Vô Thường

Chương 813 : Người thiên cốc tới

Ngày đăng: 21:46 21/04/20


Hỏi thăm Trang Tú Tú một chút, nàng cũng như thế.



Không khác biệt lắm. Mình và Trang Tú Tú đã đến cực hạn, ở lại chỗ này đã không còn bất cứ ý nghĩa nào.



Lần cuối cùng từ ao leo ra, Đường Phong quay đầu nhìn lại, phát hiện màu trắng ngà như sữa của linh nhũ vẫn mê người như vậy, không vì bị ba người Đường Phong giày vò cả tháng mà biến hóa chút nào.



Chờ một ngày nào đó thiếu gia sẽ đến mang ngươi đi!



Trong nội tâm Đường Phong nói thầm như thế.



Lúc đến hai tay trống trơn, hiện tại rời đi cũng không cần thu dọn đồ đạc gì, Đường Phong mang theo nhị nữ đi về thông đạo cũ, hai phu thê Sở Hoài Thiên có lẽ đã rời đi từ sớm, dọc đường đi không nhìn thấy thân ảnh của bọn họ.



Đi vào đáy sông, không phát hiện dòng xoáy, Linh Khiếp Nhan lập lại chiêu cũ, dùng thực lực cường hoành tạo ra một vòng xoáy, Đường Phong và Trang Tú Tú thừa cơ bay ra.



Sau khi đứng trên bờ, Linh Khiếp Nhan cũng bay lên.



- Bây giờ chúng ta trở về sao?



Trang Tú Tú quay đầu nhìn lại, hiển nhiên có chút tiếc.



- Ở chỗ này đã hai tháng, không biết thân thể ngươi trong thạch quan có ăn không tiêu hay không.



Đường Phong liếc nhìn nàng, Đường Phong không phải lo lắng cho thân thể hắn, hai tháng không ăn không uống không phải là hắn chưa trải qua, Trang Tú Tú thì ngược lại, cường độ thân thể cũng không thể so sánh với mình, vạn nhất xảy ra chuyện, vậy thì thảm.



Nghe được lời nói của Đường Phong, mặt mày Trang Tú Tú biến sắc, trong khoảng thời gian này nàng chìm đắm trong việc rèn luyện lực lượng hồn phách, hoàn toàn quên thân thể của mình. Trước kia khi tới nơi này lịch lãm rèn luyện, nhiều lắm là nửa tháng là trở về, nhưng lần này thì hao phí thời gian hơn vài lần.



- Nữ nhân không chiếu cố thân thể mình tốt, sẽ trở nên già yếu rất khó coi, đến lúc đó như một cây khô có nhiều nếp nhăn.



Linh Khiếp Nhan ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, Trang Tú Tú biến sắc.



- Chúng ta đi nhanh lên.



Âm thanh của Trang Tú Tú mang theo tiếng nức nở.



Dưới sự dẫn dắt của Trang Tú Tú, ba người bọn họ cấp tốc tiến vào địa phương lúc vào.



Lần rèn luyện lịch lãm này làm cho Đường Phong rất thỏa mãn, mục đích rèn luyện hồn phách đã đạt được, chẳng những đạt được, còn hoàn thành vượt chỉ tiêu, cường độ hồn phách của hắn hiện giờ tới trình độ thế nào hắn cũng không biết, nhưng có lẽ có thể an toàn khi sử dụng Tá Thi Hoàn Hồn mà không cần lo âu về sau. Chẳng những mục đích đạt được, còn phát hiện ra một ao linh nhũ, chỉ cần ngày sau có cơ hội trở lại, tâm nguyện của Linh Khiếp Nhan sẽ được hoàn thành.



Vạn Ma Quật, đến rất đúng chỗ.



Đi mấy ngày, đột nhiên ba người dừng bộ pháp lại.



Đôi mi thanh tú của Linh Khiếp Nhan cau lại, trên mặt ẩn ẩn có chút phẩn nộ.



Đường Phong và Trang Tú Tú liếc nhìn nhau, có chút kinh ngạc.



Vừa rồi Đường Phong đột nhiên phát hiện một cảm giác kỳ quái, loại cảm giác này giống như có ai đó nhìn chằm chằm vào mình. Nhưng trong diện tích mười dặm không phát giác được bất kỳ dị thường nào. Nhìn thần sắc Trang Tú Tú, hiển nhiên nàng cũng cảm giác được.
Phạm vi trói buộc ba người không đến vài trượng, đến quay người cũng khó khăn.



Linh Khiếp Nhan giận dữ, muốn ra tay công kích bức tường linh khí, đánh vỡ trận pháp này, đồng tử không nhanh không chậm nói:



- Nếu ta là ngươi thì ta sẽ không xuất thủ. Dùng thực lực của ngươi phá vỡ trận pháp này dễ dàng, nhưng kình khí sẽ bắn ngược trở lại hai vị bằng hữu yếu ớt của ngươi.



Động tác Linh Khiếp Nhan dừng lại, nghiến răng nghiến lợi một hồi, đối phương đã cân nhắc tới chuyện này, cho nên mới trói buộc ba người trong phạm vi nhỏ hẹp như thế, một khi Linh Khiếp Nhan ra tay, tuy trận pháp sẽ bị phá hủy, nhưng khí kình bắn ngược lại không phải Đường Phong và Trang Tú Tú có thể ngăn cản.



- Ngươi muốn làm gì?



Linh Khiếp Nhan oán hận nhìn đối phương, đồng tử khoanh chân ngồi xuống, vuốt vuốt mấy cái xác rùa đen, không chuyển mắt đáp:



- Đồng tử đã nói rồi, chỉ muốn đoán một quẻ cho ba vị.



Sau khi nói xong, ném mấy cái xác rùa đen ra, hắn cẩn thận tính toán.



Đột nhiên Trang Tú Tú giật nảy người rùng mình, dựa vào bên người Đường Phong:



- Ta lạnh quá!



Đường Phong quay đầu nhìn nàng, phát hiện bờ môi của nàng đã phát xanh.



- Thiên cốc tính toán, tính thiên tính địa tính nhân, ngươi không báo ngày sinh tháng đẻ, ta chỉ có thể cưỡng ép tính toán, đây là phản ứng bình thường, nhưng xin yên tâm,



không đáng ngại với ngươi chút nào.



Đồng tử ngồi bên cạnh, nhìn chằm chằm vào xác rùa đen nửa ngày, lại tính toán một lúc, lúc này mới lắc đầu, tự nhủ:



- Không phải...



Thu hồi xác rùa đen, đồng tử lại ném một lần nữa.



Lúc này đến lượt Linh Khiếp Nhan cảm thấy không đúng, Linh Khiếp Nhan híp mắt nhìn chằm chằm vào đồng tử:



- Ngươi tính toán ta?



- Ân.



Đồng tử gật đầu, lập tức biến sắc, ngẩng đầu nhìn Linh Khiếp Nhan nói:



- Ngươi là...



- Ngươi dám nói ra nhất định phải chết.



Linh Khiếp Nhan hung thần ác sát uy hiếp.