Vô Thường
Chương 783 : Nghịch đồ, ngươi chết chắc rồi
Ngày đăng: 21:46 21/04/20
So sánh mà nói, tổn thất của Huyết Vụ Thành càng thảm hại hơn rất nhiều.
Vì Linh Mạch Chi Địa này, Huyết Vụ Thành hai lần phái người đến, lần đầu tới mười vị Linh Giai hạ phẩm, lần thứ hai tới bốn vị Linh Giai trung phẩm, bốn mươi vị Linh Giai hạ phẩm.
Đánh nhau đến cuối cùng, chỉ có Lý Thiên Cừu và Hứa Cửu Châu chạy thoát ra ngoài, những người khác toàn bộ vùi thân tại Linh Mạch Chi Địa.
Trong lần chiến đấu này Đường gia tổn thất nhỏ nhất, bản thân Đường Đỉnh Thiên bị trọng thương, bất quá cũng không có nguy hiểm về tính mạng, một cánh tay của Đường Ngạo bị chặt đứt, về phần những người khác, cũng đều có thương thế nặng nhẹ một chút mà thôi, cũng không có một người chết. Chỉ có Bố gia là tổn thất lớn nhất, tám chín vị cao thủ Linh Giai của Bố gia, số lượng cũng không ít, thế nhưng lúc nghe thấy tin tức gia chủ bị giết, khí huyết bọn họ xông lên não, cùng chiến đấu với cao thủ Huyết Vụ Thành đều là lấy thương đổi thương, thậm chí bắt buộc địch nhân đồng quy vu tận cùng mình. Cuối cùng còn sống sót có năm người.
Kết thúc đại chiến, những người còn lại đi xử lý thu dọn chiến trường, cao thủ huyết vụ thành tất cả đều là Linh Giai, trên người mang theo không ít vật phẩm đáng giá, những cái này tự nhiên không thể bỏ qua.
Tiếu thúc cau mày cầm một thanh phi đao đi tới, đưa cho Đường Phong rồi nhẹ giọng nói:
- Phong thiếu, ngươi nhìn xem cái này.
Đường Phong chột dạ.
Vừa rồi thời gian cấp bách, căn bản hắn không có suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đến mau chóng tiêu diệt nhóm người Huyết Vụ Thành, cho nên mới xuất ra ám khí không chút kiêng kỵ nào, thế nhưng hiện tại xem ra, những ám khí này chỉ sợ làm người xung quanh mình nổi lên lòng nghi ngờ.
- Vì sao vị cao thủ thần bí kia cũng sử dụng ám khí vậy?
Tiếu thúc nghi ngờ nhìn Đường Phong:
- Hơn nữa hình dáng phi đao hắn dùng cũng giống ngươi dùng.
- A, đúng vậy sao?
Đường Phong giả vờ bình tĩnh nhận lấy, làm ra vẻ thưởng thức một phen, ,sau đó ngạc nhiên nói:
- Nhìn qua thật đúng là không sai biệt nhiều lắm.
- Phong thiếu, thành thật mà nói, người kia...
Tiếu thúc còn muốn hỏi cho ra gốc ra rễ, nhưng Đường Phong lại nhanh chóng dời đi trọng tâm câu chuyện:
- Thiếu gia đến siêu độ cho những người đó...
Dẫn Đường Phong khó chịu cấp tốc chạy về phía trước, Đường Ngạo có chút bi thương nói:
- Không biết vì sao, Thượng tiền bối chỉ đích danh muốn gặp ngươi, đợi lúc nữa đi tới phòng, nhớ đừng làm mất lễ tiết của Đường gia bảo ta. Thượng tiền bối thủ hộ linh mạch mấy trăm năm, là công thần lớn nhất của Linh Mạch Chi Địa, trận chiến ngày hôm nay, một phần cũng nhờ năng lực của tiền bối mới có thể chuyển nguy thành an.
- Vâng!
Đường Phong cung kính trả lời. Nhưng mà trong lòng không khỏi chột dạ một chút.
Thượng tiền bối chỉ đích danh muốn gặp mình? Vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ hắn nhìn ra cao thủ thần bí kia là mình?
Nghĩ đến việc này, Đường phong thử dò hỏi:
- Trong nhà có ai nhìn thấy vị cao thủ lúc trước hiện thân không?
Đường Ngạo thở dài một tiếng:
- Ta cũng không rõ ràng lắm, sau khi đại chiến đột nhiên hắn biến mất không ai nhìn thấy, trước kia cũng chăng bao giờ nghe qua sự tồn tại của hắn, vấn đề này Thượng tiền bối cũng hỏi, nhưng là chúng ta không có biện pháp trả lời cho hắn.
- Oh!
Đường Phong cảm thấy an tâm rồi, xem ra Thượng tiền bối muốn gặp mình cũng không phải bởi vì thân phận của mình bại lộ, vậy thì là vì cái gì?
Đường Phong cảm thấy rất mơ hồ.
Lúc này Thượng tiền bối đang ở tại chỗ Đường Ngạo, nơi đây quy tụ toàn bộ cao thủ Linh Giai may mắn sống sót sau trận chiến vừa rồi, trên mặt mỗi người đều lấp đầy u sầu, đau đớn vô cùng, hiển nhiên là đang lo lắng cho Thượng tiền bối.
Lúc Đường Ngạo dẫn Đường Phong vào, đám người chủ động tránh ra một con đường, cũng dám coi thường thân phận và địa vị của Đường Phong.
Vào trong phòng, Đường Ngạo đi tới bên giường Thượng tiền bối, vội vàng nói:
- Tiền bối, người ngài cần tìm ta đã dẫn tới rồi.
Đường Phong đứng ở bên giường dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy Thượng tiền bối nằm trên giường, nhìn qua có vẻ đã gần đất xa trời, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hiển nhiên đã đến mức dầu hết đèn tắt.
- Vãn bối Đường Phong, ra mắt tiền bối.