Chung gia đứng đưa lưng về phía mình.
Chờ khi người Chung gia kịp phản ứng, muốn vọt tới chỗ hắn, thân hình Đường Phong một lần nữa nhoáng lên, lại xuất hiên ngoài mười trượng.
Đường Phong ôm chủ ý không cho bọn chúng cơ hội bao vây mình, không cho bọn chúng thời gian giao phong chính diện với mình.
Nhiều người thì nhiều sai sót. Thiên Giai của Chung gia tụ họp tại chỗ này ít cũng có tới cả trăm người. Vô luận Đường Phong đến nơi nào đều có thể đánh chết địch nhân. Ngược lại, đám người hoàn toàn không nắm được hướng đi của hắn, đối mặt với một Thiên Giai trung phẩm, giống như đối mặt với một con cá chạch trơn tuột. Tốc độ của hắn quá nhanh, căn bản không phải Thiên Giai có thể truy đuổi.
Khi chạy vòng qua các cao thủ Linh Giai, Đường Phong cũng không quên nhắc nhở cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc đề phòng cao thủ ám sát của Huyết Vụ Thành đánh lén.
Dưới sự nhắc nhở của Đường Phong, mỗi lần cao thủ ám sát kia xuất thủ đều vô công mà phản lại. Cục diện này khiến hắn tức giận muốn thổ huyết.
Hắn thực sự không nghĩ ra, vì sao hành tung của mình bị người khác phát hiện, nếu là một lần hai lần, còn có thể giải thích rằng lòng cảnh giác của bọn họ rất mạnh, chính mình vô tâm đã bị bại lộ dấu vết. Nhưng nhiều lần như vậy đều thế này, mỗi một lần đều tại thời gian mình ra tay, mục tiêu đánh lén mới làm ra phản ứng tương ứng.
Ngoài lần đánh lén nam tử cao lớn như gấu kia nguy hiểm nhất, lần đó đánh lén không được, chính mình ngược lại bị đao khí của người ta gây thương tích, hắn thực sự không tin là đối phương chỉ vô ý đánh trúng mình.
Đạo lý ám sát thuật hắn rõ ràng nhất, đều là cao thủ Linh giai, người khác muốn phát hiện hành tung của hắn căn bản không có khả năng, cho dù chính mình bị viết thương nhẹ, trên người còn có một mùi máu tươi, nhưng hiện tại thi thể đầy trên mặt đất, mùi máu tươi xộc vào mũi, vì sao lại bại lộ?
Điều này tuyệt đối không phải sự trùng hợp, những người mình đánh lén đó có thể phản ứng kịp thời, khẳng định là có người nhắc nhở bọn họ mới đúng. Nói như vậy, vậy là hành tung của mình vẫn bị người khác chú ý.
Nghĩ tới đây, sắc mặt cao thủ ám sát Huyết Vụ Thành trở nên hung ác.