Vô Thường
Chương 790 : Tức chết lão phu rồi
Ngày đăng: 21:46 21/04/20
Run rẩy một lúc lâu, Chung Lộ mới hạ quyết tâm, hai tay mạnh mẽ dùng lực, dao găm lóe ra ánh sáng lạnh lẽo đâm thẳng vào trái tim. Động tác của nàng rất quyết đoán, không làm bộ chút nào.
Lần này đương nhiên sẽ không thử đâm nữa, vào thời điểm dao găm còn cách cổ nàng một tấc, một cơn gió to đột nhiên kéo tới, đánh bay dao găm ra ngoài, không chỉ như thế, toàn thân Chung Lộ dưới cổ lực đạo mạnh mẽ này đã bị đẩy ngồi xuống đất.
Sắc mặt Đường Phong âm trầm đi tới trước mặt Chung Lộ, ngồi xổm xuống nhìn nàng.
Chung Lộ thở hổn hển, trừng mắt nhìn Đường Phong.
Đường Phong tức chết rồi, vừa rồi Chung Lộ nói thành khẩn như vậy, nguyên lai chỉ là muốn làm cho mình an tâm, nói tóm lại, nàng vẫn muốn chết!
- Ngươi lại thèm chết như vậy sao?
Đường Phong lạnh lùng hỏi:
- Muốn chết thì tới tìm ta, thiếu gia chỉ cần một chưởng liền tiễn ngươi về Tây Thiên!
Chung Lộ cũng cười nhạt liên tục:
- Thế nhân chán ghét ta, ngươi cũng ghét bỏ ta, nữ nhân mà không ai muốn, vậy thì còn sống làm cái gì? Ngươi đánh đi, một chưởng đập chết ta càng tốt!
- Ngươi cho là ta không dám?
- Ngươi dám thì đánh đi!
- Ta đánh thật đó!
Đường Phong vô cùng căm tức giơ lên một bàn tay.
- Đánh đi!
Chung Lộ căm hận nhìn hắn, còn duỗi cần cổ thon dài trắng nõn ra, ý vị mười phần khiêu khích.
Nhìn ánh mắt kia, cuối cùng Đường Phong cũng không thể ra tay được, một lát sau liền bỏ xuống.
- Nếu ngươi muốn ta, ta sẽ đi theo ngươi, làm nô tỳ cho ngươi ta cũng cam tâm tình nguyện!
Vành mắt Chung Lộ đỏ bừng nói.
- Không được!
Đường Phong cự tuyệt thẳng thắn lưu loát, nếu thực sự dẫn nữ nhân Chung Lộ này về nhà, chắc chắn sẽ náo nhiệt ngất trời.
- Nói đi nói lại vẫn là ngươi chê ta không tốt.
Chung Lộ hung hăng xoa xoa khóe mắt:
- Đã như vậy ngươi còn trở lại làm gì?
- Mẹ nó, thiếu gia có ý tốt tới cứu ngươi, ngươi còn nháo sự cái gì nữa?
Đường Phong giận không kìm nén được.
- Hoặc là dẫn theo ta, hoặc là để ta chết! Là chính ngươi tự nhiên xen vào chuyện của ta, giờ còn oán trách ai nữa?
Chung Lộ đắc ý nói.
Đường Phong hít một hơi thật sâu, tự nhủ chính mình không nên chấp nhặt cùng nàng. Việc ngày hôm nay đúng là mình không nên xía vào, nếu không phải mình nghe thấy tiếng kêu của Chung Lộ, cũng không đến mức gặp phải phiền toái như hiện tại. Nhưng việc đã đến nước này, có trốn tránh cũng không được.
Chung Lộ ánh mắt rất trong sáng, đơn thuần!
- Lý do!
Đường Phong nhìn chằm chằm vào mắt nàng, dường như muốn nhìn thấu cả tim gan của nàng.
- Không có lý do gì cả, đơn giản là đột nhiên ta suy nghĩ lại!
Lời này của Chung Lộ rõ ràng là nói dối, tuy rằng nàng không có khả năng nói dối, nhưng vẫn như cũ không thể thỏa mãn được nghi hoặc của Đường Phong.
Đường Phong cười nhạt, cười làm cho Chung Lộ cảm giác rất không được tự nhiên.
- Ai nha, ngươi cũng nên nói chút gì đi chứ!
Sắc mặt Chung Lộ nhăn nhó nói, bản lĩnh làm nũng của thuộc loại nhất đẳng, dùng một loại ngữ khí ngọt như đường có thể làm cho đầu khớp xương cũng mềm đi phân nửa, kết hợp cùng với thần thái e thẹn kia, muốn có bao nhiêu mê hoặc thì có bấy nhiêu mê hoặc.
- Nói!
Đường Phong không cho cãi lời:
- Không có lý do cụ thể ta sẽ không để cho ngươi thủ linh.
- Rõ ràng chính ngươi muốn ta làm, hiện tại ta đồng ý sao ngươi lại không muốn ta làm nữa? Người ta nói nam tử hán đại trượng phu, một lời nói đáng giá ngàn vàng, chẳng có ai giống như ngươi.
Đường Phong lắc đầu nói:
- Đây là việc rất quan trọng, ta không thể không tính toán cẩn thận.
Sắc mặt Chung Lộ có chút hồng, một lát sau nói :
- Ta đã từng nhìn thấy thực lực của Thượng tiền bối, chờ lúc ta làm người thủ linh, nhất định sẽ có một ngày ta có thể siêu việt hơn ngươi, đến lúc đó, ta nhất định bắt ngươi, chặt đứt chân tay của ngươi, để ta có thể bên cạnh ngươi hầu hạ ngươi cả đời!
Lời này nói ra tuy rất nhẹ nhàng, nhưng rất thực, bởi vì Chung Lộ biệu hiện ra một loại khát vọng xen lẫn chút ngọt ngào.
Một khi con người đã có hy vọng, có mục đích sống, như vậy sẽ không ai đi tìm cách tự đày đọa mình, mọi khó khăn vất vả đều như mây trôi.
- Ha ha!
Đường Phong nhịn không được cười hai tiếng, tiến lên vỗ vỗ vào vai Chung Lộ, chân thành nói:
- Có chí khí, có lý tưởng, cố gắng lên, ta rất chờ mong ngày đó sẽ đến.
- Ngươi cứ chờ xem.
Nắm tay Chung Lộ vung lên, biểu hiện nàng rất quyết tâm chân thành, so với những người cố gắng ra vẻ quyến rũ còn đẹp mắt hơn nhiều.
- Vậy ngươi có đồng ý hay không, không đồng ý thì thôi vậy.
Chung Lộ nói lên tâm tư của mình, sắc mặt đã chuyển sang màu hồng.
- Đồng ý, đương nhiên là đồng ý.
Đường Phong vỗ tay tán thành, sau đó quyết định việc này như vậy.
Sau khi Thượng tiền bối chết hơn một tháng đã có người thủ linh tiếp tục sinh ra, việc này chỉ sợ ngay cả chính Thượng tiền bối cũng không thể nghĩ đến.